Thấy Lăng Hàn tới, tên Tiên Vương kia không khỏi lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.
Thiên Tôn? Phi!
Lăng Hàn đã đến gần, tên Tiên Vương kia một cách tự nhiên đưa tay ra, muốn tiếp nhận đao gãy.
Ba, Lăng Hàn xuất thủ, một bàn tay rút tới.
Chỉ thấy Tiên Vương kia cặp mắt trợn tròn, hắn làm sao cũng không nghĩ tới Lăng Hàn sẽ dám ra tay với hắn, nhưng Thiên Tôn xuất thủ hắn lại há có tư cách chống cự, căn bản ngay cả tay cũng không có ra, ba, hắn liền bị đánh phát nổ, hóa thành một chùm huyết vũ.
Lăng Hàn rất tùy ý phủi phủi tay, giống như vung vết bẩn.
Không ít người đều há to miệng, lộ ra cực kỳ kinh ngạc.
Đây chính là tôi tớ của Tân Khí Hổ a, mặc dù thực lực bản thân không đáng giá nhắc tới, nhưng giết hắn chẳng khác gì là đang đánh mặt Tân Khí Hổ, vấn đề này liền lớn.
Nhưng cũng không ít người biểu thị thống khoái, Tiên Vương nho nhỏ cũng dám uy hiếp Thiên Tôn, giết tốt.
Lăng Hàn quay người rời đi, đã giết thì giết, cần để ở trong lòng sao? Tân Khí Hổ nha, hắn sớm muộn sẽ cùng đối phương chiến một trận.
Tất cả mọi người đưa mắt nhìn, có người bội phục, có người thì lộ ra cười lạnh, cười trên nỗi đau của người khác, có ít người thì sát khí giương động, chờ đợi cơ hội xuất thủ.
Lăng Hàn cùng Lăng Hi, Phù Thiên Hành đi tìm Hổ Nữu cùng Nữ Hoàng, sau khi tụ hợp, bọn hắn quyết định về căn cứ.
Bọn hắn ở chỗ này cũng chờ đợi hơn 900 năm, nguyên thạch có giá trị đã mở không sai biệt lắm, mà trải qua lần so đấu này, đoán chừng Lăng Hàn sẽ trở thành khách nhân không được hoan nghênh nhất của từng Nguyên Thạch phường, muốn âm thầm phát tài đã không thể nào.
Cho nên, đợi ở chỗ này ý nghĩa không lớn.
Lại nói, Lăng Hàn cũng muốn để được Chu Hằng hỗ trợ nhìn thanh đao gãy này một chút, có thể nghĩ biện pháp để người sử dụng không có ảnh hưởng hay không, như vậy đao gãy ý nghĩa liền lớn.
Bọn hắn xuất phát, ra Trung Thiên thành, quay lại căn cứ.
Nhưng hiển nhiên, bọn hắn không thể dễ dàng rời đi như thế.
Ra khỏi thành không lâu, liền gặp một người ngồi ở phía xa.
Nơi này không có bất kỳ thực vật gì, bởi vậy cũng không cách nào cố định thổ địa, bùn cát bay lên, giống như sa mạc. Ở nơi như thế này, bày biện một cái ghế ngồi, ngoại trừ cố ý trang bức, còn có ý nghĩa khác sao?
Người trang bức này chính là Nhạc Thừa Vọng.
- Lăng Hàn, không có đạt được bản thiếu cho phép, ngươi cho rằng có thể dễ dàng rời đi như vậy?
Hắn dùng ngữ khí khinh thường nói.
Ánh mắt Lăng Hàn quét qua:
- Những chó săn kia của ngươi đâu, để bọn hắn ra đi.
- Lăng Hàn!
Có người lập tức quát, từ trong cát vàng cuồn cuộn đi ra.
Tử Viêm Thiên Tôn.
Hắn chỉ là một thành viên trong liên minh của Nhạc gia, là đồng minh, không phải thuộc hạ của ai. Đường đường Thiên Tôn, càng là Tứ Bộ, làm sao có thể ở dưới người? Hắn sẽ bị Nhạc Thừa Vọng giật dây xuất thủ, tự nhiên là vì bảo vật trên người Lăng Hàn.
Thanh đao gãy, tuyệt thế đại dược, còn có Thiên Tôn ký hiệu kia, đều quá hấp dẫn người.
- Họa từ miệng ra, đây là một câu chuyện xưa, ngậm lấy chân lý, nhưng luôn có người ăn không đủ đau khổ.
Tứ Diện Thiên Tôn cũng từ trong cát vàng đi ra, hiện tại mặt mũi hắn tràn đầy khổ buồn.
- Không có gì để nói nhiều, giết!
Thái Bắc Thiên Tôn cũng xuất hiện, hắn ở sau lưng Lăng Hàn, phong tỏa đường lui.
