Thần Đạo Đan Tôn

Chương 339: Thật cường hào




Đối với thiên tài như Nhạc Khai Vũ mà nói, nện cơ sở càng vững chắc, tương lai có thể xung kích cấp độ càng cao, sức chiến đấu đồng cấp cũng càng mạnh. Mà không giống người bình thường, có thể đột phá chính là tin vui lớn, quan tâm cơ sở làm cái gì? Trước tăng cảnh giới lên lại nói!

Cơ sở không đủ vững chắc, có thể xây nhà cao bao nhiêu? Đạt đến độ cao nhất định sẽ ầm ầm sụp đổ!

Bởi vậy, càng thiên tài sẽ càng không mù quáng theo đuổi cảnh giới.

Kiếp trước trong bảy Thiên Nhân Cảnh, Mã Vị Ương là điển hình của loại người có đại tài nhưng trưởng thành muộn. Tư chất của hắn ở trong bảy người hẳn là kém cỏi nhất, mỗi một bước đều chậm hơn người khác. Nhưng hắn một bước một vết chân, nện cơ sở cực kỳ vững chắc, bất kỳ đại cảnh giới nào cũng không thể quấy nhiễu hắn. Cuối cùng vượt qua Thiên Nhân Cảnh chỉ thua đám người Kiếm Đế mười mấy năm mà thôi.

Có thể thấy được, nện cơ sở vững chắc trọng yếu cỡ nào.

Vấn đề là, mọi người đều biết nện vững chắc cơ sở rất trọng yếu, nhưng làm thế nào, đây là một vấn đề lớn. Muốn dựa vào chính mình nỗ lực vững chắc cảnh giới đến mức tận cùng lại đột phá, vậy mười mấy năm là ít, mấy chục năm ngươi cũng đừng ngại nhiều.

Nhưng dưới Sinh Hoa Cảnh, phàm nhân chỉ có trăm năm tuổi thọ, nào có nhiều thời gian như vậy cho ngươi?

Bởi vậy, đan dược có thể nện vững chắc cảnh giới quý giá cỡ nào là có thể tưởng tượng được.

Đan dược như vậy thứ nhất khó có thể luyện chế, thứ hai nguyên liệu quá ít, thuộc về có tiền cũng không mua được, nâng núi vàng núi bạc cũng chưa chắc có thể vào tay. Mà cho dù mua được cũng chưa chắc mua đủ.

Lại không phải ăn một viên liền đủ! Theo cảnh giới tăng lên cần không ngừng ăn, mới có thể luôn nện vững chắc cảnh giới.

Như Nhạc Khai Vũ, hiện tại đã là Linh Hải tầng tám, hắn chí ít cần chừng trăm viên Quy Linh Đan mới có thể nện vững Linh Hải Cảnh. Vững chắc đến không thể lay động.

Vừa thấy Lăng Hàn lấy ra đan dược như vậy, đừng nói ánh mắt của Nhạc Khai Vũ hừng hực, ngay cả Ngạo gia thất tử cũng lộ ra vẻ tham lam. Phải biết đời sau của Ngạo gia thực sự quá nhiều, coi như gia tộc rất giàu có, nhưng ngươi một phần ta một phần, có thể còn lại bao nhiêu?

May mà Ngạo gia thất tử thiên phú kinh người, mới được tông môn trọng điểm bồi dưỡng. Bằng không chỉ dựa vào Ngạo gia, có thể đi ra một hai nhân vật trác tuyệt là tốt lắm rồi.

Dù sao Đông Nguyệt Tông không phải là của Ngạo gia.

- Thế nào?

Lăng Hàn lắc lắc bình đan. Trong này tổng cộng có hai mươi hạt Quy Linh Đan, là sau khi hắn được Hoàng Long Quả luyện chế ra. Hắn vốn định cho bọn người Lưu Vũ Đồng, không nghĩ tới gặp Nhạc Khai Vũ trước.

- Dự định làm bằng hữu với ta không?

- Hừ, ta uy vũ bất năng khuất, phú quý bất năng dâm!

Nhạc Khai Vũ cắn răng nói.

Lăng Hàn thở dài, lại lấy ra một bình thuốc, lắc lắc. Bên trong là hai mươi hạt Quy Linh Đan, thả ở cùng nhau.

Thiên sát, hắn có thể chống lại một bình Quy Linh Đan mê hoặc, nhưng hai bình... Coi như không thể nện cảnh giới của hắn vững chắc đến hoàn mỹ, nhưng cũng gần như rồi.

Hơn nữa, Nhạc gia cũng là đại tộc, có bốn mươi hạt Quy Linh Đan, lại tìm một nửa khác cũng chắc chắn được. Trước đó hắn cũng ăn qua mười mấy hạt, gần như có thể nện cứng Linh Hải Cảnh rồi.

Nếu như vậy, hắn có thể vô địch ở Linh Hải Cảnh. Mà tiến vào Thần Thai Cảnh, chí ít cũng có thể nắm giữ sức chiến đấu năm tinh!

Lăng Hàn cười hì hì, lấy ra bình đan thứ ba, lắc lắc, tương tự bày cùng một chỗ.

Nhạc Khai Vũ không khỏi lè lưỡi liếm môi nói:

- Ngươi đừng nói, bình này vẫn là Quy Linh Đan nha!

