Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3881: Lưỡng bại câu thương (1)




Hồng Thiên Bộ nhanh chân rời đi, lực lượng trong cơ thể cuồn cuộn chấn động, giống như một đầu chân long đang nằm đó. Cuối cùng bay nhảy lên trên khoảng không, giương nanh múa vuốt.

- Đến đây, cố gắng để cho ta mở mang kiến thức một chút, cái gọi là yêu nghiệt thứ nhất của đế đô a.

Lăng Hàn cười ha hả, khẽ động người nghênh tiếp.

Vẻ mặt Hồng Thiên Bộ bình tĩnh, chỉ là bên trong đôi mắt có sát ý ẩn sâu. Hắn vẫn là dùng chỉ pháp để tiến hành công phạt, nhưng bên trong một ngón tay điểm ra, hỏa diễm sôi trào, dường như có thể thiêu sạch thiên địa vậy.

Lăng Hàn không quản nhiều như vậy, bên trong một đạo sát khí đánh ra, hắn vận chuyển Yêu Hầu quyền, năm mươi tầng lực lượng chồng lên nhau, lại thêm tần suất công kích, hắn triển khai phản kích rất cường thế.

Oanh! Oanh! Oanh!

Không thể không nói, thực sự Hồng Thiên Bộ quá mạnh, mặc dù hắn ta bị sát khí của Lăng Hàn liên tục đánh trúng, chịu ảnh hưởng rất lớn, khiến cho lực lượng không kém bao nhiêu với Lăng Hàn. Thế nhưng cho dù như thế, hắn cũng hoàn toàn có thể liều ngang tay cùng với Lăng Hàn.

Hắn nắm giữ bí pháp kinh người, bên trong một ngón tay điểm ra chấn động đến núi non. Giống như thiên địa cũng đứng ở bên kia, cùng hắn trấn áp Lăng Hàn vậy.

Uy lực này triệt tiêu tần suất công kích, mà Hồng Thiên Bộ cũng có thể đánh ra năm mươi tầng chồng lực, không kém Lăng Hàn một chút nào.

Trong lúc nhất thời, hai người khó mà phân cao thấp.

Trong mắt các quần chúng mà nói, bọn hắn được thưởng thức một trận quyết đấu có thể nói là mạnh nhất trong các Cực Cốt cảnh. Nhìn đủ nghiện, thế nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, điểm cuối cùng thắng lợi càng ngày càng xa hơn.

Bởi vì, Tuyệt Đối Công Bằng chỉ có thể tiếp tục kéo dài mười phút đồng hồ nữa mà thôi.

Làm sao bây giờ?

Hiển nhiên Hồng Thiên Bộ có hiểu biết đối với trận pháp Tuyệt Đối Công Bằng này, hắn cố gắng kháng cự công kích của Lăng Hàn, sau đó dứt khoát cũng không tiếp tục phát động đại chiêu mà chỉ để cho chiến đấu giằng co mà thôi.

Bởi vì hắn biết rõ, chỉ cần uy lực của trận pháp vừa biến mất, chiến lực của hắn sẽ hồi phục. Đến lúc đó hắn có thể dễ dàng trấn áp được Lăng Hàn.

Cần gì phải dùng át chủ bài đáy hòm chứ?

Lăng Hàn thì đã dùng tuyệt chiêu của mình mấy lần, nhưng từ đầu đến cuối không có cách nào áp chế được Hồng Thiên Bộ.

Phải biết rằng, đây cũng là một thiên tài có thể vượt qua đại cảnh giới để chiến đấu. Trên lý luận chiến lực hiện tại của đối phương vẫn có thể đạt tới Khai Khiếu cảnh, vượt qua cực hạn của Lăng Hàn. Nếu không phải sát khí của hắn xung kích quá mức lợi hại thì hắn đã sớm bị Hồng Thiên Bộ đánh bại rất nhiều lần rồi.

Nhưng mà, Lăng Hàn chỉ còn lại thời gian có ba phút mà thôi.

Muốn trong vòng ba phút đánh bại Hồng Thiên Bộ?

Làm sao có thể làm được chứ?

Tay phải Lăng Hàn chấn động, trong tay đã có thêm một thanh chùy.

Đây là Pháp khí nhất tinh, được hắn gọi là Hạn Lôi chùy, mặc dù hắn còn có một cái Pháp khí nhị tinh. Thế nhưng dùng thực lực của hắn bây giờ, kỳ thật nhất tinh hay nhị tinh cũng không có gì khác nhau, dù sao không có cách nào thi triển ra hết uy năng của nó.

Hơn nữa, dùng Pháp khí nhất tinh cũng có thể giấu dốt một chút, dù sao nơi này vẫn còn có một lão quái vật trên tiên đồ a.

