Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3737: Lời khuyên




Lăng Hàn chỉ vào trong phòng, nói:

- Đừng nói ta không cho ngươi cơ hội. Lập tức nói lời xin lỗi cũng bồi thường tổn thất cho thị nữ của ta. Bằng không, ngày khác gặp lại, ta sẽ lấy tính mạng của ngươi.

- Ha ha, ha ha ha ha!

Phòng Tử Bình cất tiếng cười to. Còn có chuyện gì buồn cười hơn chuyện này?

Một Hoán Huyết Cảnh lại dám uy hiếp Cực Cốt Cảnh!

Nhưng biểu tình Lăng Hàn lại không chút biến hóa, lại lạnh lùng nhìn hắn.

Phòng Tử Bình cười không nổi nữa. Hắn hình như có thể nhìn thấy được sự quyết tâm từ trong biểu tình nghiêm nghị này của Lăng Hàn. Hắn nói được tất nhiên sẽ làm được.

Người khác cho dù có quyết tâm như vậy hắn cũng không để ý. Nhưng Lăng Hàn lại khác.

Đây là một thiên tài ở Hoán Huyết Cảnh lại có thể chiến đấu với Cực Cốt Cảnh. Tuy rằng còn xa mới có thể so sánh cùng Hồng Thiên Bộ, nhưng vẫn có thể xưng là yêu nghiệt.

Hắn thu hồi dáng vẻ tươi cười, thoáng lộ ra một tia sát ý. Đã như vậy, hắn giết chết Lăng Hàn trước.

- Ta nhớ kỹ ngươi!

Hắn nói, sau đó xoay người rời đi, tốc độ gấp hai lần vận tốc âm thanh bạo phát ra, tất nhiên nhanh đến kinh người, rất nhanh lại biến mất không thấy.

Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Phòng Tử Bình, mãi đến khi đối phương biến mất mới thôi.

Hắn dần dần thu hồi sát cơ trong lòng. Vừa rồi hắn tuyệt đối không phải là đang đe dọa Phòng Tử Bình, mà là lời trong lòng.

Nếu ngươi không quý trọng cơ hội này, vậy sau này bị hắn giết chết cũng không nên hối hận.

Hắn nhìn về phía Cát Thu Nguyệt chắp tay, nói:

- Cảm ơn.

- Không cần.

Cát Thu Nguyệt lắc đầu.

- Thân ta là lão sư của học viện, bảo vệ học sinh vốn chính là trách nhiệm của ta.

- Được, đổi cho ngươi một nơi ở mới.

Nàng khoát tay áo, phóng người nhảy dựng lên, rất nhanh lại biến mất.

Lăng Hàn trở lại trong gian phòng phá hủy, bế Hoán Tuyết đi ra, đi tới gian phòng của Hoán Tuyết, thu xếp cho nàng.

Thật may, tiểu thị nữ chỉ là bị chấn động hôn mê bất tỉnh, bị thương cũng không nặng.

Hắn ngồi xuống ở một bên, trong lòng dâng lên cảm giác cấp bách mãnh liệt.

Từ khi bắt đầu dính tới Hồng Thiên Lượng, hắn đã biết cuối cùng sẽ có một ngày, hắn cùng Hồng Thiên Bộ phát sinh xung đột trực tiếp. Nhưng thật không ngờ, nhanh như vậy lại cùng Hồng Thiên Bộ đứng ở mặt đối lập.

Lăng Hàn không sợ. Nhưng yêu nghiệt ép trời này hiện tại chí ít đã là tu vi ngũ cốt. Nếu thật muốn động thủ, hắn tuyệt đối không thể là đối thủ. Bởi vì Hồng Thiên Bộ cũng là thiên tài có thể khiêu chiến vượt cấp, chiến lực có thể so sánh với Minh Văn Cảnh.

Lăng Hàn cũng không cho rằng mình có thể địch nổi Minh Văn Cảnh, chí ít ở trong Hoán Huyết Cảnh hắn làm không được.

Hắn nhất định phải mau chóng nâng cao tu vi. Không nói đánh cho Hồng Thiên Bộ trở mình, ít nhất phải giải quyết được Phòng Tử Bình trước.

Chỉ có điều, tu luyện phải bước từng bước một, không có cơ duyên đặc biệt làm sao có thể đột nhiên tăng mạnh?

- Nếu có di tích cổ nào mở ra, lấy được chút bảo vật, vậy là có thể giải quyết vấn đề.

Hắn ngóng nhìn, hi vọng Hiên Viên Định Quốc sẽ tới, lại có cơ hội đi tới di tích cổ nào đó.

Chỉ có điều, hắn thất vọng. Hiên Viên Định Quốc hình như mất tích.

