Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3309: Nghiền ép (2)




Bành!

Chỉ một quyền mà thôi, Phong Vô Định liền bị đánh bay ra ngoài, không ngừng thổ huyết.

- Chiến lực Lục Bộ!

Sắc mặt của Phong Vô Định trắng bệch, chiến lực Ngũ Bộ, cho dù là Ngũ Bộ đỉnh phong lại như thế nào, đón đỡ chiến lực Lục Bộ cũng chỉ có bể đầu chảy máu.

Mặt mũi hắn tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, nhận lấy một vạn điểm thương tổn.

Không phải sao?

Hắn tự cho phi phàm, chính là Thiên Mệnh Tử. Nhưng đồng dạng là Tứ Bộ sơ kỳ, chiến lực của hắn chỉ là Ngũ Bộ đỉnh phong, mặc dù quét ngang hết thảy chiến lực Ngũ Bộ, nhưng cách Lục Bộ vẫn còn rất xa.

Nhưng Lăng Hàn lại đạt đến chiến lực Lục Bộ, hàng thật giá thật.

Như thế so sánh, giữa hai người chênh lệch còn không rõ sao?

Nhưng Phong Vô Định không thể nào tiếp thu được, muốn nói hắn ở Tam Bộ bị Lăng Hàn áp chế còn chưa tính, nhưng bây giờ hắn đã là Tứ Bộ, cảnh giới càng cao, ưu thế của Thiên Mệnh Tử như hắn hẳn là càng lớn mới phải.

Tương phản, bây giờ lại là Lăng Hàn hất hắn ra.

Chẳng lẽ Thiên Mệnh Tử như hắn chỉ là nói mà thôi?

Tự tôn của Phong Vô Định không thể nào tiếp thu được kết quả như vậy, nhưng mặc hắn yêu nghiệt như thế nào, vận chuyển đại chiêu như thế nào, chiến lực Ngũ Bộ làm sao cũng không có khả năng rảo bước tiến lên Lục Bộ, chênh lệch này lớn như trời.

Thật giống như Lăng Hàn đủ mạnh, nhưng ở thời điểm Tam Bộ làm sao cũng không cách nào đẩy chiến lực đến Lục Bộ.

Hắn chỉ có phần bị hành hung, rất nhanh liền da tróc thịt bong, giống như Bạch Mễ Phạn.

- Đánh thật hay!

Bạch Mễ Phạn vỗ tay, đồng thời cũng tràn đầy chấn kinh, hiện tại Lăng Hàn đã có chiến lực Lục Bộ, chỉ thiếu chút nữa liền có thể đạt tới Thất Bộ, đến lúc đó hắn liền thực sự đứng ở thế giới đỉnh phong, không hề bị đến bất kỳ hạn chế.

Lăng Hàn chỉ hành hạ Phong Vô Định, không có muốn giết người, mặc dù hắn cùng Thiên Hạ minh có ân oán, nhưng kỳ thật Phong Vô Định cũng không có làm gì ác, chỉ là rất khéo, cũng rất không may, hắn gia nhập Thiên Hạ minh.

Lại nói, Phong Vô Định chính là tiễn tài đồng tử của hắn, gia hỏa này được Thiên Hạ minh trọng điểm bồi dưỡng, trên thân bảo vật rất nhiều, giống như nuôi cừu lấy lông, làm sao nỡ giết.

Đang đánh thống khoái, Lăng Hàn cảm ứng được ba cỗ khí tức đáng sợ quét tới.

Lục Bộ, Lục Bộ, Lục Bộ.

Hắn khẽ giật mình, ba khí tức kia đã tiếp cận, hiện ra ba người.

Không có một cái nào nhận biết, đều vô cùng lạ lẫm.

Nguyên Thế Giới tổng cộng có chừng trăm Lục Bộ, Lăng Hàn gặp qua hơn bảy mươi cái trong đó, như vậy không biết ba người trước mặt cũng bình thường.

Chỉ là... ba tên Lục Bộ Thiên Tôn này cho hắn một loại cảm giác là lạ, chỉ là trong lúc nhất thời còn nói không ra lạ ở chỗ nào.

Ba tên Lục Bộ kia ánh mắt quét qua, lập tức khóa chặt trên người Lăng Hàn.

Xác thực mà nói, là khóa chặt Lăng Hàn cùng Phong Vô Định.

- Ba vị tiền bối, còn xin xuất thủ cứu Phong Vô Định, hắn là chư vị Thất Bộ...

Hai tên Ngũ Bộ của Thiên Hạ minh vội vàng cầu cứu ba tên Lục Bộ.

Phốc, phốc!

Nhưng mà, hai tên Ngũ Bộ kia lời còn chưa nói hết, một tên Lục Bộ đã xuất thủ, một kích liền đánh hai người thổ huyết, bị trọng thương.

