Lăng Hàn thở dài, nói:
- Đừng nóng vội, chờ các hồ lô còn lại, không. Còn lại năm hài tử nữa. Dựa vào, thế nào ngay cả ta cũng không biết đếm vậy? Chờ bốn hài tử còn lại đều xuất thế, chúng ta lại một hơi xông ra ngoài.
Thực sự là gần mực thì đen, hắn lại có thể bị Nhị Oa ảnh hưởng cũng không biết đếm sao?
Tam Oa lộ ra vẻ mặt cao ngạo. Không phải chỉ là vài người sao? Có cái gì cần thiết phải quan tâm. Một mình nàng xông ra cũng có thể làm được.
Lại hai ngày trôi qua, Tứ Oa rơi xuống đất.
Ừ, vẫn là một nữ hài tử.
Vút.
Tứ Oa vừa chạm đất, lại một hơi các hồ lô khác rơi xuống theo. Năm hài tử theo sát đó xuất thế.
- Phụ thân, muốn ôm một cái!
- Phụ thân, ta cũng muốn ôm một cái!
Tứ Oa và Ngũ Oa từ hai bên ôm lấy chân của Lăng Hàn, ngửa đầu nói.
- Ấu trĩ.
Tam Oa cao ngạo lạnh lùng nói, lại nghiêng đầu qua chỗ khác ôm lấy cổ của Lăng Hàn. Lúc này nàng đang ở trong lòng Lăng Hàn.
- Lão tam, nhanh xuống đi!
Tứ Oa kêu lên.
- Đúng, xuống đi.
Ngũ Oa cũng theo đó thét to.
Tam Oa cao ngạo, căn bản lười trả lời.
- Phụt!
Tứ Oa mở miệng, nhất thời lại có một đạo hỏa tiễn bay vọt về phía Tam Oa.
Ngũ Oa học theo, cũng há miệng, phun ra một đạo thủy tiễn.
Lăng Hàn vội vàng phóng người nhảy lên một cái. Xem ra có khuynh hướng bạo lực cũng không chỉ là Đại Oa. Hai hài tử này cũng không có tốt hơn chỗ nào, lại có thể thật sự phát động thế tấn công.
Tam Oa quay đầu lại, nhìn về phía Tứ Oa và Ngũ Oa cười ha hả. Nàng không nói gì, ý tứ khinh thường đã lộ rõ.
Lăng Hàn không khỏi thở dài. Đều là người một nhà, ngươi có thể đừng cao ngạo như vậy hay không?
Không cần hỏi, Tứ Oa am hiểu sử dụng lửa, Ngũ Oa lại là am hiểu sử dụng nước. Trời sinh có thể lấy ra năng lượng lửa, nước cấp độ cao, lực phá hoại kinh người.
Hai tiểu hài tử này giống như trẻ sinh đôi kết hợp, hành động gì cũng hoàn toàn là đồng bộ. Rõ ràng một lửa một nước, nhưng không có xuất hiện tình hình nước lửa không dung. Thật đúng là kỳ tích.
Lại chờ hai ngày, Lục Oa xuất thế.
Nhưng sau khi hồ lô mở ra, Lăng Hàn lại không có thấy gì cả.
- Phụ thân.
Nhưng âm thanh lại truyền tới.
- Ngươi biết ẩn thân?
Lăng Hàn lập tức hiểu rõ.
Quang ảnh chớp động. Phía trước hắn xuất hiện một bóng dáng mơ hồ, nhưng hoàn toàn nhìn không được rõ lắm.
- Đúng vậy, phụ thân.
Lục Oa nói.
- Ta còn không có cách nào vận dụng hoàn mỹ năng lượng không gian, cho nên không có thể khống chế mình hiển hóa.
Lăng Hàn đưa tay ra chạm vào. Quỷ dị chính là, Lục Oa không có khả năng thần thức, ẩn thân trên phương diện thị giác, mà thật sự giống như có một không gian khác, hoàn toàn không có cách nào chạm được.
Trong lòng hắn thoáng động, nói:
- Ngươi có thể xuyên qua gian phòng này sao?
- Có thể.
Lục Oa nói, chỉ thấy bóng người này mơ hồ chớp động, đi tới tường bên cạnh, đột nhiên lóe lên sau đó không có nữa. Lại sau đó một lát, bóng dáng ấy lại xuất hiện.
Điều này thật lợi hại.
Lăng Hàn không khỏi động tâm. Có Lục Oa, vậy sau này tiến vào di tích cổ, không phải bảo vật gì cũng có thể dễ dàng đi lấy sao?
- Phụ thân, nơi ta có thể xuyên qua cũng có hạn chế. Uy lực của trận pháp quá mạnh mẽ, hoặc là bản thân nguyên liệu quá mức cường đại, ta lại không có cách nào thông qua.
