Lăng Hàn khoát tay áo:
- Cho ta thở một chút, còn nữa, không quản phát sinh chuyện gì, ta còn có chuyện trọng yếu hơn cần hoàn thành.
Tự nhiên là luyện chế Ngũ Hành Tạo Hóa đan, bằng không hắn ra ngoài làm gì?
Đương nhiên, chạy đi một chuyến như thế, hắn thu hoạch rất lớn, đạt được một khối Mẫu Kim, đây là tạo hóa ngay cả Thánh Nhân cũng đỏ mắt, còn có Lục Tự Minh Vương chú của Phật tộc, cho dù chỉ là một chữ nhưng cũng là bảo thuật vô thượng.
Hắn đi luyện chế Ngũ Hành Tạo Hóa đan, luyện chế cũng không khó, chỗ khó chính là sưu tập nguyên vật liệu, Lăng Hàn là đan đạo đại sư, luyện chế không có vấn đề gì.
Hắn tạo dựng một trận pháp, dẫn động thiên địa hỏa và bắt đầu luyện đan.
Nửa ngày sau, Ngũ Hành Tạo Hóa đan đã thành.
Cũng chỉ có một viên, năm màu hỗn tạp nhưng lại tạo thành hoàn mỹ cân đối.
Lăng Hàn không chút do dự ăn đan dược.
Ngay từ đầu dược lực không có phát tác, tất cả bình thường, biến hóa lại xuất hiện thật nhanh, cấp độ sinh mệnh cũng không có nhảy vọt, một đạo gông cùm xiềng xích tự động mở ra.
Giống như thiên địa xuất thủ phóng thích tiềm lực của hắn.
Quá trình này kéo dài chừng một giờ, mở ra gông cùm xiềng xích trên thân Lăng Hàn, đây không phải là việc làm Lăng Hàn vui vẻ nhất.
Bởi vì mượn nhờ dược lực đan dược, Lăng Hàn có thể nhìn rõ gông cùm xiềng xích trong người mình.
Hiện tại, hắn mới có thể cảm ứng được gông cùm xiềng xích nhưng hắn có thể nhìn thấy rất nhiều thứ, không có nhìn toàn cục mà thôi.
Trên thực tế, hắn không biết trong cơ thể có bao nhiêu gông cùm xiềng xích, giống như người mù bịt mắt chạy, hắn chỉ biết tiến lên phía trước, hắn có thể chạy tới điểm cuối cùng nhưng lại không nhìn thấy cái gì.
Hiện tại hắn biết trong người mình có bao nhiêu gông cùm xiềng xích, về sau sẽ có phương hướng, cũng có mục tiêu, những gông cùm xiềng xích này chưa mở ra toàn bộ, hắn không đột phá Tiên đồ.
- Giống như... Không có cảm giác gì.
Lăng Hàn hoạt động tay chân một chút, cũng không có cảm thấy thực lực tăng lên, trước sau như một.
- Phụ thân, mở gông cùm xiềng xích chỉ giảm bớt lực cản trên con đường tương lai mà thôi, cũng không phải giúp ngươi mạnh lên.
Nhị Oa nói.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn chỉ cảm thán mà thôi, trên thực tế hắn đã quét ngang Tầm Bí cảnh.
Lúc này hắn mới đi gặp mặt Bích Tiêu công chúa, hiểu rõ tình huống trước mắt.
Sự thật làm hắn kinh ngạc, bởi vì trừ Đường Vân Nhi, Ngưu Kiếm Hoa ra, còn có rất nhiều người từ tinh không giáng lâm, đều là hậu đại của đại năng, trường bối của bọn họ suy tính ra Thiên Hải tinh sắp khôi phục, sẽ có đại cơ duyên, từ đó cho hậu đại của mình tới đây, xem có thể dính chút ánh sáng hay không.
Muốn nói đẳng cấp tinh thể, Thiên Hải tinh khẳng định không cao lắm nhưng thiên địa vừa mới khôi phục, khẳng định có rất nhiều bảo dược xuất thế ngàn năm, có một ít ngay cả cấp Giáo Chủ cũng động tâm, tự nhiên cần phải chạy đi một chuyến.
Bảo địa hiện tại đã phân chia sạch sẽ, cũng không có nghe nói có tiên thụ xuất thế, cho nên rất nhiều người đến từ bên ngoài ở lại đế đô, bởi vì nơi này phồn hoa.
- Hiện tại, từ Đại hoàng tử đến Thập tam hoàng tử, bọn họ đã vượt qua Tiên môn, trở thành cường giả Trúc Cơ.
Bích Tiêu công chúa nói:
- Ngươi cần phải cẩn thận, mặc dù có bệ hạ mở lời bảo vệ ngươi nhưng những người kia chính là con ruột của bệ hạ, cho dù thật sự giết ngươi, bệ hạ cũng không nghiêm trị.
Một đấu một, nàng không sợ Đại hoàng tử trời sinh thần thể nhưng một đấu mười ba, cho dù nàng có thể địch nổi cũng khó tránh khỏi có sơ sót, không có khả năng bảo vệ Lăng Hàn không có việc gì.
