Lăng Hàn rời đi, trên đường đi hắn cảm ứng Tiến Hóa quả, hắn lập tức thay đổi tuyến đường và bỏ lấy Tiến Hóa quả vào trong túi.
Hắn cười cười, mặc dù không có đạt được Tiên Thiên Thạch Linh, nhưng đạt được một Tiến Hóa quả, cũng xem như không uổng đi một chuyến.
Đương nhiên, so với Tiên Thiên Thạch Linh đến, Tiến Hóa quả chỉ có thể coi là hạt vừng, nhưng ai để Tiên Thiên Thạch Linh đã sớm không còn đâu?
Lăng Hàn bắt đầu gặm Tiến Hóa quả, hắn đạt tới đệ nhị hình đỉnh phong.
Tới đi!
Rất nhanh, dược lực cuồn cuộn, tượng gỗ thứ chín bắt đầu biến thành thạch thai.
Qua nửa ngày sau, đại công cáo thành.
Từ trên lý luận, Lăng Hàn đã có tư cách xung kích đệ tam hình, nhưng thạch thai bị dược lực thôi động, khó tránh khỏi sẽ có căn cơ bất ổn, hắn không có biện pháp tiến hành xung kích.
Lăng Hàn lắng đọng mấy ngày, sau đó hắn đổi chỗ khác và tiếp tục lắng đọng tu vi, hắn muốn mình có trạng thái tốt nhất, cũng làm cho Bách Lý Vân theo sau hắn ngửi rắm.
Sau một tháng, Lăng Hàn đã điều chỉnh trạng thái của mình tới mức hoàn mỹ.
Có thể.
Hắn không có lập tức xung kích đệ tam hình, hắn chờ tới khi Bách Lý Vân đuổi tới, lúc này mới một hơi chạy ra ba mươi vạn dặm.
Lúc trước hắn ở đầu kia của Thiên Không đảo, hiện tại hắn chạy tới nơi xa nhất, ha ha, cứ như vậy, Bách Lý Vân sẽ tốn nhiều ngày mới tìm được hắn.
Lăng Hàn bắt đầu xung kích đệ tam hình, chờ Bách Lý Vân đuổi tới, hắn sẽ cho đối phương một kinh hỉ.
Chân Ngã đệ tam hình, ngân thai!
Lăng Hàn minh ngộ, Hủy Diệt Chân Ngã bắt đầu từ thạch thai biến thành ngân thai, năng lượng thiên địa rót tới, đạo tắc không ngừng hội tụ và bao vây hắn lại, cả người hóa thành một pho tượng đá.
Hắn ngồi bất động như đá, nhưng thân thể có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Thạch thai trong thức hải tiến quân ngân thai, nhục thể của hắn đang tham lam hấp thu năng lượng thiên địa, thể thuật của hắn tiến bộ rất nhanh.
Hắn có dã tâm lớn, thể, bí đã kiêm tu, như vậy từ đầu tới cuối sẽ cùng nhau tiến bộ, hắn không cho cái nào lui về phía sau.
Ba ngày sau đó, thạch thai có biến hóa, nó xuất hiện một tầng sáng kim loại.
Lăng Hàn tươi cười, rốt cuộc hắn đã hoàn thành bước đầu tiên.
Hắn tiến bộ quá nhỏ bé nhưng lại trọng yếu không gì sánh bằng, mang ý nghĩa hắn có thể tiến bộ một bước dài.
Oanh, năng lượng thiên địa tràn vào với tốc độ cực nhanh, đạo tắc tỏa sáng.
Tốc độ tiến hóa của thạch thai tăng tốc, Hủy Diệt Chân Ngã tỏa ra khí tức mênh mông đại khí.
Lại qua bảy ngày sau, Lăng Hàn nhảy lên và mảnh vỡ quy tắc bắt đầu bao phủ thân thể của hắn.
Ở trong đầu của hắn, Hủy Diệt Chân Ngã đang tỏa ra ánh sáng màu bạc của ngân thai.
Chân Ngã đệ tam hình!
Oanh!
Lăng Hàn vung quyền, lực lượng bộc phát đáng sợ, cường đại đến mức không cách nào hình dung.
- Bí lực, thể thuật đều là đạt đến nhị thập ngũ trọng thiên, cả hai cùng bộc phát sẽ đạt tới tam thập nhất trọng thiên!
- Nếu ta toàn lực ứng phó, chiến lực cực hạn có thể đạt tới tứ thập nhị trọng thiên, bản thân ta có thể hóa giải lực lượng sáu trọng thiên, cho nên, cho dù chiến lực đối phương đạt tới tứ thập bát trọng thiên, ta cũng có thể bất bại.
- Đáng tiếc, sát khí xung kích, áp chế chiến lực vô dụng với Đế tử, với thực lực của ta hiện tại, ta có thể nghiền ép Đạo tử, hai hạng thần thông này đã biến thành gân gà.
- Nhưng mà, chờ ta bước vào Hóa Linh cảnh, hai môn thần thông cũng phát huy uy lực thần kỳ.
