Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3053: Tái chiến Hà Vũ Phong




- Ngươi bất quá tầng chín, bản tôn căn bản khinh thường khi dễ ngươi!

Hà Vũ Phong từ tốn nói.

- Sợ thua?

Lăng Hàn cười nói.

Hà Vũ Phong biến sắc, lộ ra vẻ giận dữ.

Nói thật, hắn thật có chút lo lắng, lúc trước Lăng Hàn ở tầng bảy liền có thể oanh thương hắn, mặc dù đối phương là dốc hết toàn lực, ra đại chiêu, để hắn bị thương nhẹ, nhưng mình cũng bị phản chấn, bị thương càng nặng.

Nhưng bây giờ Lăng Hàn đã bước vào tầng chín, thực lực lại tăng lên nhiều ít?

Coi như đánh không lại hắn, nhưng nếu như mình không thể nhẹ nhõm giải quyết đối phương, vậy đối với uy tín của hắn cũng là đả kích rất lớn.

Nhưng bị Lăng Hàn kích như thế, hắn còn có thể không chiến sao?

Đường đường chuẩn Thiên Tôn lại không dám ứng chiến với Tiên Vương tầng chín? Lần này cự tuyệt là hắn khinh thường, nhưng người ta liên tục khiêu khích, hắn lại không làm chút gì, sẽ bị người chê cười.

- Lăng Hàn, đây là ngươi tự tìm!

Hà Vũ Phong từ tốn nói, lưu chuyển lên sát ý.

- Vậy đi ra đánh một trận đi!

Lăng Hàn nói.

Không gian Tiên Khí là rất khó tiếp nhận hai chuẩn Thiên Tôn chiến đấu, thời gian ngắn không có việc gì, thời gian dài khẳng định sẽ bị đánh xuyên qua.

Hắn dẫn đầu ra không gian Thần khí, bay vọt trên không.

Hà Vũ Phong cũng đi theo, dưới chân điểm một cái, đồng dạng phi thăng tới không trung.

Phía sau hắn, càng nhiều người đi ra, cũng nhao nhao phù thăng ở trên không quan chiến.

Đương nhiên, bọn hắn cũng không tin Lăng Hàn có thể chống lại một vị chuẩn Thiên Tôn.

- Lăng Hàn, tiến cảnh của ngươi xác thực kinh người, bất quá hơn một nghìn vạn năm mà thôi, ngươi liền bước vào tầng chín.

Hà Vũ Phong mắt lộ ra sát cơ, lúc trước hắn rất muốn giết Lăng Hàn, lại bị Lâm Phiêu Tuyết ngăn cản, cũng làm cho hắn thấy được thiếu sót của mình.

Hơn một ngàn vạn năm này, hắn thời khắc đều huyết chiến, thực lực tăng lên rất nhiều.

Chuẩn Thiên Tôn hậu kỳ!

- Bất quá, có tiến bộ cũng không chỉ ngươi!

Hắn thỏa thích phóng ra khí tức của mình, oanh, như biển chấn động.

- Thực lực của ta, so với lúc trước không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần!

- Ta lại nhường cho ngươi chín chiêu!

Hắn chắp hai tay ở sau lưng.

Lúc trước, hắn không thể một chiêu xử lý Lăng Hàn, ngược lại bị Lăng Hàn gây thương tích, đây là một khúc mắc của hắn, hiện tại hắn phải giải khai tâm kết này.

Cái này để những người khác gật đầu, không hổ là chuẩn Thiên Tôn, đại khí!

Lăng Hàn cũng không khách khí, tay phải duỗi về phía trước, ngưng tụ thành nắm đấm, Ngũ Hành Lôi Thuật vận chuyển, ba ba ba, nắm đấm của hắn lập tức nhảy lên cửu thải tiên lôi.

Hà Vũ Phong không khỏi biến sắc, mặc dù một quyền này của Lăng Hàn còn không ra, nhưng hắn đã cảm thấy áp lực nặng nề.

Một kích này oanh ra, tất nhiên long trời lở đất.

Ý niệm còn không chuyển qua, Lăng Hàn đã xuất thủ, dưới chân hắn động, bành, thân hình lập tức bắn ra, hóa thành một vệt ánh sáng vọt tới Hà Vũ Phong.

Thật nhanh!

Tất cả mọi người kinh hô, Tiên Vương tầng chín đã rất khó theo kịp tốc độ của Lăng Hàn, ngay cả mấy người Lâu Thiên Thiên trong lòng cũng chấn kinh, thầm nghĩ nếu đổi lại là mình, lại nên ứng đối như thế nào?

Hơi chút nghĩ lại, sắc mặt của bọn hắn liền trở nên nghiêm nghị, chỉ sợ chỉ có phần chống đỡ a?

Bành!