Lăng Hàn ném ba bình đan tới, cười nói:

- Ngươi nên ăn qua loại đan dược không đủ tư cách này a, tự mình kiểm tra một chút đi.

Không đủ tư cách?

Nghe nói như thế, tất cả mọi người có loại kích động muốn xông lên hành hung Lăng Hàn một trận. Quy Linh Đan còn không đủ tư cách, vậy cái gì mới xem như có tư cách? Thực sự là kẻ no không biết người đói khổ a.

Nhạc Khai Vũ mở một bình thuốc, đổ đan dược ra tay. Hạt chỉ lớn cỡ hạt đậu tương, mỗi một hạt đều tỏa ra mùi cam khổ, hết sức quen thuộc.

- Đúng là Quy Linh Đan, hơn nữa phẩm chất cực cao!

Hắn kinh hô, vội kiểm tra lại hai bình đan dược khác. Kết quả cũng giống nhau, để trái tim nhỏ của hắn đập thịch thịch.

Nhạc gia ít con trai, thế hệ trẻ cũng chỉ có một mình hắn, có thể nói tất cả tài nguyên đều được đổ xuống đầu hăn. Nhưng hắn chỉ ăn qua mười mấy hạt Quy Linh Đan! Cái này không chỉ tiêu tốn vô số tài lực, còn có nhân tình của Nhạc gia!

Nhưng Lăng Hàn tiện tay liền lấy ra sáu mươi hạt Quy Linh Đan, khái niệm này nghĩa là gì?

Cường hào, siêu cấp cường hào!

- Sao ngươi có nhiều Quy Linh Đan như vậy?

Hắn run giọng nói. Cự phú như vậy ngay cả lão tử của hắn thấy cũng mềm chân. Bởi vì cái này gần như có thể bồi dưỡng được một Linh Hải Cảnh hoàn mỹ! Đây là cực kỳ kinh người.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:

- Còn tính toán cú đấm kia, không làm bằng hữu với ta sao?

- Phi, ngươi lại cho ta hai bình Quy Linh Đan, ta có thể để ngươi đánh thêm hai quyền.

Nhạc Khai Vũ rất không có cốt khí nói.

Không ai xem thường hắn cả. Kia là Quy Linh Đan nha, coi như đánh một quyền chỉ có thể đổi một viên, cũng không biết có bao nhiêu người đồng ý đưa mặt chịu đòn. Bất quá ai ăn no rửng mỡ, sẽ lãng phí đan dược như vậy?

Nhạc Khai Vũ ngạo khí là ngạo khí, nhưng không ngốc. Hắn lập tức hạ thấp thân phận, phóng lợi ích tới thứ nhất, còn nói chọc cười, lại không mất mặt nha.

Hắn đưa tay ra nắm lấy Lăng Hàn, dựa vào sức mạnh của đối phương đứng lên, lại đưa tay sờ mặt nói:

- Có điều nói thật, cú đấm của ngươi đủ nặng đấy.

Lăng Hàn cười cười. Nghĩ đến phụ thân chịu khổ, cú đấm này sao có thể đánh nhẹ? Mà nếu như cú đấm này đánh lên người Ngạo gia thất tử hay Ngạo Phong, thì không phải là vấn đề đau, mà là mệnh cũng không còn.

- Sư phụ của ta là Đan sư, cả ngày chỉ thích luyện đan. Vì lẽ đó, muốn đan dược gì đều có thể hỏi ta. Hiện tại ta cũng chỉ có đan dược mà thôi.

Hắn nói như vậy, cũng coi như là một lời giải thích.

Tất cả mọi người tỉnh ngộ. Hóa ra sau lưng tên này có một Đan sư cấp cao! Chẳng trách có thể lấy ra ba bình Quy Linh Đan. Bọn họ đều đỏ mắt, bằng hữu như vậy... Bọn họ cũng muốn a!

Bọn họ lại nhìn về phía Lăng Hàn, ánh mắt đều không giống.

Cái này không phải là người mới vừa vào tông, mà là một hòm báu sáng loè loè, bên trong có thể lấy ra đan dược vô tận! Nam thì ước ao Nhạc Khai Vũ, dễ dàng như thế liền có được ba bình Quy Linh Đan. Còn kết giao bằng hữu với Lăng Hàn, đan dược có thể tùy tiện cầm. Mà nữ thì dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Lăng Hàn, có tâm tư gì tự nhiên không cần nói cũng biết.

Chẳng trách trên người tiểu tử này có một Linh khí cấp bốn phẩm chất cao, có thể để cho sức chiến đấu của hắn đột phá mười bốn tinh. Người có thể tiện tay lấy ra ba bình Quy Linh Đan, sẽ thiếu tiền sao? Không nói những cái khác, chỉ cần chịu lấy Quy Linh Đan đổi, chẳng lẽ còn không chiếm được một Linh khí cấp bốn phẩm chất cao?

Qua vòng này, lưu lại chỉ có ba mươi người.

- Từ mười một đến hai mươi ra khỏi hàng.

Cường giả Thần Thai Cảnh kia cũng hơi kinh ngạc chiến lực của Lăng Hàn, nhưng nhiệm vụ trên người, hắn vẫn tuyên bố vòng chiến đấu thứ tám bắt đầu.

Mà lần này, mỗi người đều tránh Lăng Hàn không kịp.

---------------