Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3346: Các ngươi đều sai (1)




Lăng Hàn cùng Lăng Đoạn Vân đi tới chân núi.

- Dừng lại!

Hai người đang muốn lên núi, lại bị người ngăn cản.

Lăng Đoạn Vân nhìn Lăng Hàn nhỏ giọng nói:

- Lão tổ tông, ngươi cố ý trang bức, ách không, ngài thâm tàng bất lộ, không ai biết ngươi yêu nghiệt, cho nên, ngươi phải trả tiền mới có thể lên núi.

Lăng Hàn gật gật đầu, mục đích lên núi chủ yếu là vì nhìn Trình Tư Tư một chút, đến cùng là người thế nào.

Hắn giao một khối tinh thạch, cái này có thể để hắn ở trên núi tu luyện mười ngày, có thể lựa chọn một hơi nghỉ ngơi mười ngày, cũng có thể đến mấy ngày liền đăng ký mấy lần.

- Dừng lại!

Hai người vừa định cất bước, nhưng bị gọi lại.

- Cửu ca, lại muốn kiếm ngoại khoái?

Lăng Đoạn Vân nhìn tên thủ vệ kia, đây là một vị lão nhân của võ viện, thường xuyên làm một ít sự tình ngáng chân, bắt chẹt học viên.

Thủ vệ kia cười hắc hắc:

- Ta từ trước đến nay nghiêm ngặt dựa theo quy củ võ viện làm việc, ngươi cũng không nên oan uổng ta.

- Vậy tại sao ngăn cản chúng ta?

Lăng Đoạn Vân hỏi.

- Không phải các ngươi, mà là ngươi.

Thủ vệ kia chỉ vào Lăng Đoạn Vân.

- Ta?

Lăng Đoạn Vân kinh ngạc.

- Vì sao ngăn ta?

- Bởi vì sáng nay vừa lấy được võ viện thông tri, tư cách học viên trọng điểm của ngươi đã hủy bỏ, cho nên, muốn lên núi, đưa tiền!

Thủ vệ dùng ngữ khí hời hợt nói, ánh mắt nhìn xéo qua Lăng Đoạn Vân, trong giọng nói tràn đầy khinh thường.

Lăng Đoạn Vân đầu tiên là sững sờ, sau đó giận tím mặt:

- Dựa vào cái gì hủy bỏ ta tư cách học viên trọng điểm của ta? Ta trái với quy củ gì của võ viện?

- Cái này ta cũng không biết, ta chỉ theo lệnh làm việc, ngươi có gì bất mãn, tự mình đi võ viện hỏi.

Thủ vệ kia hắc hắc nói.

- Chó không để ý tới, nhất định là hắn!

Lăng Đoạn Vân lập tức nói.

Lăng Hàn nhìn thủ vệ kia ném ra một khối tinh thạch, sau đó nói với Lăng Đoạn Vân:

- Đi, lên núi.

- Ừm!

Lăng Đoạn Vân gật đầu, Cẩu Bất Lý này thật đúng là âm hiểm, bởi vì Trình Tư Tư khẳng định là ở trên núi tu luyện, hắn đây là muốn tách hai người ra.

Trình gia là đại gia tộc của An Diệp thành, chẳng những có cường giả Tiên Phủ tọa trấn, hơn nữa là cường giả Ngũ Bí, chính là hào môn thứ nhất của An Diệp thành.

Có dạng xuất thân này, coi như Trình Tư Tư lại đần độn ngu xuẩn, cũng có thể tuỳ tiện thu hoạch được tư cách ở trên núi tu luyện. Huống chi nàng là dòng chính chủ mạch, lại có thiên phú tu luyện bất phàm, là công chúa minh châu, một mực bị đám người bao vây.

Không ai nghĩ tới, Trình Tư Tư sẽ hứng thú với Lăng Đoạn Vân, mặc dù bây giờ chỉ là cảm thấy hứng thú mà thôi, cũng đã để có ít người bất an.

Tỉ như Cẩu Bất Lý.

Cẩu gia cùng là thế lực Tiên Phủ cảnh, nhưng so với Trình gia yếu một ít, người mạnh nhất gia tộc chỉ là Tứ Bí.

Hơn nữa, mặc dù Cẩu Bất Lý cũng là dòng chính, nhưng phái trên còn có hai đường huynh, cái nào cũng xuất sắc hơn hắn, tài nguyên tu luyện trong gia tộc tự nhiên càng thêm khuynh hướng hai người này. Bởi vậy, Cẩu Bất Lý đối với Trình Tư Tư tự nhiên cực kỳ để tâm, muốn cưới vị tiểu công chúa này, như vậy địa vị của hắn ở Cẩu gia khẳng định tăng cao, mà Trình gia khẳng định cũng sẽ trông nom hắn một chút.

