Lần trước, hắn chỉ là đuổi Hồ Dương chạy đi, còn không có thực hiện lời hứa đánh hắn một trận.
Ba ngày nay, Lăng Hàn cần cù tu luyện.
Hiện tại hắn chỉ kém thể thuật. Bởi vì có rất nhiều Hồng Vân Thạch, hắn có nắm chắc ở trong vòng mười ngày sẽ đạt được cực hạn của luyện thể.
Mười ngày sau, hắn lại trở thành Hoán Huyết Cảnh!
Hắn tràn ngập chờ mong. Sau khi đạt được Hoán Huyết Cảnh, không nói đưa đám người nữ hoàng bọn họ đi ra, chí ít có thể trao đổi.
Sau hai ngày, Lăng Hàn đi tới sân luyện võ của học viện đo lực.
Nơi này có máy đo lực. Cực hạn cao tới một ngàn vạn cân. Đây cũng là cực hạn của tất cả máy đo lực. Lực lượng cường thịnh hơn nữa, cũng không có cách nào đo ra được.
Lăng Hàn không muốn bị người khác biết lai lịch của mình. Bởi vậy hắn hết sức giấu mình. Ngay cả tiểu thị nữ cũng không có khả năng biết được.
- Thử một chút bí lực trước.
Hắn vốn cho rằng cực hạn bí lực của mình là một trăm vạn cân. Nhưng sau khi đánh với Hồ gia một trận, hắn đánh mới biết được, hóa ra bí lực cực hạn của hắn đã đột phá trăm vạn cân.
Ừ, Hồ Dương cũng họ Hồ. Hắn là và họ Hồ có duyên sao?
Ầm!
Một quyền của hắn đánh vào trên máy đo lực. Trị số lập tức hiện ra.
Một trăm mười vạn cân!
Lăng Hàn kinh ngạc. Tất cả đều nói cực hạn của Thông Mạch Cảnh là bí lực một trăm vạn cân, thể lực một trăm vạn cân. Hai bên sau khi dung hợp hoàn mỹ, cực hạn lại thên tới hai trăm vạn cân.
Đây là cực hạn thứ hai của Thông Mạch Cảnh. Hiện nay chỉ có một Hồng Thiên Bộ đạt tới.
Nhưng bí lực của hắn lại đạt tới một trăm mười vạn cân. Tuy rằng vượt qua không nhiều lắm, chỉ có một phần, nhưng cao thủ tương tranh, không phải kém nhau cũng bởi một phần sao?
Hắn lại thử thể lực.
Ầm.
Máy đo lực run lên, trị số lại lên biến hóa.
Sáu mươi hai vạn cân.
Mà tổng giá trị lại là một trăm năm mươi sáu vạn cân.
Nói cách khác, bí lực cùng thể lực còn chưa dung hợp, mà tồn tại lãng phí cực lớn.
Không có cách nào. Mấy ngày qua hắn vẫn chăm chú tu luyện ở trên phương diện thể thuật. Tất nhiên không có thời gian đi dung hợp bí lực.
- Cái này không vội. Hiện tại chỉ cần nâng cao lực lượng đi lên là được.
Thể thuật của Lăng Hàn tiến bước đặc biệt rõ ràng. Thể phách tăng cường mặc dù không cách nào biểu hiện ra trực quan, nhưng thể lực tăng cường lại là thật. Một ngày gần như có thể nâng cao mười vạn cân lực.
Một đêm trôi qua, ngày hẹn chiến đấu đã đến.
Quyết chiến tiến hành ở sân luyện võ.
Vì lý do an toàn, phía học viện cũng xuất động một vị chấp giáo cao cấp, tên là Đồ Vân, chính là tu vi Cực Cốt Cảnh.
Hồ Dương đến sớm. Hắn đã sớm không nhịn được, nóng lòng muốn ở trước mặt mọi người lấy lại thanh danh cho mình.
Đợi một hồi thật lâu, Lăng Hàn cuối cùng dẫn theo tiểu thị nữ khoan thai đến.
- Lăng Hàn!
Từ Hữu Lượng là người đầu tiên nhảy ra ngoài.
- Ngươi thật lớn lối!
Lăng Hàn phẩy phẩy tay:
- Thời gian Quyết chiến là buổi sáng. Lại không có giao hẹn là mấy giờ. Các ngươi thích đến là chuyện của các ngươi. Con người của ta, trời sinh thích ngủ nướng.
- Ngươi.
Từ Hữu Lượng tức giận chỉ vào Lăng Hàn, thiếu chút nữa lại muốn nhào tới.
