Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4242: Trở lại hạt nhân phủ




Lăng Hàn truyền thụ Hồn Thiên kinh cho Nữ Hoàng, Hổ Nữu và Đại Hắc Cẩu, mặc dù bọn họ tu hành công pháp cao cấp nhưng cũng phải để phòng vạn nhất, nếu như bước vào Chú Đỉnh nhưng không có công pháp tương ứng để tu luyện, như vậy phải làm sao bây giờ?

Ví dụ như Lăng Hàn, hắn hiện tại sửa tu Hồn Thiên kinh, bởi vì Cổ Dương Thiên Kinh Trúc Cơ Thiên không đủ chèo chống hắn tiếp tục tu luyện.

Hắn quyết định bế quan mấy ngày, sau khi hiểu rõ Hồn Thiên kinh mới nắm giữ linh đồ năng lượng hủy diệt.

Hồn Thiên kinh rất dễ nắm giữ, mặc dù đây là công pháp do cường giả Tứ Cực cảnh sáng tạo ra, người khác sẽ nói nó huyền diệu cao thâm, nhưng Lăng Hàn có thể dễ dàng nắm giữ công pháp Thánh Nhân, hắn nắm giữ công pháp Tôn giả càng dễ dàng.

Không tốn bao nhiêu thời gian, hắn có thể nắm giữ Hồn Thiên kinh Chú Đỉnh thiên.

So sánh với nhau, Hồn Thiên kinh luyện hóa bí lực không thuần khiết như Cổ Dương Thiên Kinh, nhưng không có biện pháp, ai bảo Lăng Hàn hiện tại không có thiên tiếp theo của Cổ Dương Thiên Kinh?

Hắn lại đi tu luyện linh đồ năng lượng hủy diệt.

Kỳ quái chính là, lần này vị diện chi lực trong cơ thể hắn không tiếp tục vận chuyển.

Không có biện pháp, Lăng Hàn phải tự tìm hiểu.

Từng ký hiệu phức tạp không gì sánh kịp, hơn nữa quả thực không hiểu nổi, dường như đang vẽ linh tinh, cũng không có ý nghĩa gì.

Nếu không phải như thế, Đường Nghiêm và Kim Dạ Tuyết cũng không thể liên tục quan sát nhưng không thể hiểu nổi.

Lăng Hàn dùng năng lượng hủy diệt, từng bước từng bước so sánh ký hiệu với nhau, hắn bỏ ra thời gian ba ngày mới phá giải một ký hiệu, hắn tràn ngập vui sướng.

Đây là cảm giác thành tựu khó nói thành lời.

Hắn vận chuyển năng lượng hủy diệt, lập tức phát hiện, dẫn động năng lượng hủy diệt nhiều hơn một tia.

Ít đến thương cảm, nhưng nó đã tiến bộ.

Mỗi khi năng lượng hủy diệt nhiều hơn một tia, uy lực của nó sẽ tăng lên rất nhiều.

Tốt, tiếp tục.

Sau khi thành công lần đầu, hLăng Hàn phá giải ký hiệu còn lại dễ dàng hơn nhiều, hai ngày sau, hắn nắm giữ ký hiệu thứ hai, lại một ngày sau, hắn nắm giữ ký hiệu tứ ba, lại nửa ngày, hắn nắm giữ ký hiệu thứ tư, nhưng sau đó, hắn không thể áp súc thời gian nhanh hơn được nữa.

Tiến bộ chậm đến mức thương cảm.

Lăng Hàn đóng cửa không ra ngoài, hai tháng sau, lúc này hắn mới phá giải tất cả ký hiệu, hắn vươn tay, oanh, năng lượng hủy diệt quấn quanh, nó đã mạnh hơn lúc trước gấp đôi.

Đây vẫn không phải năng lượng hủy diệt hình thái cuối cùng.

Lăng Hàn líu lưỡi, năng lượng hủy diệt có lai lịch gì, hình thái năng lượng hủy diệt cuối cùng khủng bố bao nhiêu?

Nhưng hai tháng qua đi, hắn cũng nên đi ra ngoài một chút.

Thứ nhất, hắn đã bước vào Chú Đỉnh, hắn cần đan dược cấp bậc Chú Đỉnh.

Nhưng không vội, bởi vì hắn đã ăn quá nhiều đan dược trong thời gian ngắn, trong cơ thể còn rất nhiều cặn thuốc, hiện tại ăn vào cũng không hiệu quả, chỉ lãng phí đan dược mà thôi.

Thứ hai, hắn cũng phải đi hạt nhân phủ và Thiên Vũ phủ một chút.

Đi hạt nhân phủ đương nhiên là tính sổ, mà Thiên Vũ phủ... Dù sao hắn cũng là Đô Úy, hắn nhậm chức trong Thiên Vũ phủ, đương nhiên không thể trường kỳ bỏ bê công việc.

- Lăng Hàn, Nữu đi chung với ngươi.

Hổ Nữu quấn lấy hắn.

- Gâu, Cẩu gia cũng cố mà làm, ta sẽ đi chung với ngươi.

Đại Hắc Cẩu châm chọc.

Nếu như Lăng Hàn vẫn là Trúc Cơ, như vậy nó khẳng định không xung phong nhận việc, nhưng lần này khác biệt, Lăng Hàn đang đi diễu võ giương oai đánh mặt người khác, nó cũng muốn tham gia náo nhiệt.

