Có một số người tài năng ngút trời, không thể đo lường bằng tuổi tác.
Lăng Hàn vừa lòng về nhà, giờ hắn không cần tốn công sức cho ba loại đan dược, hắn có thể nghiên cứu đan phương càng cao sâu hơn. Đáng tiếc tinh thần lực của hắn chưa đủ tiêu chuẩn, không thể bày ra trận pháp trung cấp, bộ sát trận kia mãi không thể bày trọn vẹn, hắn thậm chí không chế tạo được một trận cơ.
Lăng Hàn kêu thị nữ nhỏ đến, lúc trước nàng cũng ké chút lợi từ trận nhà giàu:
- Hoán Tuyết tu luyện sao rồi?
Thị nữ nhỏ hưng phấn nói:
- Thiếu gia, giờ Hoán Tuyết đã là bát mạch!
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Tốt, tranh thủ sớm ngày đạt đến thập nhị mạch đi.
Thị nữ nhỏ siết chặt nắm tay, hừng hực nhiệt tình nói:
- Hoán Tuyết sẽ cố gắng!
Hoán Tuyết có một nguyện vọng là có được thực lực cường đại, canh giữ Lăng Hàn, vậy là nàng có thể suốt đời ở bên hắn. Hoán Tuyết luôn lo ngày nào đó sẽ bị vứt bỏ.
Thị nữ nhỏ tiếp tục tu luyện bằng tụ linh trận, Lăng Hàn thì cảm ứng kỳ kinh thứ ba, mỗi một chút thời gian tu luyện đều quý giá.
Nhưng mở kinh mạch càng nhiều thì càng khó tiến thêm một bước, đến nửa đêm Lăng Hàn vẫn không thành công, hắn đành bỏ cuộc gục đầu ngủ.
Bộp!
Chợt một tiếng vang khẽ đánh thức Lăng Hàn.
Lăng Hàn bật người dậy, niệm lực dâng lên lao ra sân bắt giữ hai bóng người.
Một người tung cú đấm đánh mở mê huyễn trận trong sân, huyết khí khủng bố sôi trào quanh thân hiện ra rõ rệt.
Dùng sức mạnh cưỡng ép phá giải mê huyễn trận tức là người này là Hoán Huyết cảnh, cộng thêm huyết khí sôi trào thì không nghi ngờ gì nữa.
Hai người này bịt mặt bằng khăn đen, cầm kiếm sáng chói toát ra âm u.
Sát thủ.
Lăng Hàn thầm nghĩ, lúc trước có hai người đến nhưng bị thị nữ nhỏ giết một người, hù chạy người thứ hai. Không ngờ qua lâu như vậy đối phương đã ngóc đầu trở lại.
Lần này là cường giả Hoán Huyết cảnh hành động.
Ngay mặt đối kháng hay rút lui?
Lăng Hàn chỉ suy nghĩ thoáng qua liền quyết định đón đánh.
Rầm!
Lăng Hàn phá mở cửa sổ lao vào sân đứng.
Huyết khí sôi trào chỉ là cảnh giới thứ nhất trong Hoán Huyết cảnh nên Lăng Hàn không sợ chiến một trận, nếu là huyết khí như trụ hay huyết khí ngưng thú thì hắn sẽ mang theo thị nữ nhỏ bỏ chạy ngay.
Một người áo đen cười khẩy nói:
- A, cảm giác rất nhanh nhạy, nhưng chỉ là Thông Mạch cảnh nho nhỏ. Lão Từ, ngươi canh chừng đi, nếu tiểu cô nương kia đi ra thì giải quyết nàng, để ta xử tiểu tử này này.
Người áo đen khác gật đầu nói:
- Được.
Nhiệm vụ của bọn họ rất đơn giản, đó là giết Lăng Hàn, còn Hoán Tuyết chỉ cần không ảnh hưởng bọn họ thì không giết nàng. Vì bọn họ giết người phải thu tiền, có lý nào không thu tiền mà giết miễn phí.
Lăng Hàn mỉm cười hỏi:
- Các ngươi thuộc nhà nào?
Sát thủ áo đen âm trầm nhìn Lăng Hàn:
- Sắp chết đến nơi còn hỏi nhiều làm gì? Được rồi, nếu ngươi cứ muốn biết thì ta tên Trương Tam.
Người áo đen thứ hai cười tủm tỉm nói:
- Ta là Lý Tứ.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Ta sẽ khắc hai cái tên này trên mộ bia của các ngươi.
Trương Tam xông lên quét kiếm qua như cầu vồng:
- Chết đi!
Lăng Hàn co tay thành nắm đấm đánh ra.
Bùm!
Kình lực phát ra ngoài khiến Lăng Hàn không sợ ưu thế binh khí.
Vang tiếng nổ điếc tai, Lăng Hàn thụt lùi, nhưng Trương Tam cũng lùi mấy bước, huyết khí sôi trào dao động.
