La Hoa Đường giết tới đây, lực lượng cấp Giáo Chủ sôi trào, hắn vừa bắt đầu đã dùng hết toàn lực, hắn muốn đánh giết Lăng Hàn thành cặn bã.
Nếu như Lăng Hàn chỉ là Hóa Linh cảnh bình thường, như vậy hắn có thể vận dụng linh thân, mỗi một đạo linh thân của hắn đều có được lực lượng chém giết Hóa Linh cảnh mạnh nhất, nhưng Lăng Hàn quá yêu nghiệt, yêu nghiệt đến mức La Hoa Đường không dám dùng linh thân, hắn sợ sử dụng sẽ làm suy yếu chiến lực bản thể.
Bởi vậy, hắn một mình tấn công, hai tay đan vào nhau, một đạo trật tự thần liên xuất hiện, hoặc đâm, hoặc chénm, hoặc quấn lấy Lăng Hàn.
Lăng Hàn tươi cười, hắn tùy ý na di tránh né, hắn tránh thoát tất cả trật tự thần liên tấn công, nhìn hắn tránh né rất nhẹ nhõm.
– Văn Nhân Lương Bình, nếu ngươi dám chủ động khiêu khích, vì sao lại trốn trốn tránh tránh, chẳng lẽ còn không có giác ngộ chịu chết hay sao?
La Hoa Đường lạnh lùng nói, lời này tự nhiên đang khích tướng, hy vọng Lăng Hàn có thể ngạnh kháng chính diện với hắn.
Lời này làm sắc mặt Văn Nhân Lương Bình tối tăm, hắn âm thầm nuốt nước bọt, hiện tại mặt đối mặt, ngươi nhất định phải kêu tên sao, đây là mao bệnh gì thế?
Hắn không nhịn được, nói:
– Ta mới là Văn Nhân Lương Bình!
A?
La Hoa Đường giật mình, hắn mới là Văn Nhân Lương Bình, Lăng Hàn là ai?
Nghe khẩu khí, dường như hai người niày có cái gì đó nói không rõ, quan hệ khúc chiết không nói rõ thành lời.
Hắn lại liên tưởng, vì cái gì Lăng Hàn đột nhiên dám chạy ra ngoài?
Ngươi lại không có bước vào Giáo Chủ!
Cho nên, chuyện này rất không thích hợp.
Hắn vốn cho rằng Lăng Hàn không còn đường tránh né, cho nên chỉ có thể chạy ra đdánh một trận chiến, nếu chết oan ức, còn không bằng đánh một trận oanh liệt.
Nhưng bây giờ, trong lòng của hắn sinh ra băn khoăn.
Chẳng lẽ, đây là cục diện do Lăng Hàn cùng Văn Nhân Lương Bình bày ra hay sao?
Kỳ thật, mình mới là mục tiêu bị chém giết?
Nghĩ như vậy, hắn tự nhiên không dám xuất thủ, hắn vội vàng dùng ánh mắt cảnh giác nhìn sang Văn Nhân Lương Bình, đây mới thật sự là kình địch.
Văn Nhân Lương Bình nhìn vào trong mắt, hắn suýt phát điên.
Mẹ nó, ngươi có bệnh sao?
Mặt đối mặt, ngươi còn phải gọi tên người, hiện tại thế nào, hắn chỉ giải thích một câu mình mới là Văn Nhân Lương Bình, kết quả lại bị đối phương hiểu lầm.
Hắn không có giải thích, một là không được gì, chuyện này là sao, thứ hai, hành động thắng hùng biện.
Oanh, hắn thi triển toàn lực tấn công Lăng Hàn.
La Hoa Đường cũng không có lập tức xuất thủ, hắn sợ Văn Nhân Lương Bình đang cố ý diễn kịch, đợi mình ra tay sẽ đánh lén mình.
Oanh! Oanh! Oanh!
Văn Nhân Lương Bình chiêu chiêu thi triển hết toàn lực, nhưng Lăng Hàn đã bước vào cửu biến, thực lực có biến chất, chính thức bước vào cấp Giáo Chủ, hắn có gì phải sợ?
– Ha ha, Lương Bình huynh, không cần đóng kịch, chúng ta liên thủ giết hắn!
Lăng Hàn chỉ vào La Hoa Đường và nói.
Hắn cũng không nghĩ tới chính mình chỉ nói hươu nói vượn một phen lại làm La Hoa Đường sinh ra ngờ vực lớn như thế.
Nhưng mà, nếu hai người kia đã sinh ra hiểu lầm, hắn cũng là không ngại lợi dụng một chút, xem như đây là việc vui.
Quả nhiên!
Sắc mặt La Hoa Đường nghiêm túc, hắn nở nụ cười lạnh, thì ra đây là cái bẫy dụ mình nhảy vào.
Hắn nói tại sao Lăng Hàn lại đột nhiên xông ra, quá không hợp lý.
– Không cần mắc mưu của hắn!
Văn Nhân Lương Bình trầm giọng nói:
– Kẻ này chưa trừ diệt, ngươi và ta sẽ có phiền toái lớn! Nhanh liên thủ với ta.
– Ha ha, nếu như ta hiện tại xuất thủ, khi đó mới có phiền toái lớn.
La Hoa Đường cười lạnh nó:
– Diễn, diễn tiếp đi!
