Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4908: Năng Lượng Ngọc Thạch




Lăng Hàn suy tư, nhưng động tác không ngừng, hắn không ngừng đấu với Phá Thiên.

Bọn họ đều không có bảo lưu, cũng xuất hết tuyệt học, thần thông.

Đương nhiên, Lăng Hàn vẫn còn bảo lưu, ví dụ như cường độ năng lượng hủy diệt, Hỗn Độn Cực Lôi tháp, thậm chí hắn còn không dùng tới Hàn quyền, hiện tại đây chính là một trong những đòn sát thủ mạnh nhất của hắn.

Phá Thiên thét dài không dứt, hai tay đánh ra liên tục, thần niệm của hắn ngưng tụ đạo tắc và hóa thành một đạo thần binh, giống như cây búa lớn khai thiên tích địa chém về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười ha ha, hắn cũng ngưng tụ quy tắc hóa thành thần binh, nghênh kích Phá Thiên.

Đánh nửa ngày, kết cục vẫn là ngang tay.

Hai người cùng dừng tay, tiếp tục đánh nữa cũng không có ý nghĩa, trừ phi bọn họ vận dụng át chủ bài.

– Trao đổi?

– Tốt!

Hai người chưa hề nói trao đổi cái gì, nhưng trong lòng đều biết rõ.

Quả nhiên, bọn họ lấy linh đồ ra và đưa cho đối phương.

Lăng Hàn nhìn sang, Phá Thiên không có giở trò gian, đây là một góc của Hủy Diệt linh đồ.

Đương nhiên, hắn cũng không có chơi hoa chiêu gì.

Hai người đều cầm linh đồ và tu luyện, sau gần nửa ngày, bọn họ cùng đứng lên và đổi linh đồ trở về.

Bởi vậy đó có thể thấy được, ngộ tính hai người cũng không kém bao nhiêu.

Không hổ là chúa tể Nguyên thế giới!

Mặc dù bọn họ bước ra khỏi Nguyên thế giới, gặp gỡ sẽ không giống nhau, nhưng có thể trở thành chúa tể một phương, ngộ tính thật sự không thể chê, tuyệt đối là nhân tuyển tốt nhất.

– Mời.

– Mời.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, sau đó đều tiến lên.

Tương lai, bọn họ sẽ là đối thủ cạnh tranh cực mạnh trên Đế lộ, nhưng ở nơi này, bọn họ có chung chí hướng.

– Nếu gặp lại Vạn Đạo cùng Thủy Nhất, nhất định phải dò xét một chút, xem bọn họ có phải chúa tể Nguyên thế giới hay không.

Lăng Hàn thì thào, hắn hiện tại có sáu góc Hủy Diệt linh đồ, theo hắn suy luận, chỉ cần ba góc nữa thì nó sẽ hoàn mỹ.

Cho nên, nếu Thủy Nhất cùng Vạn Đạo đều nắm giữ năng lượng hủy diệt, vậy hắn cách chưởng khống năng lượng hủy diệt còn kém một tia.

Hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường, có đối thủ cạnh tranh như Phá Thiên, hắn không dám có chỗ lười biếng, nhất định phải nắm chặt thời gian.

Hầu ca, tự nhiên hoàn toàn không cần lo lắng cho hắn, người ta chính là Tôn Giả nhị tinh, chính là cao thủ mạnh nhất ở nơi này, không có người thứ hai.

Sau khi đi một lúc, chỉ thấy phía trước xuất hiện một hồ nước khô cạn.

Linh khí thật nồng nặc.

Lăng Hàn giật mình, chỉ thấy đáy hồ có từng khối ngọc thạch màu sắc lộng lẫy, chính những tảng đá này phát ra năng lượng, cho dù hắn cách xa cũng có thể cảm ứng được.

Năng lượng cực kỳ thuần khiết, không có một tia tạp chất.

Lăng Hàn đáp xuống nhưng hắn không dám tiến lên quá nhanh, nếu không nhiễu loạn cân bằng nơi đây, cực kỳ có khả năng hình thành cơn bão năng lượng, khi đó hắn sẽ bị xé nát.

Khu vực chung quanh hồ nước là năng lượng nồng đậm, gần như hóa thành thực chất, phẩm cấp rất cao, Lăng Hàn bước chậm, cho dù hơi sinh ra chút gió cũng làm năng lượng chung quanh tạo thành đao gió gọt thân thể của hắn, trong nháy mắt quấn áo hắn tổn hại, thân thể cũng có thêm mấy vết thương.

Thật đáng sợ, lực phá hoại có thể so sánh với Giáo Chủ cửu tinh, hơn nữa, đây chỉ là động tác rất nhỏ của Lăng Hàn sinh ra, nếu hắn di chuyển biên độ lớn một chút, khi đó sẽ khủng bố cỡ nào?

Hơn nữa, Lăng Hàn đã vận chuyển Thập Tu thuật, vết thương cũng không khép lại, mặc dù thương thế không nặng, vô cùng quỷ dị.

