Hắn nhanh chân mà đi, dẫn đầu đi về phía thác nước, một lỗ thủng vô cùng to lớn trong lòng núi, từng khối đại lục vỡ vụn cũng có thể từ bên trong tuôn ra, có thể thấy được nó to lớn đến cỡ nào.
Thấy Lăng Hàn bay vào, không ít người đều khinh thường, cảm thấy Lăng Hàn không biết lượng sức, nhiều cường giả như vậy đều thử qua, ngươi còn không hết hi vọng?
Khoe khoang!
- Người này là ai, quá coi trọng mình a?
- A, ngươi ngược lại là xem thường người này.
- Thế nào, hắn vẫn là nhân vật phong vân gì sao?
- Lăng Hàn, nghe nói qua chưa?
- A, chẳng lẽ là Lăng Hàn ở tầng thứ nhất kia?
- Không sai, hiện tại hắn đã bước vào Thiên Tôn, ở tầng thứ hai.
- Nguyên lai là hắn… Bất quá, xem như hắn lại thế nào, chỗ kia ngay cả Nhị Bộ Thiên Tôn cũng có thể xoắn nát, chúng ta đều bị áp chế tu vi, ngay cả Tam Bộ cũng chỉ có thể ngồi đợi lực áp chế biến mất.
- Ha ha, trẻ tuổi nóng tính, khẳng định nghĩ có thể làm việc người khác không thể, liều một lần a.
- Hừ, thật sự coi mình có thể sánh vai với Ngô Hạo Dương sao?
Không ít người đều lắc đầu, Lăng Hàn đã sớm ở trong tranh đoạt thiên kiêu đỉnh cấp tụt lại phía sau, hiện tại Lâm U Liên, Ngô Hạo Dương, Tân Khí Hổ đều là Tứ Bộ Thiên Tôn, nhưng Lăng Hàn mới vừa vặn Nhất Bộ, làm sao so?
Lăng Hàn bay đến trên không thác nước, tiến vào ngọn núi, thác nước cũng thành dòng sông, còn muốn rộng lớn hơn hải dương, mênh mông vô bờ, dù lấy thị lực của Thiên Tôn cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy hai bên vách núi.
Không qua một hồi, hắn liền cảm ứng được áp lực cực lớn đánh tới, ngăn cản hắn tiến về phía trước.
Lực lượng như vậy đạt đến cực hạn của Nhất Bộ, tin tưởng phần lớn Nhất Bộ Thiên Tôn đều chỉ có thể lực bất tòng tâm, không cách nào tiến vào, nếu cậy mạnh, có khả năng sẽ bị ép thành mảnh vỡ.
Lăng Hàn lại không quan tâm, trong cơ thể có lực lượng vị diện vô tận phun trào, để hắn như giẫm trên đất bằng, tốc độ không chậm chút nào.
Càng về phía trước, áp lực này còn đang tăng thêm.
Nơi này là năm đó tầng thứ tư cùng tầng thứ hai trùng điệp, bởi vậy, rất nhiều nơi có lực lượng thiên địa của tầng thứ tư, là nhằm vào Tam Bộ Thiên Tôn, áp lực vượt xa Nhất Bộ.
Nguyên bản, đây là khó giải, Tam Bộ đến nơi này cũng phải bị áp chế tu vi đến Nhất Bộ, làm sao đi xông cấp bậc Tam Bộ?
Trừ khi Lục Bộ thậm chí Thất Bộ Thiên Tôn xuất thủ, bọn hắn có thể đỉnh lấy Thiên Địa áp lực cưỡng ép phá đi.
Lực lượng của Lăng Hàn hoàn toàn đến từ bản thân, bởi vậy hắn là một lệ riêng, một đường đi tới, bảy ngày sau, hắn thấy được đầu nguồn chân chính của thác nước, ở đây xuất hiện một cái hồ nước cự đại, một góc xuất hiện lỗ hổng, nước chảy ra liền tạo thành thác nước màu đen to lớn.
Không thể tưởng tượng nổi, thác nước màu đen đã to lớn đến mức nào, nhưng chỉ là một lỗ hổng do hồ nước hình thành.
Lăng Hàn đứng ở phía trên hồ, chỉ cảm thấy phía dưới có sát khí vô tận phóng lên, để hắn cảm giác được có chút áp lực.
Đây là khí tức của Tam Bộ cấp.
Lúc trước, vô số cường giả chính là chôn xương ở dưới hồ này a?
Thân hình Lăng Hàn rơi xuống, muốn đi vào hồ nước, nhưng hắn rất nhanh liền ngừng lại, thủy áp thật đáng sợ.