Ngươi xem, Lăng Hàn biểu hiện quá dễ dàng, nào giống sinh tử chiến?
Cho nên, các ngươi diễn kịch quá kém, còn muốn gạt ta?
Hừ, xem ta thành kẻ ngớ ngẩn sao?
– Lương Bình huynh, không cần đánh, người ta cũng không ngốc, căn bản không mắc mưu!
Lăng Hàn cười nói.
Văn Nhân Lương Bình không quan tâm tới Lăng Hàn, hắn hét lớn một tiếng và công kích mạnh hơn.
Nhưng mà, việc này có ý nghĩa gì?
Thực lực của Lăng Hàn đã không kém gì hắn, chỉ thủ không công, tự nhiên hắn có thể ngăn cản dễ dàng.
Bành bành bành, thế công của Văn Nhân Lương Bình như thủy triều, từng sóng xung kích tấn công Lăng Hàn, nhưng mỗi một đợt đều bị Lăng Hàn phá giải không còn.
La Hoa Đường càng “hiểu rõ”, hắn cũng không phải không biết thực lực của Lăng Hàn, nếu như Văn Nhân Lương Bình thực sự xuất thủ toàn lực, Lăng Hàn nên chật vật không chịu nổi, sau mấy chục chiêu nhất định phải trốn chạy.
Nhưng bây giờ thì sao?
Lăng Hàn quá nhẹ nhõm, còn muốn dùng việc này lừa hắn sao?
Ngây thơ, thật sự quá ngây thơ!
– Tốt, nếu Lương Bình huynh quyết định diễn kịch thì diễn nguyên bộ, ta sẽ phối hợp một chút!
Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn triển khai phản công.
Oanh, lực lượng kinh khủng sôi trào, hắn vươn tay tấn công, hắn rút ra một đạo tắc hóa thành thần mâu đâm vào Văn Nhân Lương Bình.
Đây là thủ pháp đặc biệt hắn đạt được khi nghiên cứu vỏ của Cực Viêm Địa Linh quả, rút ra thiên địa quy tắc nhanh kinh người.
Xèo, thần mâu phá không bắn về phía Văn Nhân Lương Bình.
Văn Nhân Lương Bình đánh ra một chưởng, hắn ngăn cản thần mâu.
Bành!
Lực lượng và quy tắc nổ tung tạo thành sóng xung kích kinh khủng, Văn Nhân Lương Bình lảo đảo, hắn lui về phía sau, lòng bàn tay xuất hiện máu tươi chảy xuống, máu tươi giống như hổ phách, ngưng thực không gì sánh được.
Thực lực của hắn không kém gì Lăng Hàn, nhưng tu tiên pháp lại chênh lệch quá lớn, bởi vậy, thời điểm va chạm đã làm hắn ăn thiệt thòi không nhỏ.
Lực lượng của hai người tương đương nhưng một người sử dụng bảo kiếm bách luyện tinh thiết chế tạo thành, một người khác dùng phá đao gỉ sét, khi giao phong chính diện với nhau, ai thua?
Đương nhiên, bởi vì thực lực tương đương, Lăng Hàn cũng lui về phía sau.
Nhìn thế sẽ cho rằng hai bên ngang tay, thật ra lại là Văn Nhân Lương Bình ăn thiệt thòi nhỏ.
La Hoa Đường nhìn vào trong mắt, khóe miệng nở nụ cười khinh thường càng đậm.
Lăng Hàn lúc nào sau mạnh như thế, hắn có thể đối kháng với Giáo Chủ? Phải biết, gia hỏa này không có đột phá cảnh giới, hắn vẫn là Hóa Linh cảnh mà thôi.
Cho nên, khẳng định là Văn Nhân Lương Bình cố ý nhường cho.
Ha ha, diễn kịch còn diễn đủ thật, còn cố ý làm tay mình bị thương chảy ra chút máu tươi.
Hắn dứt khoát khoanh tay, ta xem các ngươi diễn tới khi nào.
Hơn nữa, mặc dù là diễn kịch, nhưng dùng lực lượng lại không nhỏ, hắn cũng vui vẻ xem hai người đánh nhau kiệt sức, đến lúc đó hắn có thể dễ dàng thu thập tàn cục.
Lui một bước mà nói, cho dù hai người diễn kịch thì thế nào?
Hắn lại không quen biết Văn Nhân Lương Bình, thậm chí cả tên cũng không biết.
Hắn muốn chỉ là một kết quả, đó chính là Lăng Hàn chết!
Lăng Hàn cường thế phản kích, đạo tắc hạ bút thành văn, đạo tắc trong tay hắn hóa thành nhiều loại vũ khí tấn công Văn Nhân Lương Bình, hắn dần dần quen thuộc pháp môn này, tương lai có thể sử dụng vào các loại tiên thuật khác.
Thậm chí có thể xem đây là cơ sở tạo thành tiên thuật mới.
Sắc mặt Văn Nhân Lương Bình càng ngày càng ngưng trọng.
Đối thủ này không phải mình có thể chống lại!
Trời ạ, đây thật sự là Hóa Linh cảnh sao?
Nhưng hắn cảm ứng khí tức lại là như vậy, tuyệt đối là Hóa Linh cảnh, hắn đã trải qua cảnh giới này, tự nhiên hắn quen thuộc không gì sánh được.
Quái vật, siêu cấp quái vật.