Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4115: Hẻm Núi Hỏa Diễm




Lăng Hàn nhún vai, hắn không có ý định giết Hàn Càn, hoặc là nói, hắn không có ý định xử lý Hàn Càn nhanh như thế, nhưng ai bảo Hàn Càn quá yếu chứ?

Được rồi, không cần đặt trong lòng.

Hắn nhanh chân đi vào trong Hoàng Kim tháp.

Chỉ một phút mà thôi, hắn liền đả thông chín tầng tháp, ba, một bình đan dược rơi xuống.

Hắn cầm lên xem, trên bình có một nhãn hiệu viết ba chữ: Minh Tâm đan.

Minh Tâm đan?

Lăng Hàn tìm kiếm tư liệu trong đầu của mình.

Minh Tâm đan, có thể minh tâm gặp đạo, tăng năng lực cảm ngộ lên cao hơn, đồng thời còn có thể trấn áp tâm ma trong mức độ nhất định.

Đây là tiên đan nhất tinh, đáng tiếc, lại không có hiệu quả gì với hắn.

Lục Tự Minh Vương chú có thể chém giết tất cả tâm ma.

A, nếu như có thể cướp sạch Hoàng Kim tháp, hắn sẽ phát tài không?

Đây chỉ là ý tưởng đột nhiên xuất hiện trong đầu Lăng Hàn, Hoàng Kim tháp chứa không ít của cải, hắn lại phá hư nó, chắc chắn không bao lâu sau sẽ có người Kim Nguyên Thánh Địa chạy tới, cũng bắt hắn lại.

Lại nói, hắn còn không thể phá hủy hoàng kim nhân, muốn phá hư Hoàng Kim tháp? Buồn cười!

Được rồi, được rồi, hiện tại phải chế tạo Mẫu Kim thành vũ khí cho mình.

Lăng Hàn rời khỏi Hoàng Kim tháp, hắn lại hội họp với mọi người, cùng đi tới hẻm núi hỏa diễm.

Bởi vì đường xá tương đối xa xôi, cho nên phải mượn phi toa của Đường Vân Nhi, cứ như vậy, bọn họ mất thời gian nửa ngày mới đi tới lãnh địa của Hỏa Diễm Thánh Địa.

Phi toa hạ xuống, tự nhiên lại là một phen gà bay chó chạy.

Sau khi quan sát địa đồ, nơi này cách hẻm núi hỏa diễm không xa.

Lăng Hàn không mang đám người theo, nếu tất cả mọi người vào hẻm núi hỏa diễm, tiêu hao Tiên Thiên Đạo Thủy quá lớn, hắn làm sao còn có thời gian luyện chế Mẫu Kim?

Lăng Hàn tìm một một chỗ yên tĩnh và an bài mọi người ở lại, có bảy tiểu oa nhi bảo vệ, chí ít không sợ cường giả Trúc Thiên Cơ.

Lăng Hàn lưu bộ chiến giáp lại, như vậy sẽ tăng thêm một tầng bảo hiểm.

Còn có Dưỡng Nguyên Hồ Lô, Lăng Hàn cũng giao cho Nữ Hoàng, ban đêm bọn họ sẽ ở lại trong hồ lô, thứ nhất có thể tăng tinh thần lực, thứ hai cũng càng an toàn.

Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Lăng Hàn lên đường xuất phát.

Sau khi bước vào Tiên đồ, cho dù võ giả không có đồ ăn, không có nước sạch, không có không khí cũng sẽ không chết, chỉ cần hấp thu lực lượng thiên địa là có thể sống sót, cho dù sống trong hoàn cảnh cực đoan cũng không cần lo lắng nguy hiểm tính mạng.

Lăng Hàn xuất phát, một người đi tới hẻm núi hỏa diễm.

Lúc hắn còn chưa tới gần, hắn liền phát hiện đất đai bốn phía bị cháy đen, hoa cỏ cây cối chung quanh càng ít lại đi một hồi, cơ bản liền không nhìn thấy thực vật, chỉ có một màu đỏ rực, cũng chỉ có Xích Viêm thảo mới có thể sống trong dung nham.

Lăng Hàn cũng không sử dụng Tiên Thiên Đạo Thủy, chỉ cần có thể chịu đựng được, hắn sẽ không sử dụng Tiên Thiên Đạo Thủy, tránh tiêu hao quá nhiều dẫn tới ảnh hưởng rèn đúc Mẫu Kim.

Nơi này không phải không có dấu chân người, sẽ có người chuyên tới đây tìm kiếm Xích Viêm thảo, nghe nói đồ chơi này là thánh phẩm tráng dương, cho nên nguồn tiêu thụ rất tốt.

Có lợi ích đương nhiên không tránh khỏi sẽ có tranh đấu, Lăng Hàn còn bị người hái thuốc khác công kích.

Ở nơi này, mỗi người hái thuốc đều có phạm vi lãnh địa của mình, đương nhiên là bọn họ dùng thực lực đánh chiếm.

Lăng Hàn không có phát tác, hắn chỉ đánh lui đối phương mà thôi.

Sau hơn hai giờ, hắn đi tới lối vào hẻm núi hỏa diễm,

Nơi này có một tấm bia đá, trên đó viết mấy chữ:

- Cực Viêm thổ, người vào không về.