Nhưng càng như thế, Lăng Hàn càng hiếu kì.

Hắn chậm chạp tiến lên, hắn cảm thấy mình đang tiến vào trong một đống thần binh, không thể tránh khỏi bị cắt trúng, kết quả chính là da tróc thịt bong.

Có người tự ngược như thế sao?

Lăng Hàn cười khổ, hắn tạo ra màn sáng tinh thần cũng vô dụng, bị đụng vào sẽ phát nổ.

Hắn chậm rãi đi tới, sau lưng lưu lại một đường máu tươi, cảnh tượng vô cùng khốc liệt.

Đau đau đau, Lăng Hàn nhe răng, năng lượng nhận cắt trên người rất đau, máu tươi bắn ra tung tóe.

Hắn lấy ra thanh Thánh khí kia, muốn dựa vào tiên thiên thần vật để chống đỡ năng lượng nhận, nhưng mà, hắn lại kinh ngạc phát hiện, bảo châu hình thành hộ thuẫn không có kết quả.

Cổ quái, món bảo vật này không phải có thể chống cự hiệu quả mặt trái thuần thiên nhiên sao?

Đây là thủ bút của vị cường giả nào?

Không giống.

Lăng Hàn cảm ứng một chút, đây đúng là năng lượng cực kỳ tinh khiết, sở dĩ có lực sát thương đáng sợ như vậy là bởi vì quá mức nồng nặc.

Giống như dùng kiếm giấy đâm không chết người, nhưng nếu như dùng một ngàn tờ, một vạn tờ áp súc thành một trang giấy mỏng và làm thành thanh kiếm, khi đó đâm không chết người hay sao?

Đi tới cực hạn của một loại năng lượng, cho dù năng lượng đó rất yếu cũng sẽ mạnh tới mức đáng sợ.

Lăng Hàn suy nghĩ trong lòng và chợt hiểu ra.

Đáng tiếc, hắn không dám ngồi xuống bế quan, đó là hành động tìm chết.

Từ từ đi, hắn đã tới gần khối ngọc kia, sau khi đưa tay chạm vào, khối ngọc cực kỳ cứng rắn.

Nó hoàn toàn do năng lượng thiên địa tạo thành.

Tê, phi thường khủng bố.

Phải biết năng lượng thiên địa không thể nhìn thấy, chỉ có thể cảm ứng, đây là năng lượng chiều không gian thấp, năng lượng chiều không gian cao phải dùng thần thức mới có thể câu thông được.

Chỉ nghe nói qua năng lượng nồng đậm đến hóa thành khí thể, hiện tại từ khí thể hóa thành chất rắn, hơn nữa còn cực kỳ cứng rắn, năng lượng phải nồng đậm tới mức nào?

Khó trách hoàn cảnh bốn phía phủ đầy sát cơ, động tác hơi lớn sẽ bị năng lượng phân giải.

Lăng Hàn nói thầm, nếu có thể chế năng lượng ngọc thạch thành binh khí, nó sẽ tọa thành bao nhiêu phá hư.

Hấp thu?

Đó là chuyện không thể nào.

Thứ nhất, sau khi đạt tới Giáo Chủ, nhân tố quấy nhiễu võ giả chính là tiên khí, mà không phải bí lực, thứ hai, năng lượng quá mức nồng nặc, cho dù hấp thu một ít cũng đủ làm Lăng Hàn đau khổ, trực tiếp bạo thể cũng không phải là chuyện không thể nào.

Ân, đã như vậy, dùng làm vũ khí thì sao?

Lăng Hàn cẩn thận thu năng lượng ngọc thạch vào trong pháp khí không gian, pháp khí trực tiếp nổ tung.

Khốn kiếp, khủng bố như vậy?

Lăng Hàn đổi kiện pháp khí không gian khác, kết quả cũng giống như vậy, không thể chứa đựng.

Còn không thu được ngươi?

Lăng Hàn trực tiếp vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, lại thu.

Lần này, năng lượng ngọc thạch đã bị thu vào tầng thứ nhất của Hỗn Độn Cực Lôi tháp.

Lăng Hàn cười một tiếng, Mẫu Kim không thu được ngươi, ngươi đã lật trời rồi.

Nếu thu một khối, cũng thu mấy khối còn lại không?

Lăng Hàn lại bắt đầu chuyển động, bắt đầu đi vòng quanh đáy hố, không ngừng lục tìm năng lượng ngọc thạch, sau khi bỏ ra nửa ngày đã thu sạch sẽ.

Hắn nhe răng, nửa ngày này hắn đổ rất nhiều máu, hơn nữa vết thương rất đau, hắn cực kỳ khó chịu.

Nếu nhặt sạch sẽ, hắn cũng nên rời đi.

Lăng Hàn vẫn không dám di chuyển tốc độ quá nhanh, chậm rãi lui ra ngoài, trong quá trình này, hắn phát hiện cường độ năng lượng chung quanh đã suy yếu.