Lăng Hàn bước đi vội vàng, hắn quay lại đế đô.
Nhưng cũng chỉ được mấy ngày mà thôi, hắn rời khỏi đế đô nhiều ngày, từng gốc cây cao lớn với tán trải rộng vài trăm trượng, cũng không còn hình dáng thấp bé như trước kia.
Hiện tại đế đô xanh um tươi tốt, nhìn từ đằng xa, nơi này rất giống văn minh thời tiền sử, chỉ toàn một màu xanh biếc.
Lăng Hàn trở lại Ngoại Vụ phủ, lập tức có người tập hợp những việc xảy ra những ngày qua báo cáo với hắn.
Mười chín ngày trước, cuối cùng lồng giam cũng vỡ hoàn toàn, có Hóa Linh Chân Quân xuất thế.
Mười lăm ngày trước, bốn đại Hóa Linh Chân Quân đều tới đế đô, Thánh Hoàng Trần Phong Viêm xuất hiện và kịch chiến với bốn Hóa Linh Chân Quân trên bầu trời, thắng bại không biết nhưng sau trận chiến ấy, bốn Hóa Linh Chân Quân cũng rút khỏi đế đô.
Mười hai ngày trước, bốn đại Hóa Linh Chân Quân nhao nhao tuyên bố thành lập tông môn của mình, chiêu thu đệ tử khắp thiên hạ.
Lăng Hàn chấn kinh, lúc trước những cường giả trong lồng giam còn chưa xuất thế, đám người tinh thể bên ngoài đã tới, phiền phức không ngừng, không nghĩ tới vừa mới quay về đã có tin tức Hóa Linh Chân Quân xuất thế.
Trong lồng giam, trấn áp người mạnh nhất chính là Hóa Linh Chân Quân, hơn nữa còn có hậu trường cường đại, không tiện giết chết, chỉ có thể giam giữ.
Đối với chuyện này, Lăng Hàn không hiểu nổi, Thanh Long hoàng triều đã trấn áp đám người này ở đây, vì cái gì không cách mấy năm, mấy chục năm, mấy trăm năm đi qua gia cố trận pháp một lần?
Bằng không, cho dù đám người bên trong liều mạng phá hư trận pháp cũng chỉ phí công a?
Vấn đề này, xem ra cần phải đến hỏi cao tầng của Thanh Long hoàng triều.
Bỏ đi, không cần suy nghĩ những việc này.
Hiện tại, Ngoại Vụ phủ ra lệnh đã không có tác dụng với các thế lực này, mặc dù bốn Hóa Linh Chân Quân cũng không có diệt Trần Phong Viêm nhưng cũng không cần sợ hãi uy thế của Trần Phong Viêm.
Nhưng việc này cũng lộ ra một việc rất đáng sợ, Trần Phong Viêm lại là Hóa Linh Chân Quân?
Nhưng việc này cũng cho nhiều người dũng khí, không cần phải phụ thuộc vương triều.
Hơn nữa, Trần Phong Viêm thống trị cực nghiêm, tông môn quy thuận sẽ chịu hạn chế rất lớn, ví dụ như vấn đề đối đãi với bình dân, nghiêm cấm lạm sát kẻ vô tội, còn những người quy thuận bốn Hóa Linh Chân Quân, chỉ cần đúng hạn nộp cống phẩm lên, bọn họ không còn hạn chế nào khác.
Đối với những người tu luyện, người bình thường chỉ là sâu kiến mà thôi, đối xử với sâu kiến còn cần thận trọng?
Như vậy tiên nhân là gì?
Cho nên, thế lực chưa quy thuận chắc chắn sẽ không lựa chọn đầu nhập vào Huyền Bắc quốc, như vậy không khác gì đeo gông vào cổ mình.
Công việc của Ngoại Vụ phủ lâm vào đình trệ nghiêm trọng, không còn tông môn nguyện ý quy hàng, chỉ có thể quản lý những thế lực đầu nhập vào trước đó.
- A, Lăng Hàn, tại sao ngươi vẫn là Minh Vân cảnh?
Bích Tiêu công chúa đi tới, nhiều ngày không gặp, nàng đã củng cố cảnh giới vững chắc, khí tức thâm tàng bất lộ nhưng có khí lưu đang luân chuyển vô cùng kinh khủng.
Nàng là cường giả Tiên đồ, tự nhiên có thể nhìn rõ tu vi của Lăng Hàn.
Lăng Hàn che thân thể mình lại, hoảng sợ nói:
- Không biết xấu hổ, dám nhìn lén ta?
Bích Tiêu công chúa sạm mặt lại, ta chỉ khám phá tu vi của ngươi, lại không có thấu thị thân thể ngươi, có cần như vậy không? Hơn nữa, ngươi là xú nam nhân có cái gì mà thẹn thùng?
Hỗn đản này còn dám thất thố như vậy?
Nàng thở dài, nói:
- Từ tình huống trước mắt, ngươi có tính toán gì không?
Lăng Hàn tươi cười, đương nhiên vừa rồi hắn đang đùa giỡn công chúa Yêu tộc mà thôi, hắn nói:
- Đã bệ hạ không có thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, như vậy chúng ta sẽ đi thêm vài chuyến, đôn đốc những tông môn kia quy thuận.