Lăng Hàn cười cười:

- Tốt, cùng đi.

Hắn mang theo Hổ Nữu, Đại Hắc Cẩu đi theo sau lưng, lúc này đi về phía Giáp Nguyên phủ.

- Ai, bằng hữu, sủng thú của ngươi thật thú vị, còn mặc cả quần lót.

Chưa đi được bao xa, có người đi tới và chỉ vào Đại Hắc Cẩu, nói:

Đại Hắc Cẩu thẹn quá hoá giận, lập tức xông đi lên cắn:

- Ngươi mới là nhân sủng, gâu, xem Cẩu gia cắn chết ngươi hay không!

Người kia chỉ là Tầm Bí cảnh, hắn nào chịu nổi Đại Hắc Cẩu, lập tức bị cắn kêu thảm không thôi.

Sau khi trải qua việc này, Đại Hắc Cẩu có bóng ma tâm lý, nó đứng thẳng người dậy, hai cái chân trước chắp sau lưng, dáng vẻ khí phái mười phần.

- Huynh đài, sủng thú của ngươi thật thú vị, còn tè ra quần.

Cũng không lâu lắm, lại có người xông tới.

Gâu! Gâu! Gâu!

Đại Hắc Cẩu bị kích thích rát mạnh, nó không chịu nổi.

Đi gần nửa giờ, rốt cuộc bọn họ cũng tới Giáp Nguyên phủ.

Lăng Hàn dừng bước, hắn ngẩng đầu nhìn lên, cười cười, hắn bước về phía trước.

- Nha, Lăng gia, ngài trở về rồi!

Đầu mục thủ vệ đi ra, nhìn thấy Lăng Hàn đi tới, hắn chạy tới gần và nói:

- Gia, ngươi đúng là nhớ bằng hữu cũ, không quên thăm những lão huynh đệ chúng ta.

Hắn nhìn sang Hổ Nữu cùng Đại Hắc Cẩu, ánh mắt tràn đầy hâm mộ.

Nhìn xem, mới trôi qua bốn tháng, bên người đã có mỹ nữ làm bạn, còn nuôi nổi sủng thú, tháng ngày trôi qua thật sự thoải mái.

- Gâu, ánh mắt của ngươi là gì thế?

Trên đoạn đường tới đây, Đại Hắc Cẩu bị đả kích quá nhiều, mọi người đều xem nó là sủng thú của Lăng Hàn, hiện tại đang ở trạng thái gặp ai sẽ cắn ai, thấy ánh mắt thủ vệ không đúng, nó lập tức nhe răng.

Lăng Hàn cười ha ha, hắn phất tay chế trụ Đại Hắc Cẩu, lần này bọn họ cũng không phải đến chấp nhặt với các thủ vệ.

Bọn họ đi vào trong phủ, rất nhanh, tin tức Lăng Hàn trở lại Giáp Nguyên phủ truyền ra ngoài, các hạt nhân cùng đi ra nghênh đón hắn.

Đương nhiên cũng có ngoại lệ, bốn người Liễu Huân Vũ, Triệu Tiếu dùng ánh mắt thù hận nhìn Lăng Hàn.

Đàm Chính Kiệt là đầy tớ của Liễu Huân Vũ, hắn là kẻ xông lên đầu tiên, lạnh lùng nói:

- Lăng Hàn, ngươi không nên đắc ý vong hình, cho dù được bệ hạ phong quan chức, ngươi có thể giễu võ giương oai trước mặt chúng ta hay sao?

Lăng Hàn thở dài, nói:

- Ngươi thật ngu, luôn luôn không biết rõ tình hình.

Hắn xuất thủ, hắn tát Đàm Chính Kiệt.

Trước kia Lăng Hàn còn là Trúc Cơ, Đàm Chính Kiệt còn không phải đối thủ của hắn, huống chi hắn hiện tại đã là Chú Đỉnh?

Hắn nâng chưởng tát một cái, bốp, Đàm Chính Kiệt bị đánh nằm dưới đất.

Lăng Hàn cười nói:

- Ta cũng không phải diễu võ giương oai, ta trở về nơi này để đánh các ngươi.

Hắn vươn tay, phân biệt chỉ vào Liễu Huân Vũ, Triệu Tiếu và Hàn Băng.

- Tốt, ta muốn xem ngươi đánh thế nào!

Triệu Tiếu đi ra, hắn bước về phía Lăng Hàn, bước đi rất nhanh.

Hắn gần đây vừa đột phá, đã bước vào Địa Đỉnh, bởi vậy lòng tin ngập trời.

Lăng Hàn?

Ha ha, đúng là yêu nghiệt, nhưng hắn đã tiến thêm một bước, muốn trấn áp tiểu tử này còn không dễ như trở bàn tay?

Từ Nhân Đỉnh đến Địa Đỉnh, nó khác với Khai Khiếu tăng lên Tầm Bí, thực lực sẽ gia tăng rất lớn, cho nên hắn có niềm tin tuyệt đối.

- Ngoan ngoãn cúi đầu cho ta!

Triệu Tiếu tới gần, hắn muốn bóp cổ Lăng Hàn.

Lăng Hàn xuất thủ, đồng thời dùng tay tát Triệu Tiếu một cái.

Bốp, một tiếng vang giòn tan, Triệu Tiếu cũng nằm xuống đất.

Móa!

Lúc này, rất nhiều người giật mình.