Qua vài ngày Lăng Hàn mới biết được, hóa ra mấy người Hiên Viên Định Quốc cũng bắt đầu trùng kích Cực Cốt Cảnh.

Trước đó, Lăng Hàn và Hồng Thiên Lượng ở trên đại hội săn bắn biểu hiện quá mức kinh người, kích thích nghiêm trọng mấy người này. Cho nên, bọn họ cũng không kìm chế được, bắt đầu đột phá.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút. Nếu di tích cổ đi không được, vậy đổi một phương hướng khác.

Cách điều chế giải độc Ly Hồn Đan, hắn vẫn chỉ thu được hai loại nguyên liệu.

Còn lại sáu loại.

Hiện tại hắn hoàn toàn không có thiếu tiền một chút nào. Chuyện có thể dùng tiền giải quyết cũng không gọi là chuyện.

Ở trên bình đài đăng tin dễ dàng, Lăng Hàn rất nhanh thu đến tin tức. Có người trong tay có Thiên Trương Diệp, muốn cùng hắn giao dịch. Chỉ có điều, đối phương nói ra giá gấp đôi.

Lăng Hàn nhiều tiền là thật, nhưng cũng không phải coi tiền như rác.

Hắn cùng với đối phương cò kè mặc cả, cuối cùng lấy giá năm trăm vạn đạt được giao dịch.

Lần này, Lăng Hàn cũng không gặp phải lừa đảo, thuận lợi hoàn thành giao dịch.

Lại qua vài ngày, hắn nhận được manh mối của loại nguyên liệu thứ tư. Đối phương ra giá bảy trăm vạn, trả giá rất lâu, đối phương lại cắn răng không mở miệng, Lăng Hàn cũng không có ý định lãng phí thời gian, liền ăn xuống.

Giải quyết một nửa!

Thuộc tính may mắn của Lăng Hàn hình như phát huy tác dụng. Rất nhanh, hắn lại được manh mối của loại nguyên liệu thứ năm. Hắn cũng hoàn thành một đột phá, đó chính là cuối cùng hắn đã phá giải được bí mật của vòng tròn.

Đích đích đích.

Quang não lên truyền đến tin tức. Lăng Hàn lại không để ý tới.

Hắn đi tới trong rừng cây nhỏ, ném vòng tròn xuống đất, sau đó lấy niệm lực dẫn động. Rõ ràng không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng Lăng Hàn lại "nhìn" được rõ ràng, trận pháp đã hoàn thành.

Hắn bắt một con lợn rừng, ném vào trong khu vực trận pháp bao phủ.

Con lợn rừng hoàn toàn không có cảm giác, thoát được sự áp chế, lập tức đã muốn chạy trốn. Nó đã bị thực lực của Lăng Hàn hoàn toàn hù ngã.

Nhưng chân mới thoáng động, vèo, một băng tiễn tập kích đến. Chí ít đạt tới tốc độ gấp sáu lần vận tốc âm thanh. Như vậy con lợn rừng làm sao có thể trốn tránh được? Một mũi tên bắn trúng, nó lập tức hóa thành một khối băng.

- Như vậy điều động năng lượng cấp độ cao, ít nhất là gấp mười mấy lần so với ta!

Lăng Hàn lẩm bẩm nói. Hắn đã có thể dùng niệm lực khai thông với năng lượng cấp độ cao, bởi vậy tự nhiên cũng có thể đoán được “độ” xuất trận pháp.

Hắn không khỏi lại cảm thấy may mắn. Lúc đó những tên lưu manh kia không có cách nào phát huy được toàn bộ uy lực của trận pháp, bằng không lúc đó hắn sẽ rất bị động. Đây vốn có uy lực của Minh Văn Cảnh.

- Chỉ có điều, ta có chiếc vòng màu tím có thể hóa giải một phần uy lực của trận pháp. Còn có Dưỡng Nguyên hồ lô. Nhiều lắm cũng chính là chật vật một ít.

Lăng Hàn đóng trận pháp lại, nắm vòng tròn trong tay.

Nếu trận pháp cũng có thể đưa đến hiệu quả khai thông năng lượng cấp độ cao, bản thân điều này có phải chính là một loại linh đồ hay không?

Lăng Hàn nghiên cứu trận văn, muốn biến nó thành của mình.

Nhưng nửa ngày trôi qua, hắn không thể không lắc đầu. Con người và trận pháp là không giống nhau, hoàn toàn không có khả năng tham khảo.

Hắn trở lại trong một gian mới đã sớm được đổi, sau đó mở ra quang não nhìn. Trước hình như có người gửi tin tức cho hắn.