Chỉ là, bóng tối trước bình minh tại sao lại lâu như vậy, còn chưa qua?
Phụt!
Lăng Hàn vừa lên tiếng, chợt phun ra một búng máu tươi. Một đòn vừa rồi dẫn tới tất cả thương thế hắn ép xuống trước đó chợt phát ra, khiến cho trong bụng hắn nôn nao khó chịu. Hắn chỉ cảm thấy trước mắt đều có những vì sao đang chớp loạn.
- Chết đi!
Hồ Xán thừa thắng truy kích. Hắn muốn một đòn giết chết Lăng Hàn.
- Dừng tay!
Liên Tuyết Dung khẽ quát một tiếng, vội vàng vung roi ngăn cản.
Lăng Hàn hét lớn một tiếng. Một quyền nộ kích, nghênh đón về phía Hồ Xán.
Ầm!
Kình lực của hai người va chạm vào nhau.
Ầm, ầm.
Một cảnh tượng xuất hiện, khiến người ta giật mình. Lăng Hàn tất nhiên bị chấn động bay ra ngoài. Thân hình Hồ Xán cũng lắc một cái, lùi lại phía sau mấy bước.
Bước chân của Liên Tuyết Dung không khỏi chợt dừng lại. Trên gương mặt nàng có vẻ không thể tin được.
Đây tình huống gì?
Lực lượng của Lăng Hàn thế nào lại đột nhiên tăng vọt?
Hắn cũng không phải là Hoán Huyết Cảnh, có thể sôi trào huyết khí để bạo phát ra?
Hồ Xán cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Một đòn này thật ra không làm gì được hắn. Nhưng một con gà yếu làm sao có thể đột nhiên trở nên cường đại như vậy?
- Ngươi sử dụng chính là... bí pháp gì?
Hắn cau mày hỏi.
- Muốn biết sao?
Lăng Hàn cười nhạt.
- Đuộc thôi, giơ tay chịu trói đi, ta cho ngươi biết.
Đúng là trắng trợn trêu chọc.
Hồ Xán cười lạnh:
- Ngươi cho rằng có thể đỡ được một đòn của lão phu, liền có thể đỡ được mười đòn, trăm đòn sao?
- Sai. Không phải ta ngăn cản!
Lăng Hàn chủ động xông ra, một quyền hung bạo đánh ra.
- Mà là ngươi ngăn cản!
- Cuồng ngạo!
Hồ Xán cười giễu cợt nói. Thực sự nực cười. Ngăn cản được một đòn của mình, đã cho rằng mình vô địch sao?
Hắn không để ý đánh ra một chưởng, đập về phía Lăng Hàn.
Sắc mặt Lăng Hàn bình tĩnh, giống như yên tĩnh không dao động. Nắm đấm đánh ra, kình lực chồng hai mươi lần!
Ầm!
Trong một quyền công kích, nhất thời sắc mặt Hồ Xán đại biến. Lực lượng hắn đánh ra đúng là bị hoàn toàn tan rã. Một lực lượng đáng sợ đánh thẳng tới, khiến cho hắn không tự chủ được chấn động lui về phía sau.
Trái lại Lăng Hàn, vẫn đứng yên bất động.
A?
Sắc mặt Hồ Xán có chút tái nhợt. Dưới lực lượng chấn động, khiến cho hắn thiếu chút nữa phun ra máu.
Hắn lại có thể ở trên một đòn này, rơi xuống hạ phong?
Làm sao có thể!
- Ngươi, ngươi rốt cuộc vận dụng bí pháp gì?
Vẻ mặt hắn khiếp sợ và không giải thích được.
Lăng Hàn cười nhạt:
- Thiên tư của ngươi quá kém. Nói cho ngươi biết, ngươi cũng không hiểu.
Ở trên hai đòn này, hắn đã bắt được tần suất công kích của Hồ Xán. Cho nên dưới lực lượng trùng điệp, hắn phá vỡ công kích của Hồ Xán.
Đây cũng là do lực lượng của hai người bọn họ chênh lệch còn không quá lớn. Nếu như Hồ Xán là Cực Cốt Cảnh, vậy cho dù Lăng Hàn nắm giữ tần suất công kích của đối phương cũng vô dụng. Thật giống như một đội người có thể chấn động làm cầu lớn sập xuống. Nhưng một đoàn con kiến làm sao có thể chứ?
- Đều đã nói, ngươi chỉ có phần ngăn cản!
Lăng Hàn lại xông ra.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hai người không ngừng va chạm. Hồ Xán bị liên tục bị đẩy lui, rõ ràng rơi vào thế hạ phong.
Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, đám người Hồ gia đều yên tĩnh một mảnh, không phát ra được một chút âm thanh nào.
