Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4096: Xông Tiên Môn




Loại cảm giác đói bụng này không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại ném không đi, luôn luôn có cảm giác không thoải mái.

Hiện tại, lượng lớn bí lực liên tục rót vào vị diện trong cơ thể, tự nhiên cũng cho Lăng Hàn có cảm giác được ăn chút gì đó.

Tẩy Trần Trì tích lũy suốt hai ngàn năm mới mở ra, tích lũy mạnh cỡ nào?

Lăng Hàn không nói gì, im lặng phát tài mới là vương đạo.

Một ngày trôi qua, không gian bảy vị diện trong người Lăng Hàn bị lấp đầy, trong đoạn thời gian này, hắn cũng mượn nhờ Tẩy Trần Trì liên thông tất cả vị diện trong cơ thể.

Đây là việc rất nhỏ, chỉ cần đáp cầu dắt mối là có thể mở ra.

Nhưng Lăng Hàn không thể hấp thu thêm năng lượng, rất đơn giản, năng lượng Tẩy Trần Trì đã hao hết.

Việc này quá kinh khủng, chỉ một ngày mà thôi, Tẩy Trần Trì đã cạn?

Chín người khác khó hiểu đứng lên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, không phải đã nói có thể hấp thu ba ngày, hiện tại còn chưa tới một ngày rưỡi đấy.

- Xảy ra chuyện gì?

- Tại sao ta không thể hấp thu chút năng lượng nào?

- Ta cũng thế.

- Đúng vậy.

Chín người khác mờ mịt, Lăng Hàn cũng đứng lên, gia nhập vào hàng ngũ “ta cũng ngơ ngác”.

Bọn họ vẫn chưa hết hi vọng, tiếp tục ngồi vào trong nước, chờ Tẩy Trần Trì tỏa ra năng lượng lần thứ hai, nước ao vẫn như vậy, không còn năng lượng cung ứng.

Ba ngày sau, đại thái giám Chu Kỳ xuất hiện, dẫn dắt đám người ra ngoài.

Đám người vội hỏi tình huống, Chu Kỳ cũng chưa từng tiến vào Tẩy Trần Trì, tự nhiên không thể giải đáp, chỉ nói sẽ đi hỏi bệ hạ.

Trở lại Ngoại Vụ phủ, Lăng Hàn bắt đầu chuẩn bị cuối cùng, hắn sắp xông Tiên môn, đạp vào Tiên đồ.

Lăng Hàn cho mình thời gian ba ngày, hắn kiểm tra bản thân lần nữa, sau khi bước qua một bước này, hắn sẽ thoát ly Phàm cảnh, cũng không có cần bồi dưỡng căn cơ như lúc trước.

Đương nhiên, nếu hắn đạt được Thánh dược, hắn còn có thể bồi dưỡng thêm một chút, Thánh dược? Ha ha.

Ba ngày qua đi, Lăng Hàn không do dự nữa, bắt đầu xung kích Tiên đồ.

Trong thế giới này, không có thực lực Tiên đồ, khắp nơi khó đi.

Bước đầu tiên của Tiên đồ, Trúc Cơ.

Nhưng rất khó vượt qua Tiên đồ, bước đầu tiên lại ẩn chứa hai bước, thứ nhất, xông Tiên môn, thứ hai mới là xây tiên cơ.

Lăng Hàn cũng không biết mình đột phá cần bao lâu, trong quá trình này không thể có người làm phiền, hắn lại không muốn tạo ra động tĩnh lớn, cho nên hắn cũng không đột phá trong Ngoại Vụ phủ, hắn đi vào núi rừng.

Nơi này nằm trong phạm vi đế đô, cho nên không cần lo lắng võ giả bên ngoài đến giương oai, Lăng Hàn cũng lựa chọn một địa phương bí mật.

Hắn thả tâm linh ra, hắn chỉ còn lại cảm giác trống rỗng, sau đó bắt đầu thôi động cấp độ sinh mệnh đại tăng lên.

Từ phàm đến tiên, đây là biến hóa về chất, khoảng cách lớn đến vô tận.

Cho nên, Lăng Hàn không cảm thấy lo lắng.

Hắn không vội, việc này rất bình thường, người bình thường bị kẹt trên mười năm tám năm thậm chí trên trăm năm cũng không kì lạ.

Mặc dù hắn tiến vào Tầm Bí cảnh không lâu, nhưng cảnh giới này vốn rất đặc thù, chủ yếu chỉ có hai điểm, tận khả năng đánh nát càng nhiều gông cùm xiềng xích và tích lũy đầy đủ bí lực, từ đó tránh tình huống không đủ lực vượt Tiên môn.

Lăng Hàn đã mở ra tất cả gông cùm xiềng xích trong người, cấp độ sinh mệnh đã đạt đến Phàm cảnh cực hạn, dự trữ bí lực chỉ là một việc lớn, sau khi tiến vào Tẩy Trần Trì, hắn đã bổ xung được một ít.

Cho nên, hắn đã hoàn toàn có tư cách xung kích Trúc Cơ.

