Mọi người đều quay đầu nhìn sang, chỉ gặp một nữ tử áo trắng đang bay tới, phong thái tuyệt đại.
Công chúa Yêu tộc!
Lăng Hàn sững sờ, không nghĩ tới Bích Tiêu công chúa lại chạy tới.
- Là Bích Tiêu công chúa!
- Thật là đẹp, không hổ danh đệ nhất mỹ nhân!
- A, tại sao Bích Tiêu công chúa lại xuất chiến thay Lăng Hàn?
- Ngươi ngu xuẩn không, chẳng lẽ không biết bọn họ là một đôi? Đã sớm qua đêm với nhau rồi.
- Cái gì, nữ thần trong mộng của ta!
Đám người nghị luận ầm ĩ, phần lớn người đều ôm đầu, Bích Tiêu công chúa là tình nhân trong mộng của mỗi nam nhân tại đế đô.
Tăng Thụy Huyên cũng sững sờ, sau đó cười nói:
- Thì ra là Bích Tiêu công chúa, quả nhiên không thẹn với danh xưng đệ nhất mỹ nhân! Nhưng mà, công chúa điện hạ, ngươi là Yêu tộc, Nhân tộc cần ngươi ra mặt hay sao?
Công chúa Yêu tộc cười nhạt một tiếng:
- Ta đã sớm quy hàng Huyền Bắc quốc, Yêu tộc cũng là một phần tử của Huyền Bắc quốc. Mà các ngươi không tuân đế dụ, hoành hành bá đạo ở đế đô, Bích Tiêu ta làm sao có thể trơ mắt nhìn?
- Tốt! Nói hay lắm!
- Bích Tiêu công chúa rất tốt!
- Đúng thế, đám người bên ngoài các ngươi muốn làm gì thì làm, còn không cho chúng ta phản kháng hay sao?
- Đả kích xâm lược, thất phu hữu trách!
Người xung quanh kêu to lên, mỗi người nhiệt huyết xông lên đầu, hơn nữa còn rất kích động.
Bích Tiêu công chúa gật đầu chào đám người, sau đó mới nói:
- Lại nói, ngươi là nữ tử, nếu truyền ra Huyền Bắc quốc ta khi dễ một nữ nhân, không phải đang làm trò cười cho người khác hay sao, ta là nữ tử nên sẽ đánh với ngươi một trận.
Mặc dù nói rất tốt, rõ ràng là Lăng Hàn tu vi không bằng, chiến lực không bằng, nhưng trong lời của nàng, Lăng Hàn khinh thường khi dễ một nữ nhân, từ đó hình tượng của Lăng Hàn sẽ cao lớn hơn trước.
Lăng Hàn kinh ngạc, không nghĩ tới công chúa Yêu tộc lại biết ăn nói như vậy, dễ dàng nói trắng thành đen, rất có phong thái của hắn.
Tăng Thụy Huyên im lặng, bởi vì tất cả đạo lý đều được Bích Tiêu công chúa nói xong, nàng còn có thể nói cái gì?
Vậy thì đánh đi.
- Xin điện hạ chỉ giáo.
Nàng rút trường kiếm ra.
Bích Tiêu công chúa cũng xuất kiếm, nàng làm thủ thế:
- Mời.
Xèo, xèo, hai nữ lập tức xông vào nhau.
Các nàng đều là mỹ nữ, dáng người động lòng người, phong thái ưu mỹ, dường như bọn họ không phải đang chiến đấu, mà là đang nhảy múa, làm cho mọi người có cảm giác hưởng thụ cảnh đẹp ý vui.
Sau mấy lần thăm dò, các nàng chiến đấu rất kịch liệt, không ngừng vận dụng các tuyệt chiêu, ánh sáng đáng sợ bắn ra tung tóe, đám người chung quanh nhanh chóng chạy đi, tránh gặp tai bay vạ gió.
Uông Vũ nhìn thấy thì cau mày, hơn nữa càng ngày càng gấp.
Với nhãn lực của hắn tự nhiên nhìn ra được, hiện tại Tăng Thụy Huyên đã rơi vào hạ phong, thất bại chỉ là vấn đề thời gian.
Công chúa Yêu tộc tuyệt đối là thiên tài nhất tinh, có tư chất vô địch cùng giai.
Hắn cũng là thiên tài nhất tinh, nếu không cũng không có khả năng bị Phí Vĩnh Tư thu làm đệ tử, nếu hắn đấu với Bích Tiêu công chúa, thắng bại khó liệu.
Nghĩ tới đây, bỗng nhiên hắn đứng dậy, nói:
- Lăng Hàn, nếu ngươi khinh thường khi dễ nữ nhân, như vậy ta sẽ là đối thủ của ngươi.
Hắn vừa nói ra lời này, đám người chung quanh ngạc nhiên.
Ngươi còn biết xấu hổ hay không?
Thật sự cho rằng Lăng Hàn đánh Tăng Thụy Huyên là khi dễ nữ nhân hay sao?
Lúc trước Bích Tiêu công chúa nói đúng, hiện tại Uông Vũ lại lợi dụng lời này, mặc dù vô sỉ nhưng tương tự làm người ta không thể cải lại.