Có thể nói cái gì?
Cho dù là Liên Tuyết Dung cũng cảm thấy chấn động kinh ngạc tới mức da đầu tê dại. Một Thông Mạch Cảnh lại có thể đánh ép đầu cường giả ngũ biến. Nói ra lại có người nào sẽ tin tưởng sao?
Yêu nghiệt ở Đế Đô kia?
Thua!
Nhưng Lăng Hàn lại có nỗi khổ chỉ tự mình biết. Bởi vì hắn phải phá hủy tần suất công kích của Hồ Xán, lại nhất định phải dùng tới lực chồng mười lăm lần. Ở dưới tiêu hao kịch liệt như vậy, hắn có thể chiến đấu được bao lâu?
Cũng chỉ gần mười phút mà thôi, tương đương với Hoán Huyết Cảnh bạo phát.
Hơn nữa, Hoán Huyết Cảnh bạo phát kết thúc thì kết thúc, chiến lực chỉ là giảm xuống trở lại trình bộ bình thường. Hắn lại không giống vậy. Lực lượng trong cơ thể sẽ tiêu hao hầu như không còn, hoàn toàn mất đi sức tái chiến.
Nhưng gần mười phút có thể giải quyết được Hồ Xán sao?
Ở trong lòng Lăng Hàn thầm lắc đầu. Người ta dù sao cũng là cường giả ngũ biến. Hắn chỉ có thể áp chế mà thôi. Hơn nữa, nếu không phải Hồ Xán sớm đã tiêu hao khí huyết sôi trào, hắn tuyệt đối không dám cùng đối phương trực tiếp chiến đấu. Nếu không chính là đâm đầu vào chỗ chết.
Ai, mình vẫn yếu một chút.
Hắn cảm thán như thế nói.
Nhưng nếu để cho người khác nghe được lời của hắn, nhất định sẽ mắng to hắn thích thể hiện.
Ngươi chỉ là một Thông Mạch Cảnh Một đã đánh ép đầu cường giả ngũ biến, còn muốn thế nào?
Lăng Hàn từng quyền tiếp tục đánh ra. Trong lòng hắn lại thầm nghĩ, nên tìm một lý do thu lại. Nếu không sẽ không tiện kết thúc việc này.
- Các ngươi làm cái gì vậy?
Một âm thanh lạnh lùng vang lên, không cao, lại là tràn ngập uy nghiêm.
Trí nhớ của Lăng Hàn vô cùng tốt. Hắn lập tức ngừng tay lại. Đây chính là cơ hội hay nhất để thu tay lại.
Hồ Xán lại không bỏ qua, quát to một tiếng, còn đang đánh về phía Lăng Hàn.
- Muốn chết sao?
Âm thanh này hừ lạnh nói, sau đó liền thấy một bàn tay đánh qua.
Ầm.
Hồ Xán lập tức bị chấn động bay ra ngoài, hung bạo phun ra máu tươi.
Đây là nghiền ép trên phương diện lực lượng.
Tê, người đến là ai?
- Mục quản gia!
Liên Tuyết Dung vội vàng cung kính hành lễ.
Đừng thấy Mục quản gia cũng không có chức vụ gì. Nhưng người ta lại là Cực Cốt Cảnh hàng thật giá thật, ai dám bất kính?
Lúc này Hồ Xán mới phát hiện ra người vừa xuất hiện lại là Mục quản gia. Hắn không khỏi phiền muộn kêu to.
Một tát này hắn xem như bị đánh vô nghĩa.
Cực Cốt Cảnh đều lên tiếng. Hắn lại còn không dừng tay, không phải là tự mình tìm đánh sao?
- Ra mắt Mục quản gia.
Hắn nắm lỗ mũi hành lễ nói.
Kém một cảnh giới lớn, đó là thuộc về nghiền ép. Dù sao khả năng quái vật giống như Lăng Hàn cũng chỉ có một.
Mục quản gia lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái, nói:
- Liên kỳ chủ, đây là có chuyện gì?
- Hồi bẩm Mục quản gia, chuyện là thế này.
Liên Tuyết Dung nói, một năm một mười. Đều là tình hình nàng biết được, không hề thiên vị.
Hồ Xán làm sao có thể mặc cho Liên Tuyết Dung nói hết. Hắn vội vàng nói xen vào:
- Mục quản gia, ngươi hãy nghe ta nói!
Bốp.
Mục quản gia lập tức một tát đánh tới, lạnh lùng nói:
- Ta bảo ngươi nói chuyện sao?
Hồ Xán làm sao có thể tránh né được, cứng rắn nhận một cái tát này. Nửa bên mặt gò má nhất thời lại sưng lên.