Cái này còn bởi vì bọn hắn là Ngũ Bộ, nếu là Tứ Bộ, một kích khẳng định liền đánh chết.

Lăng Hàn, Bạch Mễ Phạn, Phong Vô Định đều kinh hãi, ba người này là có ý gì?

- Ba vị tiền bối!

Hai tên Ngũ Bộ kia ho ra máu, trong ánh mắt tràn đầy khó hiểu, làm sao lại đột nhiên lọt vào công kích như vậy?

Lăng Hàn run lên, kịp phản ứng.

Hắn nhìn Bạch Mễ Phạn nói:

- Ngươi đi trước đi!

Bạch Mễ Phạn nhìn về phía hắn, mặt mũi tràn đầy không hiểu, hắn là hậu nhân của Thất Bộ, mặc dù ba người đối diện là Lục Bộ, nhưng dám can đảm ra tay với hắn sao? Phải biết, trên người hắn có Thất Bộ lưu lại thủ đoạn, chỉ cần hắn chết, Bạch Phạn liền lập tức biết hết thảy.

Cảnh giới càng cao, thì càng tinh tường Thất Bộ đáng sợ, cho ba người này mấy lá gan cũng không dám.

- Ngu xuẩn, bọn hắn là thủ hạ của Cuồng Loạn!

Lăng Hàn quát to một tiếng.

Hắn cuối cùng phát hiện ba người này có chỗ nào không đúng, bởi vì bọn hắn chính là Cuồng Loạn tạo vật, trong khí tức lộ ra cực kỳ quỷ dị.

Cái gì!

Lúc này Bạch Mễ Phạn mới giật nảy cả mình, nếu ba người này là Cuồng Loạn tạo vật, vậy ra tay liền hoàn toàn không cần cố kỵ, dù sao đã là tử địch, đừng nói giết hậu nhân của một Thất Bộ, dù giết toàn bộ hậu đại của tất cả Thất Bộ lại như thế nào?

- Ngươi thì sao?

Hắn hỏi Lăng Hàn.

- Ta sẽ cản bọn hắn.

Lăng Hàn chiến ý hừng hực.

- Được.

Bạch Mễ Phạn quyết định thật nhanh, xoay người bỏ chạy.

Hắn chạy, ba tên Lục Bộ kia không có đuổi theo, bọn chúng chỉ nhìn chằm chằm Lăng Hàn cùng Phong Vô Định, khí tức dần dần biến hóa, vốn chỉ có chút khí tức âm lãnh hoàn toàn hiện ra, lộ ra tà ác vô tận.

Đồng thời, hình thể của bọn hắn cũng phát sinh biến hóa, có nhiều hơn mấy cánh tay, có thì chân, một cái sinh ra bảy đầu.

Cuồng Loạn tạo vật, đặc sắc chính là nhiều.

Khác biệt chính là, trong ánh mắt của bọn hắn đều tản ra ánh sáng trí tuệ.

Cái này cũng có thể suy ra, nếu không có dạng trí tuệ này, bọn hắn căn bản không có khả năng tìm được nơi này, đã sớm lạc trong hư không.

Đi qua thời gian lâu như vậy, Cuồng Loạn cuối cùng cũng xuất thủ.

Lăng Hàn hào hùng đại sinh, hắn vừa mới rảo bước tiến lên Tứ Bộ, đang muốn thử chiến lực của mình một chút.

Tay phải hắn chấn động, chấn Phong Vô Định ngất đi, miễn cho gia hỏa này ở trong chiến đấu cho mình thêm phiền. Hắn cười nhạt một tiếng:

- Các ngươi là tới giết ta... Hay là hắn?

Phong Vô Định là người Nguyên Thế Giới đời trước lựa chọn, có lẽ Cuồng Loạn cũng sẽ kiêng kị, trời mới biết trong thân thể người này đến cùng ẩn giấu bí mật gì, có thể đến Ngũ Bộ, Lục Bộ thậm chí Thất Bộ mới có thể bạo phát ra, tạo thành uy hiếp cho Cuồng Loạn.

- Các ngươi, đều phải chết!

Một tên Lục Bộ mở miệng nói, thanh âm khô khốc, phảng phất như vừa mới học được nói chuyện.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, lắc đầu:

- Lúc đầu nha, gia hỏa này sống hay chết ta hoàn toàn không quan tâm. Nhưng Cuồng Loạn muốn giết, ta lại muốn cứu hắn.

Hắn lấy đại năng lực thu nhỏ thân thể của Phong Vô Định, hóa thành một điểm nhỏ, tiện tay thu lại.

- Tới đi!

Hắn nhìn ba tên Lục Bộ ngoắc ngón tay.

Ba quái vật kia lập tức giết tới, oanh, chiến lực đáng sợ sôi trào, nghiền ép về phía Lăng Hàn.