Lăng Hàn không vội, hắn biết rõ Nạp Lan Hỏa Thụ bộc phát chỉ tiếp tục trong thời gian một lúc, cho nên, chỉ cần kéo qua thời gian nửa phút này là được.
Quả nhiên, chỉ một lúc sau, trên hai tay Nạp Lan Hồa Thu bốc cháy xong.
Bộc phát kết thúc.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn xuất quyền đánh tới.
Banh!
Nguy cơ tới gần, Nạp Lan Hỏa Thụ bản năng chống đỡ, sau đó hắn mới thoát ra khỏi huyễn cảnh.
– Ngươi dám hại ta!
Hắn gầm lên vô cùng tức giận.
Một trăm năm thọ nguyên đấy, thế mà đã lãng phí một cách vô ích.
Ánh mắt Lăng Hàn lạnh lẽo, hắn thản nhiên nói:
– Lập tức cút cho ta, nếu không, ta tấti giết ngươi!
Nạp Lan Hỏa Thụ cắn răng, toàn thân đang run.
Hắn muốn giết chết Lăng Hàn cỡ nào, nhưn hiện tại hắn đã không có bộc phát, nếu cậy mạnh cứneg rắn, kết quả chính là một linh thân của hắn sẽ bị diệt, cuối cùng thì đến phiên bản thể của hắn.
Cơn tức này, hắn phải nhịn.
Nạp Lan Hỏa Thụ hít một dhơi thật sâu, bỗng nhiên quay đầu giận dữ rời đi.
Trong ánh mắt Lăng Hàn bắn ra sát ý, nhưng cũng không có truy kích.
Không phải hắn không muốn giết Nạp Lan Hỏa Thụ, mà là bây giờ đang ở địa bàn của Hỏa Phu tộc, nếu như hắn thật hạ sát thủ, những trưởng lão kia của Hỏa Phu tộc sẽ ngồi nhìn sao?
Những trưởng lão này chiến lực bản thân không tốt lắm, nhưng trong tay những kẻ này có quải trượng kỳ quái, có thể đánh ra uy năng chuẩn Giáo Chủ, ngay cả Liên Ngọc Đường cũng không dám trêu chọc.
Lăng Hàn vẫn chỉ là ngũ biến đỉnh phong, muốn hắn nghênh chiến chiến lực như vậy, hắn sẽ ăn thiệt thòi không nhỏ.
Cho nên, hắn quyết định sẽ nhẫn nhịn trước, bởi vì đi một trận chiến này, hắn đột nhiên thu được linh cảm đột phá.
Hắn lập tức ngồi xếp bằng và xung kích lục biến.
Người khác tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, hắn hiện tại đang xung kích lục biến.
Ai mà dám to gan và lỗ mảng như thế?
Đầu tiên hắn phải khôi phục thực lực, dù sao hắn vừa mới đại chiến một trận.
Hắn thành công, Hỏa Phu tộc cũng không ai ra tới khiêu khích hắn, giống như hắn và Nạp Lan Hỏa Thụ đánh một trận chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng mà đám người Nữ Hoàng lại hiểu rõ Lăng Hàn, bọn họ ngồi xuống vây quanh Lăng Hàn vào giữa.
Năm ngày sau đó, đạo linh thân thứ sáu đã là ngưng tụ thành hình thức ban đầu, cũng diễn ra đạo tắc của bản thân.
Lục biến!
Lăng Hàn mở hai mắt ra, hai vệt thần quang bắn ra ngoài, giống như có thể xuyên thấu bầu trời, nhưng việc này chỉ kéo dài trong nháy mắt mà thôi, thần quang phá không, đôi mắt hắn khôi phục như ban đầu, nhìn hắn không khác gì người bình thường.
– Lăng Hàn, ngươi đột phá?
Hổ Nữu hỏi.
– Ân!
Lăng Hàn gật đầu, nói:
– Lục biến.
– Quá tốt rồi!
Hổ Nữu vỗ tay, nói:
– Chúng ta đi đánh nhau, đánh chết những vương bát đản kia!
– Đúng, giết chết bọn chúng, quá phách lối!
Đại Hắc Cẩu cũng gào lên.
Lăng Hàn khoát khoát tay, nói:
– Đừng nóng vội, chúng ta đi bàn chút sinh ý.
Đại Hắc Cẩu lập tức hưng phấn, với mức độ hiểu rõ của nó với Lăng Hàn, Lăng Hàn chuẩn bị hại người.
– Tốt tốt tốt.
Lăng Hàn đứng dậy rời đi, Đại Hắc Cẩu vội vàng đuổi theo, Tiểu Thanh Long sẽ không bỏ qua náo nhiệt như vậy, nó cũng vội vàng đi theo.
Bọn họ đi đến cửa cung điện, Lăng Hàn tùy tiện nói với người Hỏa Phu tộc, nói:
– Ta muốn gặp trưởng lão của các ngươi.
Tên Hỏa Phu tộc này đã thấy qua chiến đấ giữa Lăng Hàn cùng Nạp Lan Hỏa Thụ, tự nhiên không dám thất lễ, vội vàng chạy vào cung điện.
Ba người Lăng Hàn không có đi vào, bọn họ biết rõ trong cung điện có trận pháp Thánh cấp, nếu như đi vào, sinh tử của bản thân chỉ nằm trong ý niệm của kẻ khác.
