Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3981: Tìm Nơi Trút Giận




Đám người vội vàng công kích tấn công tảng đá.

Phanh!

Mộc phạt bị trọng kích liền dừng lại, nhưng vẫn còn tốt, quả cầu đá sứt mẻ vẫn bị đánh bay, cũng không có đụng đổ mộc phạt làm bọn họ rơi xuống núi.

Thanh niên họ Lý vội vàng ổn định mộc phạt, tiếp tục đi tới.

Mọi người không có thở phào nhẹ nhõm, lúc oanh kích tảng đá cuối cùng cũng làm khí huyết bọn họ sôi trào, cảm giác cực kỳ khó chịu, nhưng cuối cùng vẫn hóa giải một kích vừa rồi.

- Nhanh nắm chặt thời gian khôi phục thể lực, tiếp theo...

Hắn còn chưa nói xong đã có hai tảng đá lăn xuống.

Nam tử áo đỏ trầm giọng nói.

Nhưng ngoài ý định chính là, sau hai tảng đá lại biến thành một tảng đá, bọn họ giải quyết dễ dàng, hai lần tiếp theo lại là hai tảng đá cùng lăn xuống.

Oanh, thanh thế to lớn.

- Chuẩn bị.

Nam tử áo đỏ hét lớn.

Phanh! Phanh!

Vẫn phải công kích hai lần, khối đá lăn đầu tiên vỡ nát, nhưng khối đá thứ hai vẫn lưu lại một nửa, ầm, nó dùng thế áp tới rất mạnh, cho dù bọn họ dùng toàn lực ngăn cản cũng không thể cản nổi, oanh, đá lăn đâm xuống, lần này mộc phạt không may mắn như lúc trước, nó đã lật tung.

Mọi người đều rơi xuống núi, bọn họ cảm giác mất trọng lượng, từ giữa sườn núi rơi xuống đất.

Sẽ ngã chết người đấy!

Phản ứng đầu tiên của Lăng Hàn là tiến vào bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô, nhưng nghĩ tới những người ngã xuống núi chỉ bị trọng thương, hiển nhiên không có uy hiếp tính mạng, cho nên hắn không muốn lộ bí mật Dưỡng Nguyên Hồ Lô ra ngoài.

Bọn họ rơi xuống, lúc này mặt đất đã xuất hiện.

Lăng Hàn lập tức phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, hắn cất bước chạm đất nhưng chấn động rất mạnh ập tới, hắn cảm giác thân thể run rẩy, xương cốt toàn thân như đứt rời từng khúc.

Lực va chạm quá mạnh, cho dù hắn sử dụng thân pháp cũng không thể lẩn tránh, cũng may, xương cốt Lăng Hàn trải qua bảy lần tiến hóa, trình độ chắc chắn không phải Minh Văn cảnh phổ thông có thể so sánh nổi.

Hắn ngồi xếp bằng xuống, lại vận chuyển công pháp Hầu ca dạy, lực lượng ấm áp lưu chuyển khắp toàn thân, phải mất thời gian rất lâu mới ổn định khí huyết sôi trào trong cơ thể.

Lăng Hàn còn như vậy, những người khác càng thảm hơn, từng người vẫn nằm trên mặt đất rên rỉ.

Không chỉ đám người nam tử áo đỏ, có ba phần những người lên núi lúc trước đều ở nơi này, hiển nhiên bọn họ cũng ngả xuống, có khả năng ngã xuống sớm hơn nên khôi phục nhanh hơn.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, hắn quyết định tự làm một mình.

Đương nhiên không phải một mình hắn đi, mà là kêu gọi đám tiểu oa nhi đi cùng.

Uy lực công kích của mộc phạt quyết định bởi tổng niệm lực của nhiều người, còn có một vấn đề dùng hợp, niệm lực mười người không phối hợp sẽ cực kỳ hỗn tạp, cũng không thể phát huy ra bao nhiêu uy lực.

Nhưng Lăng Hàn cực kỳ tin tưởng bảy tiểu oa nhi, các nàng sinh ra cùng một dây leo, tâm ý tất nhiên tương thông, có thể xem như bảy bào thai.

Đương nhiên, lão thất vẫn đang ngủ, bảy người chỉ có thể tính là sáu người.

Hơn nữa các tiểu hoa nhi có Tiên Thiên thần thể, niệm lực chắc chắn không yếu.

Chín người thanh niên họ Lý nằm thật lâu cũng dần dần khôi phục như cũ, dường như có một tầng cơ chế bảo vệ, sẽ làm ngươi ngã rất đau nhưng không trọng thương.

- Đều do tiểu tử này!

Một tên Minh Văn cảnh chỉ về hướng Lăng Hàn, nói:

- Hắn không phối hợp với chúng ta thật tốt, cho nên cuối cùng mới thất bại trong gang tấc.

Hắn nói được nhiều người tán đồng, cả đám người trợn mắt nhìn Lăng Hàn.

Lăng Hàn kinh ngạc, mọi người phối hợp không đủ ăn ý, hắn thật sự có một phần trách nhiệm nhưng mang tất cả trách niệm trút lên đầu hắn, làm như vậy rất quá mức.

