Hắn tiến hành sàng lọc, muốn chọn một nơi để triển khai hành động.
Nhưng ngày hôm sau, Bích Tiêu công chúa lại tới đây thăm hỏi.
Nàng không có gì trọng điểm, chính là cùng Lăng Hàn nói lung tung. Quả thực chính là mặt dày mày dạn, thật sự tốn của Lăng Hàn thời gian nửa ngày. Mãi đến khi lúc nửa đêm, nàng mới giống như ở trong mộng bừng tỉnh, từ biệt rời đi.
Nữ nhân này bị quỷ nhập vào người sao?
Lăng Hàn không có để ý tới. Nhưng thời điểm sẩm tối ngày hôm sau, công chúa yêu tộc này tự nhiên lại tới, hơn nữa một lần tới liền ở lại rất lâu, cũng đến nửa đêm mới rời khỏi đó.
Đến ngày thứ ba, Hiên Viên Định Quốc tìm tới.
- Tiểu tử ngươi thực sự không có suy nghĩ!
Hắn đổ ập xuống một hồi.
- Ngươi cùng Bích Tiêu công chúa cũng đã thành đôi thành cặp, lại còn gạt huynh đệ.
Chuyện gì vậy?
Sau khi Lăng Hàn sửng sốt, cuối cùng mới biết được dụng ý của Bích Tiêu công chúa hai ngày nay tìm tới chỗ hắn nói lung tung.
Nữ nhân này là muốn để cho tất cả mọi người hiểu nhầm, quan hệ của nàng và mình đã vô cùng mật thiết. Nếu không, làm sao có thể đợi cho tới khi khuya khoắt mới rời khỏi?
Loại hiểu nhầm này có ý nghĩa thế nào?
Rất đơn giản, khiến cho người khác đố kị. Nhất là những hoàng tử kia. Bởi vì yêu hoàng nói, muốn gả Bích Tiêu công chúa gả một vị hoàng tử nào đó. Nhưng hiện tại hắn lại là giữa đường cầm đao xông tới cướp, những hoàng tử kia sẽ nghĩ như thế nào?
Nếu như tướng mạo Bích Tiêu công chúa bình thường, các hoàng tử này có lẽ sẽ không để ý. Nhưng hết lần này tới lần khác nàng lại đẹp như thiên tiên. Ngay cả đám hoàng tử hùng tài đại lược giống như thất hoàng tử cũng phải động tâm tư. Như vậy truyền ra lời đồn hắn và Bích Tiêu công chúa có quan hệ thân mật, lại sẽ mang đến nhiều phiền phức cho Lăng Hàn?
Đúng vậy, Trần Phong Viêm trấn thủ, không có yêu tộc nào dám ở ngoài mặt động thủ đối với Lăng Hàn, nhưng nhân tộc thì sao? Giống như các vị hoàng tử cũng sẽ không có băn khoăn như vậy.
Lăng Hàn rất thiên tài, lại là hai tầng đại tông sư. Chỉ cần là những hoàng tử có ý chí đặt ở đế vị chắc hẳn sẽ ưu tiên suy nghĩ thu hắn làm thủ hạ. Nhưng bây giờ Bích Tiêu công chúa đã khiến cho những hoàng tử kia mê mẩn, thần hồn điên đảo, rốt cuộc là muốn thủ hạ hay mỹ nhân đây?
Nếu như là đế vị, vậy người như thất hoàng tử nhất định sẽ buông tha mỹ nhân. Nhưng Lăng Hàn chỉ là một lá bài giúp đỡ leo lên đế vị, như vậy có thể so sánh cùng mỹ nhân tuyệt thế sao?
Dựa vào, nữ nhân này sử dụng mỹ nhân kế lại thêm kế ly gián, chỉ là đối tượng mê hoặc không phải là mình, mà là kéo thù hận.
Tiểu nương da dày, ngươi thật đúng là ngoan độc.
Lăng Hàn trầm ngâm. Ngay cả Hiên Viên Định Quốc cũng nghĩ Bích Tiêu công chúa và hắn rất "tốt". Vậy lấy tốc độ thông tin nhanh nhạy của đám người thất hoàng tử, khẳng định còn biết được tin tức sớm hơn nữa.
Hiện tại hắn đứng ra giải thích cũng không có ý nghĩa gì. Bởi vì ngươi nói không có ý tứ gì đối với người ta, vậy vì sao công chúa yêu tộc lại đợi tới lúc nửa đêm mới rời khỏi?
Trên thực tế, một cường giả Tầm Bí Cảnh cứ ỳ ra không đi, Lăng Hàn có biện pháp nào?