Chỉ chốc lát, lão giả ở trần đi tới.
Vẫn là Ngũ trưởng lão.
– Tiểu hữu, tiến vào một lần.
Ngũ trưởng lão mời chào cười nói, dáng vẻ rất ôn hòa.
Lăng Hàn sẽ không đồng ý, lần trước mọi người không cừu không oán, mà đối phương càng cầm được chìa khóa, tự nhiên đã đắc thủ còn dám hãm hại hắn.
Hiện tại khác biệt, hắn chắc chắn sẽ không tự chui đầu vào lưới.
– Trong phòng không khí không tốt, nên ở ngoài nói đi.
Lăng Hàn cười nói.
– Tiểu hữu, ngươi thật đúng cẩn thận!
Ngũ trưởng lão lắc đầu, nói:
– Thế nào, còn lo lắng lão phu sẽ hại ngươi hay sao?
Lăng Hàn chỉ cười mà không nói.
Bọn họ tùy ý đi lại trong quảng trường, nhìn phong cảnh chung quanh, nói những lời vô nghĩa.
– Tiểu hữu, ngươi tìm lão phu là muốn nói gì?
Cuối cùng, Ngũ trưởng lão vẫn không chịu nổi, gia hỏa này rõ ràng nhìn qua chỉ khoảng hai mươi tuổi, hắn làm sao có thể kiên trì lâu được chứ?
Lăng Hàn cười một tiếng, nói:
– Ta muốn bàn làm ăn với Ngũ trưởng lão.
– A, chẳng lẽ lại ngươi còn có một cái chìa khóa sao?
Ngũ trưởng lão cũng cười nói, đây chỉ là câu nói đùa.
Hắn không tin vận khí Lăng Hàn sẽ tốt như vậy, phải biết rằng, trong những người tiến vào nơi này, Lăng Hàn tuyệt đối không tính là đệ nhất cao thủ, thậm chí hắn không thể tiến vào tốp mười, nguyên nhân còn lại là do đối phương đạt được Hồng Lăng Địa quả.
Lăng Hàn mở tay ra, trong lòng bàn tay chính là chìa khóa.
Cái này!
Ngũ trưởng lão ngạc nhiên, đây không phải chìa khóa bọn họ vẫn tìm hay sao?
Tiểu tử này quá thần kỳ, hắn lại tìm được hai thanh chìa khoá.
– Quy củ cũ, bảy mươi viên Hồng Lăng Địa quả.
Lăng Hàn cười nói.
Ngũ trưởng lão nhe răng, hắn có cảm giác thịt đau.
Kỳ thật chỉ cần chìa khoá không có gom đủ, cho dù ngươi nắm giữ đủ tám thanh cũng chẳng có gì.
Cho nên, Lăng Hàn có tới hai cây chìa khóa ra, nếu như lần trước hắn mang ra hai thanh chìa khóa, hắn sẽ có bảy mươi viên Hồng Lăng Địa quả.
Gia hỏa này rõ ràng có hai thanh chìa khóa nhưng lại chia làm hai lần bán, hắn đang hại người sao?
– Tiểu hữu, ngươi có chút không chính trực.
Ngũ trưởng lão lắc đầu, trên mặt mang theo vẻ không vui.
Hắn muốn hiểu rõ Lăng Hàn.
Lăng Hàn sẽ không vì thế mà nhượng bộ, nói:
– Chỗ nào không choinhs trực?
– Tiểu hữu ngươi cũng nên biết rõ, nắm giữ một chìa khóa và hai chìa khoá, kỳ thật khác nhau cũng không lớn.
Ngũ trưởng lão nói:
– Cho nên, ngươi bàn hai thanh chìa khóa giá cao như vậy, tự nhiên có thiếu công đạo.
Lăng Hàn gật gật đầu:
– Như thế cũng tốt, chúng ta sẽ rời đi.
Hắn gật đầu với Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long
– A, các ngươi đi đâu?
Ngũ trưởng lão vội hỏi.
– Đương nhiên là tìm người có thể trả ra cái giá này.
Lăng Hàn cười nói.
– Không nên keo kiệt như thế.
Đại Hắc Cẩu bổ sung một câu.
Ngũ trưởng lão có xúc động đánh người, cái này gọi keo kiệt sao?
Các ngươi hại người trước có biết không?
Hắn hừ một tiếng, nói:
– Tiểu hữu, không nên rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!
– Thế nào, muốn động thủ sao?
Lăng Hàn cười nói.
Ngũ trưởng lão cười nhạt một tiếng:
– Những ngày gần đây, các ngươi đang tìm hiểu chúng ta, mà chúng ta sao lại không phải chứ? Lăng tiểu hữu, lão phu nghe nói ngươi không được chào đón trong học viện Tổ Vương.
– Phải không?
Lăng Hàn ra vẻ kinh ngạc, hắn nhìn sang Đại Hắc Cẩu:
– Lão Hắc, ngươi cứ nói đi?
– Làm sao có thể!
Đại Hắc Cẩu tức giận, nói:
– Tiểu Hàn tử nhà ta rất được hoan nghênh, chính là vì người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, những người khác nghe theo lời đồn, quả thật đang vu khống tiểu Hàn tử trắng trợn.