Hà Vũ Phong cường đại hơn xa tất cả mọi người nơi này, phản ứng nhanh đến mức kinh người, hai tay đưa đến trước người, đỡ được một kích này của Lăng Hàn.

Chỉ là uy lực của một quyền này quá lớn, trực tiếp đánh bay Hà Vũ Phong ra ngoài, toàn thân hiện động lên lôi đình chi quang, lốp bốp rung động.

Bành bành bành, Hà Vũ Phong đụng thủng chí ít mười bảy đám mây mới ngừng lại, chỉ cảm thấy hai tay đau nhức, giống như xương cốt đều đứt gãy, mà toàn thân càng run lên.

Hắn không khỏi hãi nhiên, vì sao một kích này uy lực khủng bố như vậy, chỉ sợ đã đạt tới Thiên Tôn a?

Một ý niệm còn không có chuyển qua, hắn chỉ cảm thấy ngực khó chịu, miệng hơi mở, lập tức phun ra một ngụm huyết tiễn.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người hãi nhiên.

Tiên Vương tầng chín một quyền đánh chuẩn Thiên Tôn thổ huyết, mà tên chuẩn Thiên Tôn này vẫn là cường giả trên hiện bản.

- Đây là bởi vì Hà Vũ Phong khinh thường, để Lăng Hàn tích súc đại chiêu, bản thân lại bị hạn chế, nhường đối phương chín chiêu.

- Vừa rồi nếu như Hà Vũ Phong cũng phát đại chiêu đối kháng, tất không đến mức như thế.

- Nhưng mà... Lăng Hàn cường đại cũng thật sự là ra ngoài ý định.

- Đây thật là một Tiên Vương tầng chín sao?

Có ít người rất khách quan, biết đây cũng không phải Hà Vũ Phong không địch lại, mà chỉ là hắn thiếu chuẩn bị, nhưng cái này hoàn toàn không thể phủ định Lăng Hàn yêu nghiệt.

Lăng Hàn cũng không vội ra quyền thứ hai, mà cười nói:

- Thế nào, còn muốn tiếp tục để cho ta chín chiêu sao?

- Hừ, ta há có đạo lý nói không giữ lời!

Hà Vũ Phong mạnh miệng.

- Được.

Thân hình Lăng Hàn nhanh chóng bắn tới, tiếp tục ra quyền.

Bành! Bành! Bành!

Hắn chiêu chiêu bá đạo, đây chính là Thiên Tôn Bảo thuật, tự nhiên kinh khủng.

Đáng thương Hà Vũ Phong, hắn chỉ có thể phòng ngự, lập tức bị bạo oanh.

Hắn không ngừng lui, cũng không ngừng thổ huyết, thời điểm Lăng Hàn oanh ra quyền thứ sáu, hắn liền nhịn không được hoàn thủ, bành, có khí tức kinh khủng lưu chuyển, hắn cũng vận chuyển Thiên Tôn Bảo thuật, nếu không căn bản không có khả năng ngăn cản được.

Lần này, hai người có thể nói là thế lực ngang nhau.

Oanh, sau một cái đối oanh, hai người đều thối lui ba trăm dặm, mặt đối mặt.

Lăng Hàn chỉ xùy cười một tiếng, không nói lời nào.

Hà Vũ Phong lại mặt đỏ như than, hắn nói muốn nhường Lăng Hàn chín chiêu, nhưng thời điểm chiêu thứ sáu liền không thể không hoàn thủ, đây là xấu mặt ở trước mặt mọi người. Nhưng không toàn lực phản kích, hắn cực có khả năng không chống được đến chiêu thứ chín liền bị trọng thương.

ian: 00: 00: 01

Kết quả như vậy, ai có thể nghĩ tới?

Chuẩn Thiên Tôn nói muốn nhường Tiên Vương chín chiêu, ai cũng cho rằng đây là đương nhiên, đừng nói chín chiêu, chín trăm chiêu cũng không đủ.

Nhưng kết quả, vẻn vẹn mới đến chiêu thứ sáu, chuẩn Thiên Tôn liền không thể không đánh vỡ ước định, xuất thủ phản kích.

Tại sao có thể có Tiên Vương cường đại như vậy?

- Tới đi, ta cũng không có hứng thú chiếm tiện nghi của ngươi.

Lăng Hàn từ tốn nói, nhìn về phía Hà Vũ Phong ngoắc ngón tay.

Hà Vũ Phong đã ra chiêu, hắn tự nhiên không còn bận tâm, còn có cái gì phải trang chứ?

- Lăng Hàn, xem thường ngươi.

Hắn dùng ngữ khí trầm thấp nói.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Ta muốn nghe, không phải câu nói này.

- Ngươi muốn nghe cái gì?

Hà Vũ Phong.