Các hoàng tử bị Thánh Hoàng xử lý, trong ba năm không thể bước ra khỏi cửa một bước, chuyện này cũng dẫn tới không ít nghị luận.
Đám người cảm khái, vận khí Lăng Hàn thật tốt, luôn có thể biến nguy thành an.
A, hắn không phải con riêng của Trần Phong Viêm chứ? Bằng không tại sao hắn lại được xem trọng và bảo vệ như thế?
Trong những tin tức gần đây, hơn nữa là đại sự.
Hồng Thiên Bộ bái nhập Cửu Linh tông, trở thành đệ tử quan môn của Cửu Linh Chân Quân.
Tin tức truyền ra, đế đô chấn động.
Mặc dù Thái Cổ Chân Quân khai tông lập phái, chiêu thu đệ tử cũng là chuyện vô cùng bình thường, thân phận Hồng Thiên Bộ quá nhạy cảm.
Hắn là một trong đế đô song kiêu, từng được ký thác kỳ vọng cao, cho dù hiện tại cũng như thế.
Bản thân hắn lại trở thành đệ tử Cửu Linh Chân Quân.
Đây là phản bội!
Lúc này Hồng Thiên Bộ đang ở Cửu Linh tông, có ai dám đi giết hắn vì phạm pháp hay không?
Hơn nữa, Hồng Thiên Bộ chính là thiên tài trong thiên tài, cho nên hắn sẽ nhanh chóng trở thành cường giả Tiên đồ, trừ phi Thánh Hoàng tự mình xuất thủ, nếu không, không ai có thể đắc thủ, ngược lại còn góp tính mạng của mình vào.
Lúc này ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào Ngoại Vụ phủ, nhìn về phía Lăng Hàn.
Công việc liên quan đến tông môn đều do Ngoại Vụ phủ quản, Lăng Hàn thân là phủ chủ, đương nhiên có trách nhiệm đuổi bắt phản đồ này trở về.
Thứ hai, Lăng Hàn và Hồng Thiên Bộ được gọi là đế đô song kiêu, muốn nói dưới trướng Thánh Hoàng có ai địch nổi Hồng Thiên Bộ, trừ Lăng Hàn còn ai vào đây?
Bởi vậy, trong đế đô có dư luận, yêu cầu Lăng Hàn xuất động bắt Hồng Thiên Bộ quay về.
Được người có tâm thôi thúc, tiếng hô như thế bay đầy trời.
Nếu không quét sạch phản đồ, Ngoại Vụ phủ còn mặt mũi tồn tại hay không?
- Lăng Hàn, phía sau khẳng định có độc thủ giở trò.
Bích Tiêu công chúa quả quyết.
Lăng Hàn gật đầu, tám thành là đám hoàng tử kia, bọn họ không thể rời nhà, chẳng lẽ đám thủ hạ của bọn họ không thể rời đi hay sao?
- Không cần để ý, mặc kệ người khác nói thế nào, quyền chủ động vẫn trong tay ta.
Hắn vo cùng bình tĩnh.
Bích Tiêu công chúa thở ra một hơi, nàng thật sợ Lăng Hàn nóng đầu chạy tới trêu chọc Cửu Linh Chân Quân, mặc dù nàng rất bất phàm nhưng đối mặt một vị Hóa Linh Chân Quân, nàng không có khả năng sống sót.
- Nhưng giữa ta và Hồng Thiên Bộ sẽ có một trận chiến, đây là việc sớm muộn, cho nên ta vẫn phải đi Cửu Linh tông.
Lăng Hàn nói thêm.
Bích Tiêu công chúa im lặng, cho dù Lăng Hàn có thể chống lại Hồng Thiên Bộ nhưng hắn còn chênh lệch với Hóa Linh Chân Quân lớn cỡ nào?
Đi Cửu Linh tông chính là chịu chết.
- Không vội không vội, tạm thời ta là sẽ không đi Cửu Linh tông.
Lăng Hàn nói.
Qua hai ngày sau, lại có tin tức khác.
Thái Cổ tông đột nhiên thả ra tin tức, sẽ tổ chức luận võ đại hội, cũng mời anh tài tuấn kiệt trong thiên hạ tham gia, nếu đạt được đệ nhất sẽ được ban thưởng một viên Tinh La Lan quả, cho dù không đạt được đệ nhất, chỉ cần biểu hiện xuất sắc vẫn có cơ hội được Thái Cổ Chân Quân thu làm đệ tử thân truyền.
Cái gì là Tinh La Lan quả?
Đó là tiên dược nhị tinh, công hiệu phạt mao tẩy tủy, tăng bản chất sinh mệnh!
Cho người dưới Tiên đồ phục dụng, trong tình huống không có đối kháng, gông cùm xiềng xích trong cơ thể sẽ buông lỏng, tương đương tăng cao năng lực chiến đấu cùng giai, đây là biến hóa về bản chất. Nếu người trên Tiên đồ phục dụng, bọn họ cũng không thể phá tan gông cùm xiềng xích nhưng lại tăng cơ sở bản thân lên cao hơn.
