Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3963: Uy Thế Của Sinh Đan Cảnh




Sinh Đan cảnh, đứng bậc thứ ba trên Tiên đồ, đặt trong tinh không cũng là cao thủ có tiếng tăm không nhỏ.

Hiện tại, mười ba đại năng Sinh Đan cảnh liên thủ tiến vào đế đô.

Bọn họ muốn chọi cứng với Trần Phong Viêm hay sao?

Sau khi Lăng Hàn nghe xong liền cười lớn.

Trần Phong Viêm chính là Hóa Linh cảnh Chân Quân, lại là hoàng tử của vương triều trước kia, trong tay khẳng định nắm giữ không ít bảo thuật, cho nên, thực lực của hắn chắc chắn mạnh hơn Hóa Linh Chân Quân cùng cấp.

chỉ là mười ba tên Sinh Đan cảnh? Không đủ nhét kẽ răng cho hắn.

Bên ngoài đánh giá Trần Phong Viêm chỉ có thực lực Sinh Đan cảnh, bởi vậy người trong lồng giam cho rằng, mười ba Sinh Đan cảnh đủ sức trấn áp Trần Phong Viêm.

Cấp độ như thế quá cường đại, Lăng Hàn không có khả năng quản, bởi vậy, hắn cũng không đặt việc này trong lòng, cho dù trời sập cũng có người trên cao đỡ lấy, hắn chỉ cần lo tốt chuyện của mình là đủ rồi.

Lúc mười ba vị cường giả vừa vào đế đô, đầu mâu lại trực chỉ Ngoại Vụ phủ, bảo phủ chủ như Lăng Hàn và Bích Tiêu công chúa lập tức đi bái kiến bọn họ.

Khốn kiếp.

Lăng Hàn cảm thấy phiền muộn, vì cái gì những cường giả kia muốn thị uy, hết lần này tới lần khác lại thích nhắm vào mình?

Trước cũng thế, muốn buộc hắn giao ra Sồ Long truyền thừa, hiện tại mặt ngoài nhằm vào Ngoại Vụ phủ, hắn lại là chính chủ, hắn có thể tránh hay không?

- Hiện tại ta đã dùng hết át chủ bài cũng không có khả năng ngăn cản uy thế của Sinh Đan cảnh, cho nên, chỉ có thể chờ mong vị đại chất tử kia có lưu hậu thủ gì đó, hoặc hắn tự mình giáng lâm.

- Nhưng mà, buổi tối hôm nay ta có thể đi phóng túng một lần hay không?

Lăng Hàn nghĩ đến da Hư Không Thú, hắn có thể ẩn hình, lại thêm mảnh vỡ bia đá, có thể đập choáng mấy tên cường giả Sinh Đan cảnh hay không?

Trái tim hắn đập thình thịch, Sinh Đan cảnh có bao nhiêu đồ tốt?

Vì lý do an toàn, hắn cũng không lập tức hành động, lúc này hỏi thăm Lục Oa, da Hư Không Thú có thể phòng ngự thần giác của cao thủ Sinh Đan cảnh hay không?

- Phụ thân, ngươi không nên nằm mơ nữa!

Lục Oa trực tiếp lắc đầu, nói:

- Sau khi bước vào Tiên đồ, về bản chất, cấp độ sinh mệnh đã thoát thai hoán cốt, đừng nói Sinh Đan cảnh, ngươi cũng không có khả năng che giấu cao thủ Trúc Cơ cảnh đâu.

Lăng Hàn thở dài, thật đáng tiếc, hắn còn muốn kiếm thêm một khoản tiền.

Tin tức truyền ra, hiện tại tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Ngoại Vụ phủ.

Ai cũng biết, Lăng Hàn không có khả năng ngăn cản mười ba tên Sinh Đan cảnh, cho dù là nửa người cũng không cản nổi, như vậy, nếu hắn muốn hóa giải nguy cơ lần này, chỉ có thể cầu Trần Phong Viêm xuất thủ.

Chuyện này rất rõ ràng, nếu Trần Phong Viêm không dám ra tay, nói rõ Trần Phong Viêm tự hiểu không địch lại, Lăng Hàn sẽ trở thành pháo hôi đáng thương, cũng không thể để mười ba tên cường giả Sinh Đan cảnh đi một chuyến tay không chứ?

Tất cả mọi người bàn tán với nhau, cho rằng Trần Phong Viêm vô địch thiên hạ, khẳng định sẽ ra tay, hiện tại không lên tiếng, bởi vì ý chí của hắn có thiên hạ, cho mười ba người này cơ hội cuối cùng.

Nhưng cũng có người cho rằng Trần Phong Viêm không dám ra tay, hắn cũng chỉ là Sinh Đan cảnh, dựa vào cái gì lấy một đấu mười ba?

Chuyện này cuối cùng sẽ rõ ràng, ngày thứ hai, mười ba cường giả Sinh Đan cảnh đều tới Ngoại Vụ phủ.

Lăng Hàn đi ra ngoài đón tiếp, hắn nhìn thấy mười ba người đứng ngoài cửa, mỗi người tỏa ra khí thế trấn áp thiên địa, cường đại đến mức không thể hình dung.

Nhìn kỹ, hai chân của bọn họ đứng trên mặt đất, là đạp vào hư không, giầy vải trắng không nhiễm một hạt bụi nào.