Lăng Hàn nhìn lướt qua, hắn cảm thấy tám chữ này như nhảy ra khỏi tảng đá, đại khí bàng bạc, khí thế không cách nào hình dung nổi.

Người viết tám chữ này tuyệt đối rất mạnh.

Đương nhiên hắn không quan tâm, hắn tiến lên phía trước.

Oanh, hơi nóng đánh tới, Lăng Hàn phát hiện quần áo của mình bị thiêu đốt.

Nhiệt độ nơi này cao hơn bên ngoài rất nhiều.

Lăng Hàn vội vàng vận chuyển bí lực khắp toàn thân, dùng nó đối kháng hỏa diễm.

Hắn bước đi chậm rãi, đã đến nơi này thì không thể bước nhanh, vạn nhất hỏa diễm bộc phát đến cực hạn, hắn sẽ bị thiêu đốt thành tro bụi trong nháy mắt.

Sau khi đi một lúc, bí lực không thể bảo vệ hắn, Lăng Hàn liền vận chuyển màn sáng tinh thần, lực phòng ngự siêu cường giúp hắn xua tan hơi nóng.

Lăng Hàn tiến lên lần nữa, nhưng chưa đi được bao xa, nhìn thấy trong hỏa diễm phía trước xen lẫn phù văn màu đỏ, phù văn giống như đóa hoa tươi đang nở rộ.

Hắn tiến lên, còn chưa chạm vào phù văn, hắn nhìn thấy màn sáng tinh thần tan rã như băng tuyết tan trong nước sôi, màn sáng tan rã cực nhanh.

Nhiệt độ thật khủng khiếp.

Lăng Hàn không do dự nữa, hắn cầm lấy Tiên Thiên Đạo Thủy, uống một giọt, lúc này trong cơ thể hắn xuất hiện một tầng khí lạnh, cũng ngưng kết thành một thủy thuẫn xua tan nhiệt độ bên ngoài.

Hắn không cần cẩn thận như lúc trước, mà là phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, tốc độ tăng lên cực nhanh.

Hiện tại không quản nhiệt độ hỏa diễm khủng bố cỡ nào, Lăng Hàn cũng không thèm để ý.

Hắn phát hiện, thủy thuẫn đang tiêu hao, càng xâm nhập vào hẻm núi, tốc độ tiêu hao càng nhanh.

Sinh mệnh thật sự kỳ diệu, cho dù trong Cực Viêm thổ như nơi đây, nơi này vẫn có thực vật sinh trưởng.

Đó là một cây cỏ chỉ cao nửa tấc, lại là sinh trưởng trên tảng đá, năm mảnh lá cây bám chặt vào tảng đá, nhìn từ xa nó giống như con thằn lằn.

- Phượng Huyết thảo!

Ánh mắt Lăng Hàn sáng lên, hắn dừng lại và hái thảo dược, thu vào trong pháp khí không gian.

Đây chính là đồ tốt, truyền thuyết đã nhiễm máu Phượng Hoàng, thích hợp sống trong khu vực cực nóng.

Hoàn cảnh càng nóng không chịu nổi, Phượng Huyết thảo càng tươi tốt, nghe nói, sau khi ăn vào có tỉ lệ rất thấp học được một môn thần thông hỏa diễm.

Phượng Huyết thảo đẳng cấp càng cao, thần thông hỏa diễm của nó càng cao cấp, hơn nữa uy lực thần thông càng mạnh.

Đương nhiên, Phượng Huyết thảo đẳng cấp cao cũng cần thực lực cường đại xứng đôi, nếu không, thần thông chưa hình thành, người ăn sẽ bị nó thiêu đốt sạch sẽ.

Không nghĩ tới còn có thu hoạch ngoài ý muốn..

Lăng Hàn tươi cười và tiếp tục đi tới.

Hỏa diễm nơi này cực kỳ đáng sợ, mặc dù có Tiên Thiên Đạo Thủy bảo vệ thân thể, nhưng cũng tăng thêm lực cản không khí, Lăng Hàn không thể phát huy tốc độ hoàn toàn.

Sau một tiếng, thủy thuẫn trên người Lăng Hàn gần như hao hết.

Hắn không dám có tâm may mắn, vội vàng ăn giọt Tiên Thiên Đạo Thủy thứ hai, ngay sau đó thủy thuẫn khôi phục tới trạng thái mạnh nhất.

Nơi này thật lớn.

Mặc dù hắn không sử dụng tốc độ cực hạn nhưng cũng gấp năm lần vận tốc âm thanh, hắn đi một giờ nhưng còn chưa tới đáy cốc.

Qua nửa giờ, thủy thuẫn của Lăng Hàn sắp tiêu hao hết.

Càng tiếp cận đáy cốc, hỏa diễm càng nóng, tốc độ tiêu hao thủy thuẫn càng nhanh.

Nếu thật đến đáy cốc, một giọt Tiên Thiên Đạo Thủy cũng không thể kiên trì bao lâu.

Hả?

Lăng Hàn ăn một giọt Tiên Thiên Đạo Thủy thứ ba, bỗng nhiên hắn nhìn thấy một bóng người.