Nhưng thứ nhất, ngày hôm nay không phải là cuộc chiến đấu của hắn. Thứ hai cho dù hắn ra tay, khả năng không địch nổi cũng cao hơn, còn không phải mất mặt xấu hổ sao.
- Cút sang một bên. Lẽ nào ngươi phải đại diện cho chủ tử của ngươi xuất chiến?
Lăng Hàn trách mắng.
Từ Hữu Lượng tuy rằng tức giận đến phát điên, nhưng cũng chỉ đành tránh sang một bên.
Hồ Dương ngược lại rất trấn tĩnh. Hắn lại là lão đại của Hồ Gia Bang, sao có thể ở trước mặt mọi người mất phong độ được? Hắn thản nhiên nói:
- Nếu người đến, vậy liền bắt đầu.
- Chậm đã!
Lăng Hàn duỗi một cái tay ra. Hắn để cho tiểu thị nữ tiến lên, thả xuống đất một cái túi.
- Tiền đặt cược của ta ở chỗ này. Ngươi thì sao?
Hồ Dương hừ một tiếng, thầm nghĩ lẽ nào ngươi cho rằng làm vậy có thể hù dọa được ta?
- Hữu Lượng.
Hắn nghiêng đầu nói.
Từ Hữu Lượng đi ra, lấy quang não kết nối với mạng lưới của học viện, rót vào tới năm trăm vạn Huyền Bắc Tệ.
Số tiền này do học viện bảo quản. Dù thế nào, Lăng Hàn thắng được, để cho học viện trực tiếp chuyển tiền cho Lăng Hàn.
Đã như vậy, Lăng Hàn cũng giao túi đồ cho Đồ Vân, do học viện giám định đan dược thật hay giả.
Việc này cần tốn một ít thời gian. Dù sao Lăng Hàn mang đan dược đến, ước chừng hơn mấy trăm viên. Phải giám định từng viên một xem thật hay giả, dĩ nhiên không phải là chuyện phất tay liền xong.
Chỉ có điều, sau mười mấy phút, tất cả sắp xếp xong.
- Lăng Hàn, không cảm thấy mình đi sai một bước cờ sao?
Hồ Dương thản nhiên nói.
- Sai ở chỗ nào?
Lăng Hàn hỏi.
Hồ Dương lắc đầu:
- Lần này, ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào, sẽ lấy thế lôi đình vạn quân đánh bại ngươi. Bất kỳ âm mưu quỷ kế gì của ngươi ở trước mặt ta cũng chỉ giống như là phù vân. Bởi vì ngươi phải đối mặt chính là thực lực nghiền ép tuyệt đối.
Lăng Hàn không khỏi bật cười, nói:
- Ngươi không đi diễn kịch, thực sự tổn thất một danh hài của thế giới!
Sắc mặt Hồ Dương nhất thời khó coi. Hắn là ai?
Tử tôn của Hồ gia. Sau này hắn nhất định ở trong triều đình làm quan. Người này lại có thể ví ta thành bách tính bình thường?
Đây là ở ngay trước mặt hắn, mắng hắn!
- Đã như vậy, vậy chỉ có ra tay chứng minh cho ngươi biết!
Hắn lạnh lùng nói một câu. Sau đó hắn nhìn về phía Đồ Vân, nói.
- Đồ chấp giáo, có thể bắt đầu được chưa?
Đồ Vân nghiêm nghị nhìn về phía hai người, nói:
- Lần này quyết đấu, không cấm sử dụng bất kỳ pháp khí, phù binh nào. Các ngươi tự nguyện quyết đấu, ta sẽ tận lực bảo vệ sự an toàn của các ngươi. Nhưng trăm lần cần thận cũng có một lần sơ suất. Khả năng bị thương thậm chí để lại tàn tật, dẫn đến tử vong vẫn có. Các ngươi phải hiểu rõ ràng.
- Rõ ràng.
- Rõ ràng.
Lăng Hàn và Hồ Dương đều gật đầu.
- Được, trận quyết đấu bắt đầu!
Đồ Vân gật đầu.
Hồ Dương không có nói thừa, lập tức sôi trào huyết khí. Hắn muốn lập tức trấn áp Lăng Hàn, lấy tư thế mạnh nhất để chứng minh với mọi người, Lăng Hàn cũng không phải là Hồng Thiên Bộ thứ hai. Hắn cũng không có khả năng làm đá kê chân cho Lăng Hàn.
Vèo.
Tốc độ xông tới nhanh tới mức thái quá.
Phá Diệt Trảo!
Hắn lập tức sử dụng ra tất cả tuyệt chiêu. Ngoại trừ không có dùng phù binh và pháp khí ra, hắn thực sự kích phát chiến lực đến cực hạn.