Lăng Hàn gật đầu, hiện tại áp lực của hắn rất lớn, dù sao, không thành Trúc Cơ cũng chỉ là phàm phu tục tử.
- Chỉ cần mở ra tất cả gông cùm xiềng xích, ta sẽ bắt đầu xung kích Tiên đồ.
Lăng Hàn nói thầm trong lòng, tin tưởng đến lúc đó, hắn cũng tích lũy đủ nhiều bí lực, từ đó có thể lao qua Tiên môn.
Sau đó, hắn lại bắt đầu sinh hoạt điệu thấp, cả ngày chỉ ở trong phòng tu luyện, phần lớn thời gian chỉ tìm hiểu cách vận dụng chữ “úm”, môn diệu pháp của Phật tộc bác đại tinh thâm, chỉ có một chữ nhưng có thể diễn sinh rất nhiều biến hóa.
Hắn phát hiện, bản thân mình còn chưa nắm giữ áo nghĩa chân chính.
Tiểu la lỵ và sắc trư gặp nhau, thế mà mới quen đã thân, bắt đầu cấu kết với nhau làm việc xấu, Lăng Hàn cũng lười quản bọn họ, chỉ giải thích, muốn phá hư cũng có thể, nhất định phải nhằm vào người xấu.
Ví dụ như Thất hoàng tử.
Vài ngày sau, Bích Tiêu công chúa đến tìm hắn.
- Mã hoàng hậu, Lâm quý phi cùng tổ chức yến hội, cũng đưa hai tấm thiếp mời đến Ngoại Vụ phủ.
Công chúa Yêu tộc nói.
- Lúc này còn có tâm tình mở yến hội?
Lăng Hàn cầm thiếp mời, mở ra xem, chữ viết rất ít, nói mời người tới Cửu Hoa điện trong hoàng cung dự tiệc.
- Đám người Đại hoàng tử đột phá Tiên đồ, đây là việc trọng đại trong hoàng thất, bệ hạ vẫn không lộ diện, người khác cũng không có cơ hội nói, hiện tại lão thập tam cũng đột phá vào một tháng trước, những hoàng hậu và phu nhân không chờ được.
Bích Tiêu công chúa nói.
- Mẫu thân mở tiệc ăn mừng cho con mình, chính bệ hạ biết cũng không quở trách.
Bích Tiêu công chúa dừng một chút:
- Ngươi có đi hay không?
- Đi, đương nhiên là đi.
Lăng Hàn cười một tiếng.
Theo ý của Bích Tiêu công chúa, Lăng Hàn tốt nhất không nên lộ diện, chờ hắn bước vào Tiên đồ, cho dù bị nhiều người vây công, với trình độ yêu nghiệt của hắn, giết ra khỏi vòng vây cũng không khó khăn.
Nhưng bây giờ, ngươi vô địch Tầm Bí cảnh cũng chỉ là phàm nhân, phàm nhân làm sao đấu với tiên?
- Vậy ngươi tốt nhất điệu thấp một chút, không nên cho đám người Đại hoàng tử cơ hội.
Nàng nói.
- Không phải có ngươi bảo vệ ta sao?
Lăng Hàn cười nói.
- Ngươi cho rằng ta là hộ vệ của ngươi sao?
Bích Tiêu công chúa tức giận.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn cũng không có ý niệm gì với công chúa Yêu tộc, cho nên cũng có chừng có mực, cũng không tiếp tục trêu chọc, tránh “xảy ra chuyện”.
Lại nói, Nữ Hoàng các nàng sắp xuất thế, nếu nhìn thấy Lăng Hàn ở bên ngoài còn tán gái, khẳng định sẽ ghen tuông.
Đường Vân Nhi biết việc, nàng la hét muốn đi hoàng cung, tự nhiên bị Lăng Hàn trấn áp, tiểu ma vương chỉ biết phá hư, mang nàng đi theo, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Tiểu la lỵ tự nhiên khó chịu, chu cái miệng phụng phịu.
- Ầy, ở nhà đàng hoàng.
Lăng Hàn ném sắc trư cho tiểu la lỵ.
Ba, tiểu la lỵ hờn dỗi, dùng hai tay đẩy, lại ném sắc trư ra ngoài.
- Cô!
Sắc trư kêu thảm, nó trêu ai ghẹo ai?
...
Chạng vạng tối ngày thứ hai, Lăng Hàn và Bích Tiêu công chúa đi tới cổng, yến hội hoàng gia cho nên có xe đưa đón, nếu như tự đi tới sẽ bị người ta cười chê.
Hôm nay Bích Tiêu công chúa hơi tô chút son phấn, nàng vốn xinh đẹp mê người, hiện tại càng chói mắt, Lăng Hàn cũng phải huýt sáo.
- Ta nói, ngươi muốn cướp nổi danh với nhân vật chính sao?
Hắn cười nói.
Bích Tiêu công chúa lườm hắn, nữ tử trang điểm là để hấp dẫn người khác, ngươi biết không?