- Ha ha, muốn so tài, cô vương phụng bồi!
Một tiếng cười sang sảng truyền đến, một bóng người cao lớn xuất hiện ở nơi này.
- Đại hoàng tử!
Đám người kinh hô, hoàng tử xuất chiến, điều này có ý nghĩa đại biểu không giống.
Uông Vũ sững sờ, hắn chỉ muốn bức bách Lăng Hàn giao ra Sồ Long truyền thừa, tại sao trước có công chúa Yêu tộc, sau có hoàng tử Nhân tộc tham gia?
Hắn vừa định nói chuyện, sau đó nghiêng tai lắng nghe, một lát sau, hắn chậm rãi gật đầu:
- Vậy thì xin điện hạ chỉ giáo một chút.
Đại hoàng tử hừ một tiếng, hắn lập tức lao tới tấn công Uông Vũ.
Hai người đại chiến, qua một lúc thăm dò xong, bọn họ lập tức triển khai kịch chiến, tuyệt chiêu ra hết.
Uông Vũ là thiên tài nhất tinh, Đại hoàng tử thân là Tiên Thiên thần thể, cho dù là cấp bậc cửu lưu, nhưng thần thể chính là thần thể, tự nhiên vô cùng cường đại, cùng là thiên tài nhất tinh, vô địch cùng giai.
Hai người đều vô địch cùng giai, làm sao xử lý?
Cái gọi là vô địch chỉ là một cách hình dung, một loại tán dương, giống như Lục Cốt nghiền ép Ngũ Cốt, nhưng tương tự Lục Cốt cũng phân chia mạnh yếu.
Hai người đều toàn lực ứng phó, từ ý nghĩa nào đó là Trần Phong Viêm chiến đấu với Phí Vĩnh Tư, tự nhiên không ai thua nổi.
Bọn họ đều là Tầm Bí cảnh đỉnh phong, cũng đều là thiên tài nhất tinh, thực lực cực kỳ gần nhau, chiến mấy trăm chiêu vẫn chưa phân ra thắng bại, công chúa Yêu tộc lại đánh bại Tăng Thụy Huyên, khi đó Huyền Bắc quốc lại cầm thắng lợi.
Uông Vũ cảm thấy áp lực như núi, nếu hắn thua, như vậy hôm nay sẽ đại bạc và tan tác.
Làm sao chịu nổi?
Mặt mũi của ngươi đâu?
Hắn gào thét một tiếng, bỗng nhiên huyết khí sôi trào, hắn vận dụng bí thuật cấm kỵ, chiến lực tăng vọt liên tục, làm vậy không thể duy trì quá lâu, sau khi huyết khí sôi trào biến mất, hắn sẽ thừa nhận di chứng thật lớn.
Hắn không có biện pháp, hắn nhất định phải thắng trong trận chiến này.
Đại hoàng tử cũng không dám chủ quan, hai người vốn có thế lực ngang nhau, nhưng Uông Vũ hiện tại đột nhiên bộc phát, hắn không thể lưu thủ được nữa.
Hắn quát một tiếng, ngay sau đó trên người hắn xuất hiện nhiều ánh sao sáng ngời.
Lăng Hàn nheo mắt nhìn, Đại hoàng tử là Thanh Cương Tinh Thể, thuộc về Tiên Thiên thần thể, hiện tại nó cũng phát uy.
Tiên Thiên thần thể cường đại cỡ nào?
Hắn chưa từng gặp qua, tự có chút hiếu kỳ nhưng lại rất hào hứng.
- Tiên Thiên thần thể!
Uông Vũ hừ một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ kiêng kị.
Tiên Thiên thần thể cường đại cũng không phải thổi ra, mà là chứng minh từ trong thực chiến.
Đại hoàng tử lao tới, trên trời tỏa sáng ngập trời, từ đó gia trì lực lượng vô tận cho hắn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hai người đấu với nhau lần nữa, sau khi Uông Vũ bộc phát như thế, chiến lực của hắn đạt tới Tầm Bí cảnh, nhưng Đại hoàng tử mạnh hơn, nếu như Tầm Bí cảnh chính là bậc thang, như vậy hắn khẳng định đứng ở cuối bậc thang.
Hiện tại Uông Vũ là xen vào hàng ngũ thiên tài nhất tinh và nhị tinh, mà Đại hoàng tử cũng làm được như thế.
Lúc này, Đại hoàng tử chiếm cứ thượng phong, tinh thể toàn thân rực rỡ.
Qua mấy phút sau, Uông Vũ không địch lại, hắn bị đánh bay ra ngoài.
Đến đây, thế lực bên ngoài đã thất bại hoàn toàn.
Đại hoàng tử thu hồi ánh sao đầy trời, hắn gật đầu với Lăng Hàn cùng Bích Tiêu công chúa, hắn ung dung mà không mất đi cao quý.
- Ha ha.
Một tiếng cười khẽ vang lên chỉ gặp một nam tử trung niên đi ra, khóe mắt của hắn lại có nếp nhăn giống như trải qua nhiều gian nan khó khăn.
Tê, hắn là cường giả Tiên Đồ!