Nhưng ngoại trừ Lăng Hàn, ai biết được công chúa yểu điệu này lại là cường giả Tầm Bí Cảnh?
Hiên Viên Định Quốc nói liên tục, Lăng Hàn cũng không để ý tới.
Gia hỏa này hiểu nhầm hay không hiểu nhầm, Lăng Hàn cũng không quá để ý. Thật sự sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với Lăng Hàn chính là đám thất hoàng tử trong tay nắm thực quyền, thực lực bản thân lại tồn tại sự khủng khiếp không thể so sánh.
Ở trong đế quốc, ngoại trừ bốn đại soái ra, cho dù là đám người nghị sự trưởng, Hồng thái sư cũng không được phép nắm giữ binh sĩ riêng. Nhưng hạn chế như thế lại không áp đặt ở trên người các vị hoàng tử.
Chỉ cần ngươi có đầy đủ tài lực và mị lực, tùy ngươi lớn mạnh thực lực của mình thế nào cũng được.
Điều này giống như là Trần Phong Viêm có ý định thử thách những người con trai của mình, khiến cho bọn họ đi cạnh tranh, do đó tuyển chọn ra một người thích hợp nhất để kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Các hoàng tử có thứ tự phía sau, thứ nhất thiên phú không tốt, thứ hai cũng bỏ lỡ điều kiện ở thời kỳ phát triển tốt nhất, hoàn toàn có thể không đáng kể tới. Nhưng những hoàng tử có thứ tự sát đầu, nhất là mười người hoàng tử đứng đầu, người nào cũng có thực lực cường đại, thủ hạ cũng nhiều nhân tài.
Cho nên, nếu như bị thất hoàng tử bọn họ nhằm vào, Lăng Hàn sẽ rất phiền phức.
Thật may chính là, thực lực của hắn bây giờ đã có thể quét ngang Minh Văn. Cho dù là thất hoàng tử bọn họ có thể nắm giữ thủ hạ Khai Khiếu Cảnh sao?
Có lẽ cũng có, nhưng tuyệt đối là hiếm có như lông phượng và sừng lân. Lăng Hàn có thể dựa vào tuyệt đối công bằng kéo thấp cảnh giới đối phương, dễ dàng tuyệt sát.
Nhưng nếu như mấy hoàng tử liên thủ ra chiêu về phía hắn, vậy thì phiền toái.
Dù sao tuyệt đối công bằng chỉ có thể sử dụng mười phút. Cũng giống như huyết khí sôi trào, một khi mở ra lại không có cách nào bỏ dở.
Tiểu nương mặt dày này!
Ở trong lòng Lăng Hàn thầm tính toán, rốt cuộc phải giải quyết vấn đề khó khăn này như thế nào.
Nhưng Hiên Viên Định Quốc mới vừa đi, thất hoàng tử lại chân sau đã đi tới.
- Ra mắt điện hạ.
Lăng Hàn ôm quyền.
Thất hoàng tử gật đầu, vẻ mặt có chút nghiêm túc, nói:
- Lăng Hàn, cô vương đối với ngươi như thế nào?
Đây tính là cái gì?
Lăng Hàn cười:
- Điện hạ đối đãi không tệ.
Trước đó quả thật rất tốt, còn đưa mình một môn Lôi Quang Quyền. Nhưng yêu tộc tiếp cận, hắn lại là làm ra lựa chọn bo bo giữ mình, khiến cho Lăng Hàn thấy rõ bản chất kiêu hùng hắn, theo bản năng cùng đối phương kéo ra khoảng cách.
Thất hoàng tử trầm ngâm một hồi, nói:
- Cô vương gần đây nghe được một ít lời đồn.
- Không biết điện hạ nghe được lời đồn gì?
Lăng Hàn hỏi, trong lòng có chút mệt mỏi. Ngươi có vấn đề sao không nói thẳng ra đi, vòng tới vòng lui như vậy không cảm thấy mệt mỏi sao, sẽ gây nghi ngờ là kéo dài thời gian làm trò.
Thất hoàng tử liếc mắt nhìn hắn một cái:
- Nghe nói ngươi và Bích Tiêu công chúa qua lại rất gần?
- Không thể nào.
Lăng Hàn phủ định hoàn toàn.
Thất hoàng tử gật đầu:
- Tốt nhất như vậy. Ngươi phải biết rằng, công chúa yêu tộc là tới hòa thân, chỉ có thể gả cho một vị hoàng tử. Nếu như ngươi chặn ngang một bước, sẽ khiến cho người ta cười nhạo ngươi không biết lượng sức, còn làm cho tất cả hoàng tử đều xem ngươi là kẻ địch.
Đây là uy hiếp trắng trợn.