Sau khi đến nơi an toàn, Lăng Hàn và Nhị Oa đi ra, phát động nhãn thuật, tìm kiếm bảo khố của Thái Hoa tông.
- Nơi đó!
Qua một lúc, Lăng Hàn cùng Nhị Oa đồng thời lên tiếng.
Nhị Oa tận mắt nhìn thấy, Lăng Hàn lợi dụng nhãn thuật kết hợp với lý giải trận pháp, phát hiện một khu vực có thiên địa đại thế do con người tạo thành.
Bọn họ che đi, Lăng Hàn suy nghĩ một lúc liền đeo mặt nạ tử kim lên.
Đó là một đại điện, cánh cửa đóng chặt, trước cổng có tám người thủ vệ.
Lăng Hàn không có tiến lên, hắn đánh giá chung quanh và phát động nhãn thuật, hắn nhìn thấy được không ít thứ.
Bản thân đại điện được trận pháp bảo hộ, đã có tác dụng cảnh báo, cũng có tác dụng phòng ngự, muốn xông vào, không nói có thể đánh phá tầng phòng ngự này hay không, đại trận sẽ lập tức phát tin tức báo động, chắc chắn Công Tôn Lương sẽ đích thân đến.
Mặc dù Lăng Hàn tới gặp Công Tôn Lương, nhưng hắn không muốn gặp trong tình huống này.
Đối mặt với trận pháp như thế, cho dù là Lục Oa cũng không có bao nhiêu biện pháp, nàng thật sự có thể đi vào, nhưng mang đồ vật ra ngoài là một vấn đề.
Lăng Hàn quan sát một lúc, hoàn toàn yên tâm.
Hắn chơi được.
Hắn đứng dậy, lúc này nghênh ngang đi tới cửa lớn.
- Vị sư… phốc!
Tám người kia nhìn thấy Lăng Hàn, còn tưởng rằng hắn là người trong tông nên không cảnh giác.
Bọn họ thủ vệ ở nơi này thật lâu, nơi này chưa từng xảy ra chuyện gì, tự nhiên cũng có phần lơ là bất cẩn.
Nhưng nhìn thấy mặt nạ trên mặt Lăng Hàn thì bọn họ ý thức được có điểm không đúng, nhao nhao rút binh khí ra, tức giận quát Lăng Hàn.
- Ngươi là ai?
Đám thủ vệ quát lớn.
Lăng Hàn sẽ không trả lời, thân thể lao tới, oanh oanh oanh, hai tay hắn vung vẩy liên tục, trong nháy mắt đã đánh bại tám thủ vệ.
Tám người này chỉ có tu vi Cực Cốt cảnh, cho dù liên thủ cũng không phải đánh lại hắn.
Lăng Hàn bắt đầu phá trận, trước kia chỉ hiểu đại khái, hiện tại mới làm thật.
Hắn phát động nhãn thuật, toàn bộ chi tiết của trận pháp đều hiện ra trước mặt hắn.
Đơn giản.
Lăng Hàn bố trí trận pháp ngăn cách, một cái, hai cái, ba cái, mỗi cái trận pháp ngăn cách đều ngăn cản thiên địa đại thế của trận pháp, Lăng Hàn cắm mười bảy trận pháp ngăn cách, đại trận này cũng triệt để mất đi hiệu quả.
Hắn đẩy cửa một cái, cánh cửa lớn mở ra, bên trong là một bảo khố vàng son lộng lẫy.
Trong phòng có ngọc tử chất đầy phòng, còn có từng kệ hàng, phía trên còn đặt các loại tài liệu trân quý.
Lăng Hàn bất chấp tất cả, cứ thu trước rồi nói sau, mặc dù hắn không phát ra động tĩnh nhưng tốt nhất cứ giải quyết trong thời gian ngắn nhất.
Chỉ càn quét vài lần là thu sạch bảo vật trên kệ hàng, phiền phức nhất chính là ngọc tử, chúng quá nhiều.
Bận rộn suốt ba giờ, lúc này Lăng Hàn mới quét sạch bảo khố, đó là kết quả có thêm bảy tiểu oa nhi hỗ trợ, đương nhiên, sau khi bận rộn xong, Thất Oa lại ngã vào ngọc tử và ngủ thiếp đi.
- Đi.
Lăng Hàn mang theo bảy tiểu oa nhi trở về, sau khi đi vào tiểu viện của mình, hắn lại làm như lúc trước, cho Lục Oa mang theo Hồ Lô tiến vào trong sân, cũng không kinh động người nào.
Hoàn mỹ.
Rạng sáng ngày thứ hai, Lăng Hàn kết thúc tu luyện không bao lâu, oanh, cửa lớn bị người ta đạp bay.
Hắn đi ra ngoài, chỉ thấy Bích Tiêu công chúa còn nhanh chân hơn hắn.
Ngoài cửa chính có năm người tiến vào, Đồ Kiến Bạch cũng ở trong đó.
- Giới thiệu một chút.
