Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3079: Lăng Phi Phàm




Lăng Hàn đã đếm không hết mình rốt cuộc xuyên qua bao nhiêu vị diện, chỉ biết hạch tâm trong cơ thể đã trở nên vô cùng cường đại.

Sắp đến cực hạn, nếu không, hắn sẽ khống chế không nổi, trực tiếp bạo chết.

Lăng Hàn quyết định sau khi rút lấy lực lượng của vị diện này liền trở về, hắn còn muốn chừa lại một bộ phận không gian hạch tâm cho Viêm Sương Vị Diện, kia là vị diện siêu cấp duy nhất của Nguyên Thế Giới, loại lực lượng này đương nhiên không thể lãng phí.

Hắn dạo bước mà đi, tản ra cô độc vô tận, tính cả thời gian gia tốc, hắn đã tu luyện ròng rã một ngàn kỷ nguyên.

Cái này thậm chí vượt ra phần lớn vị diện tồn tại.

Vị diện cao đẳng thậm chí vị diện trung đẳng đã bị hắn lượn quanh mấy lần, đây là một vị diện cấp thấp, linh khí rõ ràng ít đi rất nhiều.

Hắn theo thường lệ tìm kiếm thông đạo địa hạch, đột nhiên, hắn dâng lên một cảm giác tim đập nhanh.

Gặp nguy hiểm?

Đây là phản ứng đầu tiên của Lăng Hàn, dùng tu vi của hắn, nếu tiến vào hiểm địa gì, thần hồn sẽ trước tiên phát ra phản ứng.

Nhưng hắn lập tức lắc đầu, nơi này một mảnh bình thản, làm sao cũng không giống như là hiểm địa, hơn nữa thần trí của hắn không chỗ nào mà không bao lấy, tuyệt đối không có cường giả tiếp cận.

Chẳng lẽ là người bên cạnh hắn xảy ra chuyện?

Cũng không có khả năng a, dạng tâm huyết dâng trào này nhiều nhất chỉ có thể phát sinh ở một vị diện, chư nữ đều ở trong Tiên Khách Cư, mà Nữ Hoàng khẳng định còn ở vị diện khác, từ chỗ nào phát lên phản ứng?

Hắn vốn cho rằng đây là ảo giác, mình vùi đầu tu luyện thời gian quá lâu, mới có thể đầu óc hồ đồ?

Hắn muốn bỏ mặc, nhưng không bao lâu, trong lòng của hắn rung động càng ngày càng mãnh liệt, để hắn căn bản là không có cách coi nhẹ.

- Chuyện gì xảy ra?

Lăng Hàn quyết định trước hoãn tìm kiếm địa hạch, phải giải quyết căn nguyên của rung động này, bằng không hắn căn bản không có biện pháp hảo hảo tu luyện.

...

Đây là Vũ Tinh vị diện, vị diện cấp thấp, người mạnh nhất vị diện là bảy vị Nhị Bộ Thiên Tôn, bởi vì cách thực sự quá xa, bọn hắn cũng không có tiếp vào Viêm Sương Vị Diện hiệu lệnh, ở một mẫu ba phần đất của mình xưng vương làm tổ.

Đương nhiên, Nhị Bộ Thiên Tôn cũng xác thực rất cường đại, đây cũng là cực hạn mà vị diện cấp thấp có thể dung nạp, nếu không bọn hắn không rời đi, chính là vị diện vỡ vụn.

Kỳ thật, Viêm Sương Vị Diện cũng không phải là không thể đưa tay tới, nhưng từ Vũ Tinh vị diện bắt đầu, tiếp xuống liền toàn bộ là vị diện cấp thấp, cao thủ quá ít, cho nên cường giả của Viêm Sương Vị Diện cũng lười lãng phí thời gian.

Võ Giả nơi này vô cùng nóng lòng vị diện chiến tranh, bởi vì vị diện trung đẳng kết nối không có xâm lược bọn hắn, bọn hắn liền có thể toàn lực xâm lấn vị diện cấp thấp kế tiếp, hiện tại đã sắp nhìn thấy hi vọng thắng lợi.

Vị diện tăng lên, liền có thể mở ra hạn mức cao nhất của cảnh giới, những Nhị Bộ Thiên Tôn kia cực kỳ chờ mong một ngày này đến.

An gia.

- Nghịch nữ kia còn không có hồi tâm chuyển ý sao?

An Đạp Vân hỏi, trên mặt tràn đầy vẻ giận dữ, áp lực kinh người.

Đây là đương nhiên, hắn là Nhị Bộ Thiên Tôn, một ánh mắt liền có thể giết chết Tiên Vương tầng chín đỉnh phong.