Hiện tại Lăng Đoạn Vân cùng Trình Tư Tư đi có chút gần, Cẩu Bất Lý sử dụng ám chiêu, giảm bớt cơ hội gặp mặt của bọn hắn cũng hoàn toàn ở trong tình lý.

Ở Cẩu Bất Lý nghĩ đến, mặc dù Lăng Đoạn Vân cũng là Lăng gia thiếu gia, nhưng những năm này tình huống Lăng gia là ngày càng sa sút, tinh thạch trong tay Lăng Đoạn Vân khẳng định ít đến thương cảm, muốn để hắn tự trả tiền lên núi tu luyện, vậy khẳng định sẽ để tâm hắn đau chết.

Hơn nữa, lần một lần hai có thể, dần dần, hắn còn có tiền sao?

Chiêu này của Cẩu Bất Lý rất âm, nhưng rất hữu hiệu, một khi giảm bớt thời gian gặp mặt, như vậy tình gì cũng sẽ chậm rãi biến mất.

Hai người lên núi, nơi này có từng pháp trận, trong phần lớn pháp trận đều có người xếp bằng tu luyện, Lăng Đoạn Vân một đường nhìn, hắn đang tìm Trình Tư Tư.

Thời điểm bọn hắn đi đến đỉnh núi, liền thấy được hai nam nữ đang trò chuyện với nhau, một người trong đó chính là Cẩu Bất Lý.

Một nữ tử khác bận váy dài lục sắc, hơi thi son phấn, để gương mặt nguyên bản xinh đẹp động lòng người lộ ra càng thêm tinh xảo, dáng người cao gầy, cũng không thấp hơn Cẩu Bất Lý bao nhiêu, hầu như đều đồng dạng.

Mặt mũi nàng tràn đầy kiêu ngạo, như một tiểu công chúa.

Xác thực, đặt ở toàn bộ An Diệp thành, nàng là công chúa, bởi vì nàng chính là Trình Tư Tư, tiểu thư dòng chính của Trình gia.

Lăng Đoạn Vân thấy thế, vội vàng kêu một tiếng “Trình tiểu thư”, sau đó liền chạy qua, ngay cả lão tổ tông cũng mặc kệ, để Lăng Hàn lắc đầu, xem ra tiểu tử này thật đúng là đặt tâm tư ở trên người Trình Tư Tư.

Hắn bất động thanh sắc, ở một bên nhìn xem.

Đối với Lăng Đoạn Vân xuất hiện, Cẩu Bất Lý không lộ ra kinh ngạc, gia hỏa này lại không có tiền thế nào, nhưng mấy khối tinh thạch luôn luôn cầm ra được.

Chỉ là lần một lần hai ngươi có thể, ba lần bốn lần, mười lần tám lần thì sao?

- A, là ngươi.

Trình Tư Tư nhìn Lăng Đoạn Vân một chút, gật gật đầu.

- Ta đang muốn tìm ngươi, nghiên cứu thảo luận chiêu Thu Phong Phất Diệp kia.

- Tốt tốt.

Lăng Đoạn Vân vội vàng gật đầu, trên mặt cười như hoa.

Lăng Hàn ở một bên nhìn xem, không khỏi lắc đầu.

Xem ra, đây là mặt nóng dán mông lạnh rồi, mặc dù Lăng Đoạn Vân đối với người ta cực kỳ để bụng, nhưng vị Trình tiểu thư kia cũng không có nhiệt tình quá lớn.

Đoán chừng bình thường Trình Tư Tư đối xử mọi người quá mức lãnh ngạo, bởi vậy đối với Lăng Đoạn Vân dù chỉ có chút chú ý, liền để Cẩu Bất Lý cho rằng giữa bọn họ có quan hệ gì, kỳ thật là phản ứng quá độ.

Theo Trình Tư Tư, Lăng Đoạn Vân xuất thân thật là quá mức hèn mọn, làm bạn chơi có lẽ có thể, nhưng nói đến muốn trở thành tình lữ, nàng là tuyệt đối không để vào mắt.

Không bài trừ có chút danh môn khuê tú không nhìn môn đăng hộ đối, giống như mẫu thân đối với phụ thân, nhưng quá ít quá ít, mà Lăng Hàn cũng không thấy nàng là một người trong đó.

- Nói đến Thu Phong Phất Diệp, ta cũng có chút kiến giải, không bằng cùng một chỗ thảo luận?

Cẩu Bất Lý nói, hắn nhịn không được nhìn Lăng Hàn một chút, luôn cảm thấy gia hỏa này để hắn phát lên một loại hàn ý không cách nào hình dung.

Kỳ quái, bọn hắn rõ ràng chưa từng gặp qua, vì cái gì mình sẽ có cảm giác như vậy?