Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4142: Trở Về




Kim Nguyên Lượng Thiên Xích, Kim Nguyên Thánh Nhân luyện năm xưa, là Thánh khí chân chính!

Cây thước tỏa ra kim quang vô thượng, thiên địa đại thế bị dẫn dắt, lực lượng thiên địa ngưng tụ vô tận và trấn áp Thiên Đạo Hỏa.

Nếu như Thiên Đạo Hỏa không bị suy yếu, cho dù là Thánh khí cũng không có khả năng trấn áp, bởi vì hỏa diễm có thể thiêu chết cả Thánh Nhân.

Nhưng uy lực Thiên Đạo Hỏa đã suy yếu, cho nên nó không địch lại Thánh Binh.

Thiên Đạo Hỏa chính là Thiên Đạo Hỏa, mặc dù Kim Nguyên Lượng Thiên Xích có thể trấn áp nhưng không dễ dàng dập tắt như vậy, chỉ có thể tiêu trừ hỏa diễm từ từ, việc này không thể hoàn thành trong thời gian ngắn, cần mất ít nhất mười ngày tám ngày, thậm chí thời gian sẽ dài hơn.

Tin tức tốt duy nhất chính là, hỏa diễm sẽ không lan rộng hơn nữa.

Người trong Kim Nguyên Thánh Địa phẫn uất khó hiểu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Là Thánh Địa nhà ai giết tới hay sao?

Nếu không, tại sao ngọn lửa có thể đốt chết Tôn Giả, ngay cả Kim Nguyên Lượng Thiên Xích cũng phải tốn thời gian dài mới có thể trấn áp?

Đường đường Thánh Địa lại bị hỏa diễm thiêu cháy hai phần ba khu vực, tạm thời không cách nào thống kê đã chết bao nhiêu người, dược viên không thể di chuyển, tổn thất vô cùng to lớn.

Chỉ còn hai chữ: thảm trọng!

Rốt cuộc là thế lực nào, nhất định phải phụ trách, nhất định phải bồi thường!

Mỗi đệ tử Thánh Địa đều tức giận, bọn họ tuyệt đối không từ bỏ ý đồ, tuyệt đối không.

Lăng Hàn đã chạy ra khỏi Thánh Địa, hiện tại hỗn loạn như thế, có ai đi chú ý tới một tên Trúc Nhân Cơ nho nhỏ?

Hơn nữa hắn đã giải trừ chiến giáp và mặt nạ, chiến giáp đã sớm tổn hại nghiêm trọng nên bị hắn ném đi, mặt nạ cũng có thể bại lộ thân phận của hắn, hắn cũng vứt bỏ.

Hiện tại hắn không phải “Ngưu Kiếm Hoa” tham gia Kim Nguyên quả hội, hắn chính là Đan sư Nhân cấp hạ phẩm Lăng Hàn.

Hắn tìm được đám người Nữ Hoàng, hắn không nói gì và mang bọn họ rời đi.

Sau khi đi vào tòa thành tiếp theo, Lăng Hàn ra ngoài nghe ngóng, hắn nhanh chóng biết được tin tức.

Kim Nguyên Thánh Địa bị đốt như thế, hai tên Tôn Giả đi ra ngoài, một Tôn Giả bế quan đều bị triệu hoán trở về, lại thêm một người tọa trấn, bốn đại Tôn Giả đều nổi điên, bọn họ đang tìm kiếm tung tích kẻ tập kích.

Ngay từ đầu bọn họ hoài nghi là mấy Thánh Địa khác làm, nhất là Xích Hỏa Thánh Địa, Viêm Diễm Kính của bọn họ có thể phun hỏa diễm, cũng có thể diệt Tôn Giả.

Nhưng cẩn thận phân biệt hỏa diễm, bọn họ dễ dàng phát hiện hỏa diễm khác biệt với hỏa diễm của Viêm Diễm Kính.

Cho nên việc này không quan hệ với Hỏa Diễm Thánh Địa.

Bọn họ truy tung đầu nguồn hỏa diễm, cuối cùng phát hiện hỏa diễm bắt đầu từ khu vực tổ chức Kim Nguyên quả hội, trừ mười hai người lúc trước ra, trong đó mười người đều đi theo mười Tinh sứ giả ra ngoài, chỉ còn hai người lưu lại.

Một người là Hồng Thiên Bộ, một người khác tên là Ngưu Kiếm Hoa.

Cho nên, hỏa diễm kinh khủng kia chắc chắn phát ra từ hai người này.

Tìm ra hai người kia!

Kim Nguyên Thánh Địa phát ra lệnh truy nã và treo giải thưởng, muốn tìm Hồng Thiên Bộ và Ngưu Kiếm Hoa.

Hai người kia rất có danh tiếng và lai lịch, muốn tìm cũng không khó khăn gì.

- A, tại sao ngươi lại biến thành Ngưu Kiếm Hoa rồi?

Tiểu la lỵ liếm láp kẹo sữa, đột nhiên ồ một tiếng:

- Ngươi lại hãm hại tên kia.

Lăng Hàn cười ha ha:

- Nói mò lại thành nói thật.

Nếu xác định việc này không ảnh hưởng đến mình, Lăng Hàn liền quyết định trở về Thiên Hải tinh, nghe nói Bích Tiêu công chúa không tiến vào hàng ngũ mười hai người mạnh nhất liền bị đuổi ra khỏi Thánh Địa, bản thân tự nghĩ biện pháp trở về.