- Cha, đây chính là con gái ruột của ngươi, ngươi còn không biết tính tình của tiểu muội sao?

Bên cạnh một thanh niên cười khổ nói, trên người hắn có chín đạo dị sắc quấn quanh, rõ ràng là một Tiên Vương tầng chín.

Đây chính là vị diện cấp thấp, một Nhị Bộ Thiên Tôn, một Tiên Vương tầng chín, đây là lực lượng có thể đè sập Thiên Địa.

An Đạp Vân nâng tay lên, liền muốn một tay đập vào trên lan can, nhưng tay giương lên nửa ngày, lại cuối cùng không có đập xuống. Hắn thở một hơi thật dài:

- Bản tôn cũng là quá phóng túng nha đầu kia, bình thường đều mặc kệ chuyện của nàng, nhưng nàng ngược lại tốt, thế mà cùng giun dế của Hứa Đô vị diện đàm hôn luận gả, cái này khiến bản tôn làm sao chịu nổi?

Hứa Đô vị diện là vị diện mà Vũ Tinh vị diện muốn tiêu diệt, thôn phệ.

- Tiểu vương bát đản kia, dám câu dẫn nhi nữ của bản tôn, nếu bản tôn bắt được hắn, tất đem hắn toái thi vạn đoạn!

An Đạp Vân hừ hừ nói.

- Cha!

Đúng lúc này, chỉ thấy một thanh niên nhanh chân chạy vào.

- Vừa mới nhận được tin tức, chúng ta ở tiền tuyến đại thắng, bắt tù binh vô số, trong đó có tiểu tử Lăng Phi Phàm kia.

- Ha!

An Đạp Vân sững sờ, lập tức cười to.

- Mang người đến cho bản tôn!

- Ta đã để cho người đi.

Người trẻ tuổi kia nói, hắn cũng là Tiên Vương tầng chín, chính là nhị tử của An Đạp Vân, gọi An Bình Hải.

Tiên Vương tầng chín trước thì do dự nói:

- Cha, ngươi thật muốn giết tiểu tử kia sao? Lần này tiểu muội không giống như đang chơi đùa, vạn nhất để nàng quá thương tâm thì làm sao bây giờ?

Hắn là đại nhi tử của An Đạp Vân, gọi An Bình Thiên.

An Đạp Vân trừng mắt một cái:

- Kia là sâu liến của Hứa Đô vị diện, nếu gả ái nữ của bản tôn cho hắn, không phải là bản tôn thông đồng với địch sao? Hừ, bản tôn nhất định phải chụp chết tiểu tử kia!

Qua chí ít một tháng thời gian, Lăng Phi Phàm mới rốt cục được đưa tới An gia, dù sao không phải Thiên Tôn đi đường, tốc độ sẽ không quá nhanh.

Ngoài cửa, An Đạp Vân tự mình đi ra ngoài, hắn muốn nhìn, Lăng Phi Phàm này đến cùng là người như thế nào, vậy mà để ái nữ của hắn cũng động tâm.

Một thanh niên đang ngồi ở trên mặt đất, trên người hắn không có gông xiềng gì, nhưng tu vi bị phong ấn, dù không có người trông coi, hắn một ngày cũng chạy không ra bao xa, Sơn Hà cảnh cất bước một cái là có thể đuổi kịp.

Cho nên, người trẻ tuổi kia rất lưu manh, ngồi trên mặt đất, khóe miệng mang theo nụ cười bất cần đời, nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện hắn cùng Lăng Hàn chí ít có ba phần tương tự.

Không chỉ lớn lên giống, còn có loại thần vận kia.

An Đạp Vân hừ một tiếng:

- Thấy bản tôn, còn dám ngồi?

Lăng Phi Phàm đứng dậy, hai tay ôm quyền, cung kính thi lễ một cái.

Trong lòng An Đạp Vân càng thêm bất mãn, loại hèn nhát này đến cùng là làm sao để nữ nhi động tâm?

- Bái kiến nhạc phụ đại nhân.

Chỉ nghe Lăng Phi Phàm nói.

An Đạp Vân lập tức cứng họng, dựa vào, cái này không phải đồ hèn nhát gì, căn bản chính là lưu manh không sợ chết!

- Phốc!

An Bình Hải không khỏi cười ra tiếng.

Ba, An Đạp Vân lập tức cho hắn một tát, tiểu tử này lại dám cười lão tử, chán sống?

An Bình Hải nhe răng, lão gia tử đang giận, một tát này đánh cho hắn rất đau.