Đồ Kiến Bạch nói:
- Vị này chính là Đại sư huynh Trầm Thiên của chúng ta, đây là Tam sư đệ Bao Chí Học của ta, Tứ sư đệ Liên Tín Thụy và Ngũ sư đệ An Ngọc Đường.
Lăng Hàn gật gật đầu, cười nói:
- Mấy vị tới cửa sớm như thế, chẳng lẽ Công Tôn tông chủ đã có thời gian rãnh gặp chúng ta?
Thẩm Thiên tiến lên phía trước một bước, nói:
- Không biết hai vị tối qua có ngủ ngon không?
- Tại sao Trầm huynh lại quan tâm tới giấc ngủ của chúng ta?
Lăng Hàn cười nói.
Trầm Thiên nói:
- Tối qua trong tông xảy ra một vụ trộm, bảo khố bị tặc tử lớn mật nào đó cướp sạch, cho nên, nếu như hai vị ngủ không ngon, tại hạ muốn hỏi một chút, các ngươi có nghe được động tĩnh gì hay không?
Bích Tiêu công chúa sững sờ, lập tức nghĩ tới Lăng Hàn.
Kết hợp lời Lăng Hàn nói hôm qua, nàng có thể kết luận, nhất định do Lăng Hàn làm.
Hắn có năng lực như thế, Lục Oa có thể ẩn thân, bản thân hắn là trận pháp đại sư, mở bảo khố là sở trường của hắn.
Đương nhiên Bích Tiêu công chúa sẽ không lộ ra manh mối gì, nàng và Lăng Hàn đang ở chung một chiếc thuyền, hơn nữa Lăng Hàn còn nói sẽ phân chỗ tốt cho nàng, tuyệt đối không thể để lộ chân tướng.
Lăng Hàn kinh ngạc, nói:
- Là kẻ nào to gan lớn mật như thế, lại dám trộm bảo khố dưới mí mắt của Công Tôn tông chủ.
- Đúng vậy, nếu như chúng ta tìm được tên trộm kia, ta sẽ làm hắn hối hận vì sống trên đời này!
Trẩm Thiên lành lạnh nói một câu, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười ha ha, nói:
- Trầm huynh nhìn ta là có ý gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng là ta làm?
- Không phải Lăng huynh sao?
Trầm Thiên cười nói.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Chuyện không có chứng cớ, Trầm huynh không nên nói lung tung mới tốt.
- Nếu Lăng huynh đã thẳng thắn như thế, cho phép chúng ta lục soát được chứ?
Trầm Thiên thản nhiên nói.
Lăng Hàn nhún vai, nói:
- Nơi này là địa bàn Hoa Thiên tông các ngươi, các ngươi muốn lục soát thì lục soát đi.
- Lăng huynh, chúng ta muốn xem pháp khí không gian của ngươi.
Trầm Thiên nói thêm.
- Trầm huynh, ngươi đang ép buộc.
Lăng Hàn sẽ không đáp ứng, nói:
- Việc này dính tới riêng tư của ta, nhất là Bích Tiêu công chúa, trong không gian pháp khí của ngươi ta có vật phẩm tư nhân, không tiện cho người ngoài xem.
Bích Tiêu công chúa lập tức nghĩ pháp khí không gian bị mất trộm của mình, thậm chí trong đó còn có nội y nàng thay giặt.
Lăng Hàn không nói còn tốt, nhấc tới việc này thì nàng có xúc động giết người.
- Lăng huynh, vì rửa sạch hiềm nghi, ngươi nên cho chúng ta lục soát mới tốt.
Trầm Thiên nói, tiếng nói không cao nhưng rất kiên trì.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Nếu như ta nói không, có phải các ngươi sẽ xuất thủ đúng không?
- Cho nên, Lăng huynh không nên để sự việc biến thành như vậy.
Trầm Thiên nói.
Lăng Hàn hiểu ra, hiện tại chỉ là năm tên đệ tử xuất mã, nói rõ Công Tôn Lương còn không muốn triệt để đắc tội với Huyền Bắc quốc, bằng không cường giả Tiên đồ đã xuất thủ, cần gì nói nhảm nhiều như thế?
- Chỉ bằng năm người các ngươi, ha ha, không đáng chú ý.
Hắn cười nói.
- Lăng huynh, ngươi muốn khư khư cố chấp?
Gương mặt Trầm Thiên dần dần thay đổi.
- Ha ha.
Lăng Hàn chỉ cười một tiếng.
- Động thủ!
Trầm Thiên phất tay, lúc này bốn người Đồ Kiến Bạch đã tạo thành vòng vây bao quanh Lăng Hàn và Bích Tiêu công chúa.
- Hai tên Tầm Bí cảnh, ba tên Khai Khiếu cảnh.
Bích Tiêu công chúa nói.
- Tầm Bí cảnh về ngươi, Khai Khiếu cảnh về ta, như thế nào?
Lăng Hàn nói.
- Không thành vấn đề.
Bích Tiêu công chúa trả lời đầy tự tin.