- Bách Lý Vân, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Lăng Hàn nhắm mắt lại, hắn dùng thần thức câu thông địa mạch, bắt đầu bắt giữ hành tung của Bách Lý Vân.
Nhưng đối phương cách hắn còn xa, tạm thời không có phát hiện.
Lăng Hàn tiện tay đánh ra một kích, ầm, một đầu Địa Long phá đất chui lên, nó tỏa ra uy thế kinh người.
- Thực lực của bản thân ta càng mạnh, gọi ra Địa Long uy năng càng mạnh.
- Đáng tiếc, nó mất đi linh động, bằng không có thể triệu hoán ra mấy đầu, cho dù là thế hệ bạch ngân cũng bị ta hành hạ tới chết
Lăng Hàn nhanh chân đi tìm Bách Lý Vân.
Nên tính toán nợ cũ.
Hắn phát động Tinh Bộ nghịch hành, mỗi khi đi ra một đoạn, hắn lại biến địa mạch thành tai mắt tìm kiếm tung tích Bách Lý Vân, nhưng gia hỏa này trước đó bám dai như đĩa, từ đầu đến cuối cùng đều ở sau hắn, nhưng bây giờ lại như bốc hơi khỏi nhân gian.
Lăng Hàn đã hoài nghi đối phương biết rõ hắn đột phá, cho nên từ bỏ suy nghĩ truy kích hắn.
- A?
Hắn tươi cười:
- Thật sự thú vị, có tâm trồng liễu liễu không lớn, vô tâm trồng liễu liễu thành đàn.
Lăng Hàn phát động Tinh Bộ, hắn thuấn di xuất hiện cách đó hai ngàn dặm.
Nơi này đang có một đoàn người đang đi đường, bỗng nhiên nhìn thấy phía trước đột nhiên xuất hiện một người thì giật mình.
- Hừ, nhiều Đế tộc cùng đi với nhau như vậy, ngươi lại dám cướp đường, thật sự to gan lớn mật!
Quan Nguyên Minh lạnh lùng nói.
Chi đội ngũ này có địa vị kinh người, toàn bộ do Đế tộc tạo thành, hơn nữa không thiếu Đế tử Đế nữ, có thể dọa người ta tè ra quần.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn vẫy tay với Quan Nguyên Minh:
- Tiểu Quan, tới.
Các Đế tộc đều mơ hồ, ngươi là ai, tại sao gọi thân thiết như thế? Hơn nữa, Quan Nguyên Minh chính là Đế tử, ngươi gọi hắn là Tiểu Quan, đây không phải nói rõ địa vị cao hơn đối phương hay sao?
- Hắc hắc.
Không ít người đều nở nụ cười, chờ xem náo nhiệt.
Đế tộc cao cao tại thượng, không ai dám trêu chọc, Đế tử lại là nhân vật không thể chạm vào.
Quan Nguyên Minh giận dữ, hắn nhảy tới và gào thét:
- Ngươi muốn chết!
Hiện tại đối phương có quỳ gối trước mặt hắn, hắn cũng muốn đánh chết đối phương.
Oanh, Đế tử phát uy đáng sợ không gì sánh được.
Lăng Hàn đứng yên bất động, thẳng đến khi Quan Nguyên Minh giết tới trước mặt thì hắn mới xuất thủ, hắn xuất quyền tấn công đối phương.
- Không biết lượng sức!
Tất cả mọi người lắc đầu, đối địch với Đế tử chính là cách làm ngu xuẩn nhất trên đời, đối kháng chính diện lại ngu không ai bằng.
Cho dù Quan Nguyên Minh vừa bước vào Chân Ngã đệ tam hình, nhưng chiến lực của hắn có thể ngang hàng với Đạo tử đệ tứ hình, nơi này trừ thế hệ bạch ngân, ai có thể áp chế hắn?
Bành!
Khi va chạm với nhau, công kích của Quan Nguyên Minh bị vỡ nát, đạo tắc gì đó chẳng khác gì trứng chọi đá.
Móa!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người nhìn đăm đăm, trong lòng sinh ra cảm giác quỷ dị.
Nhưng mà chuyện này chưa xong.
Nắm tay của Lăng Hàn không bị ngăn cản và tiếp tục đánh về phía Quan Nguyên Minh, năng lượng hủy diệt bao phủ nắm tay.
Quan Nguyên Minh lộ ra vẻ sợ hãi, hắn ngàn vạn lần không ngờ công kích của Lăng Hàn đáng sợ như thế, thế như chẻ tre. Hắn có Thế Tử Phù, đương nhiên không có khả năng bị oanh sát, nhưng khi bị đánh bại, hơn nữa còn là miểu sát, hắn làm sao chịu nổi.
Trong lòng của hắn đã hiểu ra, biết rõ đối thủ này là ai, trừ tên biến thái Lăng Hàn thì ai có sức mạnh như vậy?
Bành, một quyền đánh nát đầu của Quan Nguyên Minh.
Không có phục sinh!