Ngày đó thời điểm hắn đi gặp Lăng Hàn, mặt mũi tràn đầy hòa khí, để cho người ta cảm thấy rất dễ ở chung, nhưng bây giờ lại mặt mũi tràn đầy sát khí, để cho người ta không rét mà run.
Lục Nhâm Thiên Tôn, Thương Không Thiên Tôn cũng xuất hiện ở hai bên trái phải, đồng dạng sát khí nghiêm nghị.
Trong lúc nhất thời, lại có năm tên Tứ Bộ Thiên Tôn muốn liên thủ vây đánh Lăng Hàn.
Lăng Hàn không quan tâm, quay đầu nói:
- Các ngươi trước đi tránh một chút, ta giải quyết mấy rác rưởi này lại nói.
Đám người Nữ Hoàng đều gật đầu, nhao nhao tiến vào Tiên Khách Cư.
- Thật cuồng!
Tứ Diện Thiên Tôn nói, mặt mũi hắn tràn đầy giận dữ, hiển nhiên hoán đổi “biểu lộ”.
- Lại yêu nghiệt thế nào, cũng chỉ là Nhị Bộ mà thôi.
Thái Bắc Thiên Tôn khinh thường nói.
- Xin chư vị đại nhân đồng loạt ra tay, trấn áp kẻ này.
Nhạc Thừa Vọng gấp rút nói, mặc dù hắn là con trai của Lục Bộ, nhưng đối mặt Tứ Bộ cũng nhất định phải bảo trì tôn trọng tuyệt đối, đến Thiên Tôn cấp, đẳng cấp sâm nghiêm càng nặng.
- Cũng tốt, miễn sinh hậu hoạn.
Thương Không Thiên Tôn gật gật đầu, xuất thủ trước.
Hắn ra tay, lập tức kéo theo mấy tên Thiên Tôn khác, ngũ đại cường giả đồng loạt ra tay, trấn áp về phía Lăng Hàn.
Oanh, Tứ Bộ Thiên Tôn xuất thủ quá kinh khủng, không gian nơi này vốn không ổn định, đại địa lập tức vỡ nát, tạo thành cảnh tượng vô cùng đáng sợ, giống như toàn bộ vị diện muốn sụp đổ.
Cái này ở Viêm Sương vị diện xuất thủ, tuyệt không có khả năng tạo thành hiệu quả như vậy, bởi vì lực lượng thiên địa sẽ tiến hành cân bằng cùng áp chế, bảo trì vị diện ổn định.
Nhưng mà, vị diện này đã “Chết”, nói là vị diện, chẳng bằng nói là một khối lục địa to lớn, không cách nào dựng dục ra bất kỳ sinh cơ, bởi vì bản thân vị diện này đã chết, nên không có bất kỳ sức sống.
Lực phá hoại của Thiên Tôn, ở chỗ này có thể không có tận cùng phóng đại, kinh khủng đến mức không cách nào hình dung.
Lăng Hàn hừ lạnh một tiếng:
- Muốn chết!
Thân hình hắn khẽ động, đã xuất hiện ở trước mặt Thái Bắc Thiên Tôn, một quyền thẳng oanh.
- Không biết lượng sức!
Thái Bắc Thiên Tôn cười lạnh, một kích duy trì thế công lúc đầu không thay đổi.
Bành!
Thái Bắc Thiên Tôn lập tức bị đánh bay, thế mà không phải đối thủ của Lăng Hàn.
Lăng Hàn từ lỗ hổng này xông ra, đuổi theo Thái Bắc Thiên Tôn.
Bành bành bành, hắn một quyền so với một quyền nhanh, lực lượng vị diện vô cùng vô tận trong cơ thể bắn ra, trên xương sọ giương động lên lít nha lít nhít ký hiệu, xen lẫn liên miên, Nộ Quyền vung vẩy, hắn đã triển khai toàn bộ chiến lực.
Lần này hắn vận chuyển là tổ hợp ký hiệu cấp chín, gia trì bốn mươi bốn lần lực lượng, để chiến lực của hắn trở nên vô cùng kinh khủng.
- Không được!
Thái Bắc Thiên Tôn không khỏi ngạc nhiên, mặc dù Lăng Hàn vận chuyển chỉ là ký hiệu cấp chín, hắn thậm chí có được mấy cái trong đó, gia trì lực lượng bất quá gấp bốn năm lần, nhưng ở trong tay Lăng Hàn lại là hiệu quả hoàn toàn khác biệt.
- Ký hiệu tổ hợp!
Hắn kinh hô, mấy chục ký hiệu cấp chín chồng chất lên nhau, cái hiệu quả này đạt đến cấp năm, vượt ra bất luận ký hiệu cao giai nào hắn nắm giữ.
Hắn ra sức ngăn cản, nhưng căn bản đánh không lại Lăng Hàn, bị đánh cho liên tiếp lui về phía sau.