- Đúng đấy, Lý ca không nên tìm người ngoài tới.

- Chỉ là Minh Văn cảnh, còn muốn ôm bắp đùi chúng ta.

- Bảo hắn bồi thường tổn thất.

Chất vấn hắn là mấy tên Minh Văn cảnh, mỗi người tức giận giống như Lăng Hàn làm hại bọn họ không thể lên núi.

Lăng Hàn thở dài, nói:

- Các ngươi còn biết xấu hổ hay không?

- Hừ, làm hại chúng ta thất bại trong gang tấc, còn muốn giảo biện?

Có người lên tiếng chỉ trích.

- Bắt lấy hắn!

Năm tên Minh Văn cảnh lao tới, bọn họ vây quanh Lăng Hàn, sắc mặt bọn họ rất khó coi.

Bọn họ không thể lên núi, thất bại tự nhiên khó chịu, cho nên nhất định phải tìm nơi trút giận, Lăng Hàn là người không có quan hệ gì với bọn họ chính là lựa chọn tốt nhất.

Bốn tên Khai Khiếu cảnh lạnh nhạt, ngay cả thanh niên họ Lý cũng không lên tiếng khuyên can.

Những lúc thế này nhất định phải phát tiết một chút, bằng không hắn dựa vào cái gì đoàn kết đội ngũ?

Lăng Hàn lắc đầu:

- Nếu các ngươi nhất định muốn chết, như vậy không nên trách ai.

- Ha ha, còn dám mạnh miệng!

Một người cười lạnh nói:

- Đừng cho hắn chết thống khoái, dù sao mộc phạt xuất hiện cũng cần thời gian, chúng ta một kiếm một đao chậm rãi chơi chết hắn.

- Tốt!

Những người khác gật đầu, bọn họ không cảm thấy có gì quá mức.

So với lồng giam tàn khốc, bọn họ đã đủ “ôn nhu”.

Lăng Hàn hừ một tiếng, ánh mắt lạnh như băng, bỗng nhiên giết ra ngoài.

Ầm!

Hắn xuất một quyền, đối thủ của hắn không có thời gian phản ứng liền bị đánh bay ra xa, thân thể hắn tan vỡ giữa không trung, hóa thành mưa máu.

Bốn tên Minh Văn cảnh sững sờ, đầu óc bọn họ không kịp suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì.

- Tiểu tử ngươi rất tốt!

Bốn tên Khai Khiếu cảnh giận tím mặt, nhất là thanh niên họ Lý, là hắn dẫn Lăng Hàn vào đội ngũ, kết quả Lăng Hàn giết đội viên ngay trước mặt hắn, hắn rất tức giận và có cảm giác bị lừa gạt.

Ngươi là Minh Văn cảnh?

- Muốn chết!

Hắn lao lên, cũng tiện tay rút thanh đao bên hông chém xuống, một đạo đao khí màu đen lạnh thấu xương bổ thẳng vào người Lăng Hàn, quỷ dị chính là, bên trong đao khí lại xuất hiện từng đầu lâu màu trắng, người nào nhìn thấy cũng hoảng hốt.

- A, đây là công pháp độc môn của Quỷ Ảnh lão nhân.

- Chẳng lẽ hắn là môn đồ của Quỷ Ảnh lão nhân?

- Lão quái vật Chân Ngã cảnh đấy!

- Xuỵt, ngươi không muốn sống hay sao, dám gọi thẳng tên cường giả Chân Ngã cảnh?

Mọi người nghị luận ầm ĩ, lúc này đao quang đã chém tới trước mặt Lăng Hàn.

Lăng Hàn bình tĩnh không sợ hãi, hắn xuất ra một quyền.

Phanh, đao khí vỡ nát, dường như những khô lâu kia không bị ảnh hưởng, chúng tiến vào thân thể Lăng Hàn.

- Ha ha ha!

Thanh niên họ Lý cười to, nói:

- Tiểu tử, ngươi cho rằng lực lượng lớn là có thể đối kháng Quỷ Ảnh đao của ta hay sao?

- Hừ, bị đao ảnh đao khí xâm nhập thân thể, ngươi chờ chết đi!

Hắn vô cùng tự tin, những khô lâu kia chính là đao khí, hắn dung hợp bí pháp nào đó cho nên có tính phá hư nhục thể rất mạnh, chỉ cần bị đao khí xâm nhập, đối thủ phải chết không thể nghi ngờ.

Đáp lại nụ cười của hắn, Lăng Hàn xuất ra một quyền, ầm, một tên Minh Văn cảnh bị hắn đánh tan xác.

Oanh, khí huyết của hắn như lò lửa, hỏa khí bốc lên hừng hực.

Cái gì!

Thanh niên họ Lý ngây người, hắn không dám tin vào mắt mình, tại sao có người có khí huyết đáng sợ như thế, lực lượng ăn mòn trong Quỷ Ảnh đao của hắn bị đốt thành tro tàn.