Lý Tứ giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
Rõ ràng Lăng Hàn chỉ là Thôn Mạch cảnh nhưng tại sao ngang ngửa Hoán Huyết cảnh?
Tuy bọn họ không phải người nổi bật trong Hoán Huyết cảnh nhưng bên Địa Ngục chỉ có bảy sát thủ Hoán Huyết cảnh. Bi đại cảnh giới áp chế mà về lực lượng Lăng Hàn chỉ bị thua chút xíu?
Ui!
Trương Tam cũng rất giật mình, hình như gã lại bị tin tức chơi xỏ.
Lúc trước nói Lăng Hàn chỉ có thập mạch, kết quả tổ chức phái hai sát thủ bạc thập nhị mạch ra nhưng bị một nữ nhân giết một người, thua một người, phải dùng bí bảo mới chạy thoát. Bây giờ phải hai cao thủ Hoán Huyết nhất biến đến, nhưng một nam nhân chạy ra thực lực mạnh đến khiến người không dám tin tưởng.
Chẳng lẽ ám sát là giả, ý đồ thật sự là chơi xỏ tổ chức Địa Ngục bọn họ?
Trương Tam vòng trở về, một kiếm phi tiên:
- Đánh nữa!
Sau khi va chạm một đòn thì Lăng Hàn đã tính toán tỉ mỉ, hắn cười phá lên đón đánh Trương Tam.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hai người va chạm, mặc dù Lăng Hàn yếu về lực lượng một chút nhưng không quá nhiều, đánh tới đánh lui rất sung sức.
Lý Tứ hoàn toàn không nói nên lời, quá khoa trương.
Thị nữ nhỏ dụi mắt đi ra:
- Thiếu gia?
Hôm nay Hoán Tuyết luôn tu luyện nên ngủ say như chết, giờ còn mơ hồ. Nhưng khi thấy chiến đấu trong sân Hoán Tuyết liền tỉnh táo lại.
Lăng Hàn tràn đầy tự tin cao giọng quát:
- Đừng căng thẳng, hãy xem thiếu gia phát uy đây!
Thị nữ nhỏ lập tức bình tĩnh lại, nàng tràn ngập niềm tin vào Lăng Hàn.
Trương Tam đã bình tĩnh lại:
- Cuồng ngạo!
Thôn Mạch cảnh có được lực lượng mạnh như vậy đúng là khó tin, nhưng nóii sao thì chỉ là Thông Mạch cảnh, không thể nào có năng lực của Hoán Huyết cảnh.
Trương Tam thét dài:
- Cho ngươi xem thực lực thật sự của Hoán Huyết cảnh!
Toàn thân Trương Tam dâng lên huyết khí bao bọc thân kiếm, khiến thân kiếm trắng tinh đổi thành màu đỏ thẫm như máu nhỏ giọt.
Xoẹt!
Kiếm chém qua, mũi kiếm xẻ ra kình khí của Lăng Hàn như không bị ngăn cản.
A?
Lăng Hàn ngạc nhiên, sau khi thêm huyết khí thì có hiệu quả như vậy?
Trương Tam lạnh lùng cười:
- Đây là bí lực nghiền áp về chất, tiểu tử!
Trương Tam từng đường kiếm ép sát, ánh sáng lạnh chói mắt.
Lăng Hàn không giữ lại nữa, hắn vận chuyển Yêu Hầu quyền, sức chiến đấu tăng vọt:
- Vậy sao?
Yêu Hầu quyền cực kỳ xảo quyệt, linh động mà không mất bá khí, như Kim Cương Bạo Hầu thời kỳ viễn cổ dám đánh cả chân long.
Quan trọng là vận chuyển Yêu Hầu quyền khiến Lăng Hàn chồng lực lượng lên mười lăm trọng.
Lăng Hàn không vận dụng hết mười lăm trọng mà chỉ đánh ra mười trọng.
Mười trọng lực siêu khủng bố, tương đương với mười Lăng Hàn liên hợp oanh kích, nếu bị đánh trúng có thể ảnh hưởng mạng sống.
Ầm!
Nắm đấm đánh ra, sóng âm chồng chất hóa thành nắm đấm mắt thường trông thấy đánh vào Trương Tam.
Trương Tam vung kiếm xẹt qua:
- Phá!
Nắm tay bị cắt đứt, nhưng không sao, hai nắm tay rưỡi đánh hướng Trương Tam, uy lực không yếu bớt bao nhiêu.
Trương Tam giật mình kêu lên:
- Cái gì!?
Nhát kiếm của gã có Hoán Huyết cảnh áp chế mà không thể đánh tan công kích của Lăng Hàn?
Quyền lực này ngưng tụ đến mức nào?
Trương Tam không dám đón đỡ, vội né tránh.