Lăng Hàn tích lũy cảm ngộ, chuẩn bị bộc phát sắp đến.

Nằm ngoài sự dự liệu của hắn, thời khắc đó chậm chạp không đến.

Hai ngày, ba ngày, bốn ngày, Lăng Hàn lại có cảm giác đói bụng, lần này cũng không phải bí lực không có lấp đầy, mà là đói bụng thực sự.

Hắn chịu đựng, hắn không thể phá hư tâm cảnh thật vất vả mới tạo ra, một khi phá đi, tất cả đều phí công.

Với tu vi của hắn hiện tại, mười ngày, hai mươi ngày không ăn uống không thành vấn đề.

Năm ngày, sáu ngày, bảy ngày, oanh, đột nhiên trong cơ thể Lăng Hàn phát sinh biến hóa kịch liệt, sinh mệnh lực bạo động, mỗi một tế bào đều run rẩy, giống như sắp nổ tung.

Tới, tới, tới rồi!

Lăng Hàn cảm thấy thân thể chấn động, linh hồn giống như xuất khiếu bay vào trong tinh không, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách vô tận.

Đây là nơi nào?

Rốt cuộc hắn ngừng lại, bốn phía đen kịt, phía trước là cánh cửa thanh đồng hình tròn.

Cánh cửa thanh đồng cao trăm trượng, toàn thân pha tạp, hiện ra đầy hoa văn, dường như đã trải qua vô số năm tháng.

Đây là... Tiên môn!

Lăng Hàn kinh ngạc, hắn khẳng định mình đang ở trạng thái linh hồn, bên trong có một chỗ như thế, tồn tại một Tiên môn?

Hắn cũng không có vội vã nhảy lên, mà là đi tới gần, muốn quan sát Tiên môn thật rõ.

Nhưng lực lượng bài xích ập tới, nó quá cường đại, căn bản không phải Lăng Hàn có thể chống lại, hắn không thể tiếp cận.

Lăng Hàn ngưng mắt quan sát nhìn rõ, nhưng mặc cho hắn quan sát như thế nào, hắn vẫn không nhìn rõ hoa văn trên cánh cửa, dường như có lực lượng vô hình đang che mắt hắn.

Hắn ý đồ phát động nhãn thuật, hắn hiện tại là linh hồn, làm sao có khả năng vận dụng chứ?

Hắn lại nhìn thật lâu, lúc này mới bất đắc dĩ từ bỏ.

Được rồi, nên xông Tiên môn.

Nếu có người nào biết, khẳng định sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ngươi hiếu kỳ chuyện này làm gì, không cảm thấy nên làm chính sự mới đúng sao?

Lăng Hàn dùng sức nhảy lên, trạng thái linh hồn của hắn rất đặc biệt, nhảy cao hơn bình thường, bởi vậy, Tiên môn cao trăm trượng bị hắn vượt qua không tốn sức chút nào.

A, ta hiện tại là tiên nhân, có thể xây dựng tiên cơ?

Ý nghĩ này chưa biến mất, Lăng Hàn cảm thấy lực lượng kỳ quái kéo hắn vào trong không gian hắc ám.

Không biết trôi qua bao lâu, hắn xuất hiện ở một nơi mới.

Bốn phía đều là vùng hắc ám, nhưng phía trước lại xuất hiện cánh cửa.

Lượn quanh nửa ngày, lại về nơi này?

Không, cánh cửa phía trước cao năm trăm trượng, hơn nữa đều là màu bạc.

Đầu tiên là thanh đồng, sau là bạc trắng, chẳng lẽ lại đằng sau còn có hoàng kim?

Lăng Hàn nghĩ đến Bích Tiêu công chúa nói, nàng vượt qua hai Tiên môn, nhưng lúc đó nàng cũng không nói cẩn thận, sớm biết nên tìm hiểu kỹ càng một chút.

Mặc kệ nó, tiếp tục vượt qua.

Lăng Hàn vẫn muốn quan sát hoa văn, vẫn có lực lượng tương tự ngăn cản hắn, không có cách nào thực hiện.

Ai!

Lăng Hàn nhảy lên, hắn tùy ý vượt qua cánh cửa màu bạc.

Nhưng linh hồn của hắn còn chưa quay về, linh hồn lại bị lực lượng cường dại kéo đi, ngao du trong tinh không.

Khi hắn dừng lại, phía trước xuất hiện Tiên môn hoàng kim, Lăng Hàn chỉ “a” một tiếng, hắn cũng không ngạc nhiên.

Chẳng lẽ, thiên phú càng cao, có thể vượt qua Tiên môn càng nhiều, sau đó thực lực sẽ càng mạnh?

Nhưng Lăng Hàn muốn tiếp cận nó trước, phát hiện không được thì hắn mới vượt qua, ngược lại chuyện này không mất bao nhiêu thời gian.

Tiên môn hoàng kim, không biết cao bao nhiêu, nhưng Lăng Hàn nhảy lên nhưng vô cùng miễn cưỡng.

Linh hồn của hắn nên quay về?

Nhưng mà... Không có.