Bích Tiêu công chúa lại khinh thường:
- Ta vừa bước vào Tiên đồ, cho dù sử dụng thần thạch đỉnh cấp làm hạch tâm, chiến lực vượt qua đạo cơ của người bình thường nhưng đối đầu với Thiên Đạo Cơ nhị giai, ta khẳng định không phải đối thủ của người ta.
- Ta bảo ngươi đi một lần, cũng không bảo ngươi đi chịu chết.
Lăng Hàn nói.
- Ồ?
Bích Tiêu công chúa nghi ngờ, hiển nhiên nàng không tin.
Lăng Hàn cầm một thanh chiến chùy đặt lên bàn, nói:
- Cho ngươi mượn dùng cây búa này.
Đôi mắt Bích Tiêu công chúa sáng lên, đây chính là pháp khí nhất tinh.
Nàng bước vào Tiên đồ, có thể phát huy toàn bộ uy lực của pháp khí nhất tinh, chiến lực của nàng tăng lên như hổ thêm cánh.
Nếu như thanh chiến chùy này là thượng phẩm thậm chí cực phẩm, nàng có thể đối địch với cường giả Thiên Đạo Cơ.
- Còn có thứ này!
Lăng Hàn lại lấy ra một bộ khôi giáp, hắn đoạt được hai bộ trong tay kẻ đến từ tinh không, dù sao hắn không thể mặc hai bộ, vì thế hắn tạm thời cấp cho công chúa Yêu tộc.
- Ah, chiến giáp!
Bích Tiêu công chúa động dung.
Đương nhiên chiến giáp cũng là pháp khí nhưng nguyên bộ pháp khí rất hiếm thấy, bởi vì cần vật liệu càng nhiều, độ khó bố trí trận văn càng khó, mỗi bộ đều có tác dụng cộng minh, không giống pháp binh, chỉ có một kiện, so sánh ra pháp binh đơn giản hơn quá nhiều.
Trong thế giới này, rất khó thu hoạch pháp binh, nguyên bộ chiến giáp càng khó, trình độ hiếm có còn cao hơn gấp mười lần.
Bình thường có thể thu được một bao tay, một kiện mũ giáp đã là quá tốt, nguyên bộ chiến giáp? Ha ha.
- Ngươi đến thăm mộ huyệt đại năng viễn cổ hay đánh cướp tinh thể khác?
Bích Tiêu công chúa nói đùa.
Lăng Hàn cười ha ha một tiếng, công chúa Yêu tộc lại đoán đúng, hắn thật sự đánh cướp một người đến từ tinh không, hắn cũng không có đi tới tinh thể khác mà là người khác chủ động đưa tới cửa.
- Hiện tại có nắm chắc hay không?
Hắn hỏi.
Bích Tiêu công chúa nghĩ nghĩ, nói:
- Ta phải thích ứng hai kiện pháp khí này đã, ta muốn xem nó có thể gia tăng sức chiến đấu của ta lên bao nhiêu.
Nàng nhận chủ chiến chùy và bảo giáp lần nữa, Lăng Hàn thu hồi lạc ấn thần thức trở về, sau đó, nàng nhảy vào trong rừng và bắt đầu đại phá một phen.
Một lát sau, một nữ chiến sĩ mặc ngân giáp quay trở về, uy phong lẫm liệt.
Nàng đã là kích hoạt tất cả hoa văn trên chiến giáp, khí diễm bộc phát tận trời, cũng làm người ta sinh lòng sợ hãi.
- Chiến giáp phi thường cường đại!
Bích Tiêu công chúa nói:
- Có thể tăng thực lực của ta lên gấp mười lần, mấu chốt là lực phòng ngự, cho dù cường giả Thiên Đạo Cơ cũng không thể gây thương tích cho ta.
Lăng Hàn chỉ có thể hâm mộ, ai bảo hắn chỉ là Minh Văn cảnh, căn bản không thể phát huy uy năng của chiến giáp, hắn chỉ có thể gia tăng lực lượng lên gấp bội, cho dù thừa nhận công kích quá mạnh, chiến giáp sẽ không hư hại, bản thân hắn thừa nhận chấn động sẽ bị thương, thậm chí có thể sẽ chết.
Ai, vách ngăn giữa tiên và phàm quá lớn.
- Ngày mai xuất phát!
Bích Tiêu công chúa tràn ngập lòng tin, nói:
- Bộ chiến giáp này có trận pháp gia tăng tốc độ, cho dù gặp cường giả Trúc Cực Cơ, ta vẫn có thể thoát thân.
Lăng Hàn gật đầu, nói cách khác, chỉ có Sinh Đan cảnh mới có thể uy hiếp Bích Tiêu công chúa, hệ số an toàn tăng nhiều.
Phải cảm tạ người tốt vô danh kia mới được, cám ơn ngươi không quản tinh không xa xôi tới đây tặng bảo.
Hai người quyết định nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai sẽ xuất động, lần này nhất định phải thu phục thêm vài tông môn.
Vào đêm khuya, Lăng Hàn lại nhận được bẩm báo, Thất hoàng tử cầu kiến.