Hắn có thể địch nổi Tam Bộ, thậm chí có thể chiến thắng phần lớn Tam Bộ Thiên Tôn, nhưng dưới cái hồ này năm đó mai táng bao nhiêu Tam Bộ? Những Tam Bộ này cộng lại, dù đã sớm không có lực lượng năm đó, nhưng thắng ở số lượng nhiều, mấy vạn mấy chục vạn chôn ở chung một chỗ, sinh ra sát khí xác thực không phải Tam Bộ nào có thể đối kháng.
Lăng Hàn không thể không lui trở về, hắn đứng ở phía trên hồ quan sát.
Mấy ngày sau, mặt hồ đột nhiên dậy sóng.
Oanh, gợn sóng này quá lớn, lập tức liền nhấc lên đầu sóng cao mấy chục vạn trượng, điên cuồng vỗ tới.
Lăng Hàn không thể không nhượng bộ lui binh, nếu như bị đầu sóng này đập trúng, đâu chỉ là đón đỡ mấy trăm hơn ngàn Tam Bộ Thiên Tôn liên thủ, cho dù là hắn cũng bị đập đến không thành hình người.
Sóng lớn phun trào, cuốn lên đầu sóng vô biên.
Không có lửa làm sao có khói, vì cái gì mặt hồ bình tĩnh lại đột nhiên sống sóng?
Lăng Hàn cẩn thận quan sát, sau khi sóng lắng lại, đáy hồ đột nhiên có kim quang màu vàng hiện động.
Kia là một phù văn!
Lăng Hàn ngưng mắt, nhưng hắn lập tức lắc đầu, mặt hồ còn không có bình tĩnh trở lại, khiến cho phù hiệu màu vàng kia một mực đung đưa, khó bắt giữ. Hơn nữa, hắn có loại cảm giác, cái ký hiệu này giống như bị che khuất, chỉ lộ ra một phần ba.
Thiên Tôn ký hiệu!
Lăng Hàn có thể khẳng định, dù bộ dáng vô cùng mơ hồ, nhưng ở trong thức hải chiếu rọi, vẫn để hắn cảm giác tốc độ câu thông năng lượng thiên địa tăng lên một chút.
Quả nhiên, nơi này thật có Thiên Tôn ký hiệu.
Lăng Hàn do dự, muốn mang bọn người Nữ Hoàng tới hay không, nhưng hắn lập tức lắc đầu, nơi này áp lực quá lớn, làm sao cũng phải Tam Bộ mới có thể đối kháng, dù mang bọn hắn tới lại như thế nào?
Hắn ở chỗ này quan sát Thiên Tôn ký hiệu, muốn nắm giữ.
Đáng tiếc, cái ký hiệu này chẳng những mơ hồ, hơn nữa rất nhanh liền biến mất.
Lăng Hàn ngồi ở chỗ này chính là nửa năm, hắn cũng hầu như biết quy luật, chỉ có khi hồ nước sinh triều, cái ký hiệu này mới có thể nổi lên, kéo dài đại khái chừng nửa canh giờ.
Nhưng lúc nào sẽ sinh triều lại hoàn toàn không có quy luật, có đôi khi một ngày, có đôi khi thì hơn mười ngày.
Lại nửa năm sau, Lăng Hàn quyết định đi ra ngoài trước, bởi vì hắn đã nắm giữ được bảy tám phần của ký hiệu này, trừ khi có thể xâm nhập đáy hồ, nếu không ở chỗ này có thể nhìn thấy cũng chỉ như vậy.
Lăng Hàn đường cũ trở về.
Chỉ mấy ngày sau, hắn liền xuất hiện ở miệng núi.
Nhìn thấy Lăng Hàn ra, tự nhiên có không ít người nghị luận ầm ĩ.
- Vẫn là gánh không được, trốn ra a?
- Bất quá, hắn ở bên trong giữ vững được hơn một năm, cái này cũng không đơn giản.
- Ha ha, ngươi thực sự tin tưởng hắn là tiến vào chỗ sâu sao? Ta nói hắn khẳng định chỉ ở phía ngoài dừng lại hơn một năm, cho người cảm giác là hắn một mực xâm nhập, để chúng ta chấn kinh.
- Kia thật là quá không muốn mặt.
Không có người tin tưởng Lăng Hàn có thể đi đến đầu nguồn thác nước, cái này quá không hiện thực, ngay cả Tam Bộ Thiên Tôn cũng khó có khả năng làm được.
Lăng Hàn hoàn toàn không có coi ra gì, hắn đi tới trước mặt đám người Nữ Hoàng.
- Thế nào?
Vũ Hoàng hỏi.