Sau khi bước vào Tiên đồ, võ giả sẽ có được năng lực phi hành, nhưng Trúc Cơ nhất định phải ngự khí mà đi, mặc dù Chú Đỉnh có thể “bay thẳng” nhưng nhất định phải bảo trì trạng thái phi hành tốc độ cao mới có thể lơ lửng trên không trung.

Chỉ có Sinh Đan cảnh hòa làm một thể với thiên địa đại đạo, có thể giẫm lên năng lượng mà phàm nhân không nhìn thấy, có thể phiêu phù trên không trung.

Cho nên, mười ba người này chắc chắn là cường giả Sinh Đan cảnh.

- Bái kiến các vị tiền bối.

Lăng Hàn ôm quyền hành lễ, mười ba tên cao thủ này cường đại tới mức có thể thổi một hơi giết hắn.

- Phàm nhân tục tử, gặp các bổn tọa còn dám không quỳ xuống hành lễ?

Một tên Sinh Đan cảnh lên tiếng, giọng nói không lớn nhưng lại đầy áp bách.

Lăng Hàn cảm thấy đầu đau đớn như sắp nứt ra, hắn đưa tay lên vuốt mặt, hắn nhìn thấy bàn tay đầy máu tươi.

Sinh Đan cảnh thật đáng sợ, chỉ mở miệng nói một câu đã làm thất khiếu của hắn chảy máu.

Chênh lệch lớn bằng trời.

Sau lưng Lăng Hàn, đám người Hiên Viên Định Quốc, Hồ Nhị đã đến đông đủ, bọn họ là người Ngoại Vụ phủ, không có khả năng không quan tâm.

Rất nhiều người chạy tới xem náo nhiệt, đám người Tam hoàng tử đều cười lạnh.

Lúc trước bọn họ tìm cách xếp người vào trong Ngoại Vụ phủ, Lăng Hàn lại không cho bọn họ một chút mặt mũi nào, trực tiếp từ chối đầy lạnh lùng.

Đây chính là thiên hạ của Trần gia, ngươi cho rằng mình là ai?

Hiện tại tốt rồi, mười ba tên Sinh Đan cảnh nhắm vào Ngoại Vụ phủ, chúng ta xem Lăng Hàn ngươi hóa giải như thế nào?

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Xương cốt của vãn bối cứng rắn, không quỳ được!

Một tên Sinh Đan cảnh tóc bạc cười to, sau đó quay đầu nhìn động bạn và nói:

- Lý huynh, chúng ta không xuất thế quá lâu, có lẽ người bên ngoài đã quên Sinh Đan cảnh cường đại thế nào rồi.

Một lão giả mặc áo xanh nhìn sang, hắn cũng cười nói:

- Vậy hôm nay chúng ta nên cho thế nhân nhìn thấy Sinh Đan cảnh khủng bố thế nào!

Hắn duỗi hai tay ra, ầm, trên bầu trời xuất hiện một tầng mây dày đặc, đám mây đen kịt, trong tầng mây có lôi điện dày đặc bao phủ toàn bộ đế đô, giống như tận thế hàng lâm.

Cái này… Một tay điều khiển thiên địa, hắn cường đại cỡ nào?

Ầm, từng đạo thiểm điện đánh xuống và vây quanh người hắn, lão giả áo xanh như biến thành thần linh hàng tẩu thế gian, là tồn tại chí cao vô thượng trong mắt mọi người.

Lão giả áo xanh bước vào hư không, giống như bước vào bậc thang vô hình, người này đi từng bước lên không trung, hắn đứng cao trăm trượng, hắn giống như cây cột thu lôi, tất cả lôi điện đều đánh vào người hắn.

Nhưng lão giả chỉ phất tay và tất cả lôi điện bị hắn thu vào trong tay, lôi điện hóa thành một cây điện mâu cực lớn.

Phàm nhân có thể tay cầm lôi điện làm mâu không?

Ngươi nghĩ nhiều rồi!

Ba ba ba, lúc này có rất nhiều người quỳ xuống, bọn họ quỳ bái lão giả áo xanh như thần linh.

- Phàm nhân, đây là lực lượng của thần linh!

Lão giả áo xanh lên tiếng, giọng nói của hắn giống như ý chỉ của thiên địa.

Muốn hàng phục Lăng Hàn, đương nhiên không cần khoa trương như vậy, nhưng đám người lão giả áo xanh muốn cướp đoạt Huyền Bắc quốc, tự nhiên phải hiển lộ thần tích để vạn dân quy tâm.

Đây là một loại đại thế, một loại khí vận, đoạt nước trước đoạt vận thế.

Lăng Hàn không có quỳ đi xuống, đúng như hắn nói, xương cốt của hắn cứng rắn nên không quỳ được.

- Nho nhỏ sâu kiến, còn dám đứng đấy? Áo xanh lục lão giả từ tốn nói, lại như một vị Thần linh tại hạ chỉ, phàm nhân chỉ có lẫm từ phần.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Lão đầu, không nên giả vờ quá mức như thế, cẩn thận bị sét đánh.

Lão giả áo xanh suýt chút nữa rơi xuống đất, hắn cường đại cỡ nào, hắn là người triệu hoán lôi điện tới đây, làm sao có thể bị sét đánh?

Tiểu tử này quá to gan lớn mật, đến lúc này còn dám đấu võ mồm với hắn.

- Xem ra, ngươi không muốn sống!

Lão giả áo xanh lên tiếng, hắn đưa tay bắt lấy Lăng Hàn, oanh, giống như ông trời tức giận hạ thiên kiếp trừng phạt phàm nhân.