Đầu tiên phải đi tìm Bích Tiêu công chúa, phải cho nàng đi nhờ xe, nếu không, đối phương thật sự không thể trở về Thiên Hải tinh.

Kim Nguyên Thánh Địa hiện tại bị đốt thê thảm như thế, bọn họ làm gì có tâm tư đưa tiễn người ta đi về.

- A, phu quân, đây là nữ nhân ngươi mới thu đúng không?

Nữ Hoàng hỏi.

- Na!

Lăng Hàn lập tức lắc đầu, hắn hiên ngang lẫm liệt, nói:

- Trước kia ta chỉ có một ý nghĩ, đó là phải dẫn các ngươi ra ngoài, ta nào có tâm tư suy nghĩ việc khác.

- Vậy cũng không nhất định.

Nữ Hoàng thản nhiên nói:

- Phu quân ngươi ưu tú như vậy, rất nhiều nữ nhân sẽ thích ngươi đấy.

Công chúa Yêu tộc? Không thể nào.

- Đúng đấy, phụ thân ưu tú nhất!

Tam Oa gật đầu, nàng giống như Nữ Hoàng, đều là người cao ngạo.

- Được rồi, đừng nịnh bợ, chúng ta nhanh chóng đi tìm người, sau đó trở về.

Lăng Hàn nói.

Với tư cách là thủ phạm, Lăng Hàn vẫn không yên tâm, tự nhiên sớm rời đi mới có cảm giác an toàn.

Hắn đi tìm Bích Tiêu công chúa, đối phương đang ở Thất Hư thành, tất cả người tới tham gia Kim Nguyên quả hội đều ở nơi này, Kim Nguyên Thánh Địa nói, về sau sẽ đưa bọn họ trở về, nhưng lại không nói mất bao lâu.

Bởi vậy, Lăng Hàn rất dễ dàng đã tìm được Bích Tiêu công chúa.

- A, hai vị này là…

Bích Tiêu công chúa nhìn thấy Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu, nàng lập tức kinh ngạc.

Nàng không biết bên cạnh Lăng Hàn  lại có hai người như thế.

- A, đều là thê tử của ta.

Lăng Hàn thuận miệng nói.

Bích Tiêu công chúa lập tức ngây người, ngươi tới tham gia Kim Nguyên quả hội hay tới tán gái? Hơn nữa còn tán cả hai người.

Lăng Hàn cười ha ha, nói:

- Chúng ta đã sớm thành hôn, con cái và cháu trai đã thành đàn.

Hắn nói thật nhưng Bích Tiêu công chúa sẽ tin tưởng sao?

Ngươi xem chính mình một chút, ngươi mới hai mươi tuổi thôi, còn có cháu trai?

Ha ha!

Bích Tiêu công chúa âm thầm lắc đầu, phi, đúng là hoa tâm bại hoại!

Sớm biết như thế, chính mình nên sớm ra tay một chút, phải đẩy ngã Lăng Hàn, như thế, nàng chí ít cũng là đại phu nhân.

Phi phi phi, nàng đang suy nghĩ lung tung gì thế, nàng mới không thích loại hoa tâm bại hoại như vậy.

Bọn họ trở về, phi toa phá không bay đi, cũng bay về hướng Thiên Hải tinh.

Trên đường xuyên qua các tiết điểm cũng phải mất thời gian dài dằng dặc.

Lăng Hàn cũng không cảm thấy thời gian khổ sở, mặc dù không thể tu luyện nhưng hắn có thể nghiên cứu trận văn, việc này cần tốn không ít thời gian và tinh lực.

Trong bất tri bất giác, nửa năm trôi qua, rốt cục phi toa cũng về tới Thiên Hải tinh.

Lăng Hàn lại nghĩ, nếu trên Thiên Hải tinh có truyền tống trận nối với các tinh thể khác thì tốt rồi, như vậy chỉ cần tiến vào là vượt qua tinh không vô tận, tiến thẳng tới mục tiêu, cùng lắm tiến vào trận pháp vài lần là đủ.

Trở lại đế đô, Lăng Hàn đi tìm đám người Lâm Lạc trước.

Không hổ là người có thể tu hành tới đại năng thất trọng trong Nguyên thế giới, những Thiên Tôn thất trọng đều bước vào Khai Khiếu cảnh, chỉ một năm rưỡi là đạt tới độ cao như thế, cho dù có Lăng Hàn cung cấp tài nguyên tu luyện trợ giúp, nhưng từ đó vẫn có thể thấy được thiên phú của bọn họ mạnh cỡ nào.

So sánh với nhau, bởi vì đám người Nữ Hoàng đi theo Lăng Hàn tới Huyền Nguyệt tinh, thiếu đi thời gian một năm tu luyện, bọn họ hiện tại vẫn là Hoán Huyết cảnh, vẫn kém hơn người khác không ít.

Đáng tiếc là, cho dù là đám người Lâm Lạc cũng không thể tu ra thất biến, thất cốt, thất văn.

Chỉ có một mình Lăng Hàn làm được, cho nên chỉ có thể nói hắn là dị loại.

Có thể đánh vỡ cực hạn ở mỗi cảnh giới, cho dù đặt ở nơi nào cũng là thiên tài trong thiên tài.

Sau khi bước vào Tiên đồ, từng người trong bọn họ sẽ trở thành thiên tài tứ tinh, thậm chí cao hơn?

Không bao lâu sau, đám người Lâm Lạc, Chu Hằng đều có thể chia sẻ lo âu với Lăng Hàn.

Lăng Hàn tạm thời phục hồi tinh lực và tiếp tục nghiên cứu trận pháp.