Quả nhiên, hắn vừa tế ra Hạn Lôi chùy, ánh mắt của lão giả kia đã xiết chặt, trong mắt hiện lên vẻ tham lam.

Trước đó hắn bị giam vào lao tù, sao có khả năng có được Pháp khí cơ chứ?

Phải biết rằng, từ trước đến nay pháp khí đều là đồ vật trân quý, một tên Võ Giả muốn mua được pháp khí mà mình dùng được cũng phải táng gia bại sản.

Cho nên, tự nhiên hắn phải đỏ mắt.

- Ừm?

Vẻ mặt Hồng Thiên Bộ run lên, từ trên thanh này hắn đã cảm nhận được một tia áp lực.

Tay không tấc sắt đón đỡ sẽ bị thụ thương.

Hắn quả quyết lấy ra một thanh trường thương, tản ra khí tức cổ xưa. Trên thân thương có từng đạo đường vân, chỗ tay chạm vào, từng mảnh từng mảnh phát sáng.

- Giết!

Tay trái Lăng Hàn cầm chùy, dùng sức chấn động, phanh, đột nhiên trên trời vang lên tiếng sấm, bên trên chùy có đường vân phát sáng, sau đó đã thấy một đạo tia chớp màu trắng đánh ra, bổ tới chỗ của Hồng Thiên Bộ.

Mặc dù thứ này nhìn như thiểm điện, nhưng tốc độ còn xa không thể so sánh được với thiểm điện chân chính, không thì dùng tốc độ ánh sáng đánh ra, trong giai đoạn hiện tại có ai có thể chống đỡ hoặc là trốn tránh được cơ chứ?

Hồng Thiên Bộ khẽ quát một tiếng, huy động trường thương chọc về phía đạo thiểm điện.

Phanh!

Mũi thương đụng phải thiểm điện, dòng điện lập tức từ trên thân thương truyền tới, khiến cho hai tay của Hồng Thiên Bộ run run, tóc đen dựng ngược lên.

Một kích này, Lăng Hàn thắng, mà Hồng Thiên Bộ đã bị thiệt thòi lớn.

Hồng Thiên Bộ vội vàng lui về phía sau, hắn nhướng mày, nói:

- Không nghĩ tới ngươi lại thu được pháp khí Tiên cấp!

Thương trong tay hắn cũng là thứ có được từ di tích cổ, nhưng chỉ là cấp bậc Tầm Bí cảnh. Mặc dù so với Pháp khí nhất tinh chỉ kém một cấp bậc, thế nhưng một cấp bậc chênh lệch lại to như trời và đất vậy.

- Cũng không thể để cho vận khí đều bị ngươi thu lấy a?

Lăng Hàn quơ Hạn Lôi chùy rồi đập tới, tay phải nắm lại, trong lòng bàn tay lại cất giấu một khối đá, nhưng bây giờ hắn cũng không có đánh ra, chỉ là không ngừng công kích mà thôi.

Hồng Thiên Bộ không ngừng né tránh, dù là Lăng Hàn không có cách nào thi triển ra hết uy năng của Pháp khí nhất tinh. Thế nhưng dù sao đây cũng là Pháp khí trên tiên đồ, chỉ cần có một tia uy năng tràn ra cũng hết sức kinh người.

Sưu sưu sưu, dòng điện chạy loạn, khiến cho Hồng Thiên Bộ không ngừng lùi lại, không dám chống đỡ.

Trong mắt của hắn hiện lên lửa giận, đây là biểu hiện của việc hắn không thể chịu đựng được nữa.

Bởi vì hắn là Hồng Thiên Bộ, yêu nghiệt áp thiên vô địch.

Hắn hừ lạnh một tiếng, trong tay phải có khí tức kinh khủng lưu chuyển, không ngờ ngay cả Tuyệt Đối Công Bằng cũng không có cách nào áp chế được tu vi của hắn. Trong lồng ngực, từng đạo từng đạo Minh Văn ảm đạm đang phát sáng, lực lượng của hắn cũng bắt đầu nhanh chóng tăng lên.

Hắn đã vận dụng con mắt hung thú Thái Cổ kia.

Lăng Hàn đợi chính là giờ khắc này, hắn quát lên một tiếng, tay phải chấn động, sưu, Thiên Văn ngọc lập tức được đánh bay ra ngoài.

Tốc độ gấp chín lần vận tốc âm thanh.

Phản ứng của Hồng Thiên Bộ nhanh đến mức kinh người, vội vàng cầm thương vẩy một cái, phanh. Thế nhưng pháp khí cấp bậc Tầm Bí cảnh này lại bị Thiên Văn ngọc nện vào, lập tức giống như cái dù nở hoa. Mà thế đi của Thiên Văn ngọc không ngừng, vẫn bắn về phía Hồng Thiên Bộ.