Lục Oa lại bổ sung một câu.
Lăng Hàn có chút thất vọng. Nhưng Lục Oa có thể xuyên qua trận pháp này đã là vô cùng lợi hại, đủ để ứng phó với trận pháp hiện nay xuất hiện.
Hắn bắt đầu chờ mong Thất Oa. Sáu tiểu hài tử trước mặt, mỗi người đều nắm giữ năng lực cường đại. Thất Oa lại có năng lực đặc biệt gì?
Chỉ là thời điểm Thất Oa xuất thế còn chậm hơn so với sự dự đoán của hắn rất nhiều. Lăng Hàn cũng đã đẩy bí lực đến ngũ biến đỉnh phong, nhưng hồ lô thứ bảy vẫn vững vàng ở trên dây leo, hoàn toàn không có ý định rơi xuống.
- Lão thất lại đang ngủ!
Nhị Oa nói, nàng có đồng thuật có thể nhìn thấu hồ lô.
- Này này này, lão thất, đừng ngủ nữa, nên xuất thế rồi!
Đại Oa lại kêu lên, lấy ra tư thế lão đại.
Khóe miệng Lăng Hàn lại co quắp một chút. Bảy tiểu hài tử này thật đúng là mỗi người có đặc sắc riêng, có bạo lực điên cuồng, có đần độn về số học, có cao ngạo lạnh lùng, còn có tham ngủ. Đây thật là một gốc cây hồ lô có thể sinh ra sao?
Hắn hoài nghi, dây leo hồ lô này rốt cuộc là cái giống gì? Có loại này sao?
Kêu nửa ngày, hồ lô cuối cùng nhẹ nhàng lắc động một cái. Hình như Thất Oa tỉnh lại. Nhưng chỉ là một hồi, cái hồ lô này lại một lần nữa không có động tĩnh.
- Lại ngủ.
Nhị Oa liếc mắt thoáng nhìn, bất đắc dĩ nói.
- Thật là một ngủ ham quỷ!
Đại Oa oa oa kêu to, khuynh hướng bạo lực lại muốn phát tác.
- Tháo nàng xuống, mặc cho nàng lúc nào đi ra cũng được.
Tam Oa cao ngạo nói.
- Ừ.
Các tiểu hài tử khác đều gật đầu.
A, không phải nói được không thể hái xuống sao?
- Lão thất đã chín, hoàn toàn là lười biếng mới không có xuất thế. Cho nên hái xuống không có ảnh hưởng.
Nhị Oa giải thích.
Như vậy cũng được sao!
Lăng Hàn không nói gì, hái hồ lô xuống, tâm niệm thoáng động. Hắn lại kinh ngạc, bởi vì không có cách nào thu vào trong Dưỡng Nguyên hồ lô.
Trước đó hắn thử qua, các tiểu hài tử khác đều có thể đi vào.
- Tiến vào pháp khí không gian cần ý chí của người nhận thuật không chống cự. Lão thất tuy rằng đang ngủ say, lại nắm giữ ý thức phòng vệ mình, cho nên không có khả năng thu vào.
Nhị Oa giải thích.
Lăng Hàn nhìn sang, sắc mặt có chút cổ quái. Ngươi xác định chỉ là Thiên Lý Nhãn, thấu thị nhãn, mà không phải là nhìn thấu ý nghĩ của người khác sao?
Trước sau hai nghi vấn nhưng hắn cũng không hỏi ra, ngươi làm sao biết được?
- Bởi vì ta thông minh!
Nhị Oa dương dương đắc ý nói.
Năng lực quan sát sắc mặt và trinh thám này quả thực rất trâu bò. Nhưng vì cái gì năng lực đếm của ngươi yếu như vậy?
Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?
Lăng Hàn điên cuồng phỉ nhổ.
- Được rồi, vậy chúng ta liền rời đi.
Hắn nói,. Chuyện phỉ nhổ này cũng không có ý nghĩa gì. Nhanh chóng quay về Đế Đô thôi. Cứ đợi ở chỗ này, hắn cũng thấy chán ngấy.
Bởi vì không thu được Thất Oa tiến vào Dưỡng Nguyên hồ lô, Lăng Hàn chỉ có thể đeo lên người. Cáu này so sánh với Dưỡng Nguyên hồ lô, có thể còn muốn lớn hơn, chiếm hết phía sau lưng của hắn. Hơn nữa trước mặt còn có một Tam Oa cao ngạo bao giờ cũng ở trước ngực của hắn ôm cổ hắn. Trên hai bên đùi lại còn có Tứ Oa, Ngũ Oa bám lên. Nhìn qua thực sự cổ quái.