Nhưng hạn mức cao nhất của Tinh La Lan quả chính là Chú Đỉnh cảnh, Sinh Đan cảnh phục dụng không có hiệu quả chút nào, nếu không, nó không phải tiên dược nhị tinh mà là tam tinh, tứ tinh.
Dù như thế, người nhận được tin tức đều kích động.
Tiên dược!
Không nói chuyện khác, chỉ bằng vào hai chữ này đã làm tim người ta đập thình thịch, không kềm chế được.
Hơn nữa, hiệu quả thật sự là tăng bản chất, không giống tu vi, dù sao chỉ cần phí thời gian là có thể gia tăng tu vi.
Lăng Hàn cũng động tâm, hắn quyết định sẽ đi một lần.
- Không nên vọng động, ngươi xem quy củ một chút, giới hạn là người dưới Tiên đồ có thể tham gia.
Bích Tiêu công chúa khuyên can, gia hỏa này thật sự không làm người ta bớt lo, vừa mới khuyên ngăn hắn đừng đi Cửu Linh tông, hiện tại tốt rồi, hắn muốn đi tới Thái Cổ tông.
Đây đều là địa bàn của Hóa Linh Chân Quân, lá gan của ngươi quá to.
- Hiện tại có mấy người không biết ngươi gần như vô địch dưới Tiên đồ, lại còn tham gia vào giải thi đấu lần này, chẳng lẽ cố ý tặng bảo vật cho ngươi.
Lăng Hà gật đầu, hắn giết một tên đệ tử của Thái Cổ Chân Quân, muốn nói Thái Cổ tông sẽ tận lực nhằm vào hắn cũng không phải không có khả năng. Nhưng hắn nghĩ tới, Thái Cổ Chân Quân cũng có thể lợi dụng cơ hội lần này thu đệ tử ưu tú cho mình.
Cho nên, đây là nhất cử lưỡng tiện, dù Lăng Hàn không có mắc câu, Thái Cổ tông cũng không đến mức lãng phí một viên Tinh La Lan quả.
Bảo vật như vậy, Lăng Hàn không có lý do bỏ qua, hơn nữa hắn cũng là người cứng đầu, người khác càng muốn hại hắn, hắn càng phải đạp vào bẫy rập và phá nó đi.
Đương nhiên, khẳng định không thể chạy tới như vậy, đi tới quang minh chính đại chẳng khác gì tự chui đầu vào lưới.
Hắn có thể cải biến thân phận, chờ sau khi thu lấy Tinh La Lan quả, kế tiếp sẽ công khai thân phận của mình, tương đương tát vào mặt Thái Cổ Chân Quân một cái thật vang dội.
Vừa nghĩ tới điểm này liền kích động.
Nhưng làm thế nào cải biến dung mạo?
Dịch Dung thuật phổ thông không làm được nhưng nếu cải biến mật độ bắp thịt thì sao?
Lăng Hàn quay về phòng ngủ, hắn lấy tấm gương ra xem.
Hắn có chút xê dịch vị trí bắp thịt, gương mặt xuất hiện biến hóa lớn.
- Nhưng đôi mắt vẫn bại lộ thân phận của ta.
Lăng Hàn cau mày, đôi mắt là cửa sổ linh hồn, hắn có niệm lực cường đại cho nên ánh mắt sáng ngời, có phong thái không thể tả.
Hắn áp chế niệm lực trói buộc, hiệu quả hiện ra, hai mắt ảm đạm, mặc dù vẫn tràn ngập nhuệ khí nhưng dáng vẻ hoàn toàn khác biệt.
- Có lẽ có thể thành công.
Lăng Hàn thì thào:
- Nhưng ta nhất định phải luôn khống chế cơ bắp, một lời nói một nụ cười cũng phải chú ý, không thể lộ ra sơ hở.
- Ừm, từ giờ trở đi, ta là... Tàn Dạ.
Hắn hoàn toàn không có thiên phú ở phương diện đặt tên, cho nên cũng lười suy nghĩ tên mới, trực tiếp cầm cái tên quen thuộc ra dùng.
Hắn không ngừng luyện tập trước gương, hắn nhất định phải nhớ kỹ bộ dáng của mình, nếu không chỉ cần xuất hiện biến hóa vi diệu liền lộ ra sơ hở. Mặt khác, lúc nói chuyện và tươi cười, biểu lộ xảy ra biến hóa, gương mặt nên như thế nào mới thích hợp nhất?
Hắn không ngừng huấn luyện, bỏ ra thời gian một ngày, cuối cùng tâm niệm hắn vừa động, hắn lập tức biến thành dáng vẻ mình muốn, hơn nữa mỗi lần đều giống nhau như đúc.
Mặt khác, giọng nói dễ xử lý nhất, chỉ cần cải biến tần suất thì âm thanh sẽ thay đổi.
Cứ như vậy.
Lăng Hàn đi tìm Bích Tiêu công chúa, hắn dùng gương mặt mới đi gõ cửa.
Bích Tiêu công chúa mở cửa, nàng nhìn thấy một người xa lạ đứng trước mặt mình, nàng kinh ngạc nói:
- Ngươi là ai?
- Sách, ngươi không nhận ra ta?
Lăng Hàn dùng giọng nói ban đầu.
- Lăng Hàn!
Bích Tiêu công chúa kinh hô.