Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3038: Bất Diệt Tiên Kim Thể! (1)




Nhưng bọn hắn đều là thiên kiêu vô thượng, đối mặt áp lực như vậy cũng chỉ càng thêm bình tĩnh, cái này cũng có thể để cho mình thu hoạch được thời cơ đột phá, đột nhiên liền cảm ứng được lực lượng độc nhất vô nhị của Viêm Sương Vị Diện.

Đương nhiên, hiện tại bọn hắn coi như đột phá chuẩn Thiên Tôn cũng không có tác dụng.

Bởi vì mới vào chuẩn Thiên Tôn sẽ không có biến chất về mặt chiến lực, làm sao cũng phải tăng thể thuật lên tới trình độ ngang hàng quy tắc, như vậy thể thuật cùng quy tắc hợp bích, chiến lực sẽ tăng lên mấy lần.

Tỉ như những chuẩn Thiên Tôn trước mặt này, đều thuộc về loại cực kỳ kém, nhưng vẫn như cũ mạnh hơn bất kỳ một Tiên Vương tầng chín nào.

Chuẩn Thiên Tôn cường đại, cần thời gian thể hiện ra.

Lăng Hàn không có quản nhiều như vậy, tìm ra không gian Thần khí trên người Gia Cát Huyền Minh, thần thức quét qua, rất nhanh liền tìm được một tảng đá xích hồng sắc.

Xích Viêm Thiên Hỏa Thạch!

Ha ha, Lăng Hàn lấy tảng đá ra ngoài, sau đó nhét không gian Thần khí lại vào trong quần áo của Gia Cát Huyền Minh, mình thì đi tới một bên, hắn muốn ở chỗ này tu ra Bất Diệt Tiên Kim Thể.

- Đến!

Hắn khẽ quát một tiếng, hai tay vung lên, trên mặt đất đã nhiều hơn một đống lớn thiên tài địa bảo.

Hai tay của hắn dẫn dắt, từng kiện bảo vật bay về phía hắn.

Những thứ kia hết sức phức tạp, có tiên dược, cũng có U Minh Tử Thủy, còn có Tiên Quy tầng chín lột ra xác,… đều bị Lăng Hàn từng cái vồ tới, lấy thân thể hấp thu, luyện hóa.

Động tĩnh này có chút lớn, để đám người Tàn Nguyệt liên tiếp quay đầu nhìn nhau.

Bọn hắn đều lộ ra vẻ cổ quái, ngươi đây coi như là lâm trận mới mài gươm sao?

Gia Cát Huyền Minh thì thầm nói, nếu như Lăng Hàn thực sự làm ra chút thành tựu gì, vậy hắn xem ở phân thượng Lăng Hàn cứu được mọi người, liền nhịn xuống khẩu khí này, nếu không, hắn chắc chắn để Lăng Hàn biết, hắn là tuyệt đối không chịu nhục.

Thời gian đang từ từ trôi qua, mà áp lực của đám người A Mục cũng càng lúc càng lớn.

Dưới sự chỉ huy của Hoang Nguyệt, dù chỉ có mười tên chuẩn Thiên Tôn có thể đồng thời xuất thủ, lại có thể đầy đủ phát huy ra chiến lực, từng đạo tinh thần xung kích không ngừng, để bọn hắn sắp tới bờ biên giới sụp đổ.

Có thể còn kiên trì, bởi vì bọn hắn là tuyệt đại thiên kiêu, lực ý chí không biết mạnh hơn người bình thường bao nhiêu lần.

Nhưng như thế nào đi nữa cũng có một cực hạn, mà bọn hắn thì sắp đến cực hạn này.

Bọn người A Mục đã đạt đến cực hạn.

Nguyên bản Hoang Nguyệt căn bản không thèm để ý bọn hắn, cho nên chỉ phái ra mấy chuẩn Thiên Tôn vây công, sớm một chút muộn một chút xử lý cũng không quan hệ, nhưng bây giờ mưu đồ bị Lăng Hàn phá hư, cái này tự nhiên để hắn lửa giận ngút trời, không đem Lăng Hàn bầm thi vạn đoạn làm sao có thể cam tâm?

Ở dưới chỉ huy của hắn, chuẩn Thiên Tôn rốt cục phát huy ra chiến lực chân chính.

Bọn người A Mục bị bức phải lui ra phía sau, có người bị oanh tổn thương, máu tươi vẩy ra, xương vỡ dày đặc, nhưng những chuẩn Thiên Tôn kia lại không chút biểu tình biến hóa, trung thực thi hành mệnh lệnh mà bọn hắn nhận được.

- Lăng Hàn, xong chưa!

A Mục lớn tiếng hỏi.

Hắn biết Lăng Hàn ở tầng tám liền có thể chém giết Tiên Vương tầng chín đỉnh phong, mặc dù dựa vào là Thiên Tôn Bảo Khí trợ giúp, bây giờ hắn cực có khả năng bước vào tầng chín, một chiêu liền oanh bại Gia Cát Huyền Minh, liền có thể có được chiến lực của chuẩn Thiên Tôn.

Hiện tại, Lăng Hàn chính là hi vọng duy nhất của bọn hắn.

- Chờ thêm chút nữa.

Lăng Hàn hai tay múa tung, không ngừng hấp thụ lấy vật liệu trên đất, bây giờ còn có năm kiện.

- Một khắc cũng không kiên trì nổi!

Chu Bá quát.

Lăng Hàn thở dài, hấp thu vật liệu còn lại lên thân, sau đó thân hình khẽ động, ngưng tụ một quyền đánh tới những chuẩn Thiên Tôn kia.

Bành!

Chiến lực của hắn chẳng những là chuẩn Thiên Tôn, hơn nữa còn tuyệt đối siêu việt những hàng lởm này, dưới một quyền, lại thêm bọn người A Mục tế ra bảo vật phát lực, lập tức tạo thành chiến lực kinh người, đẩy những chuẩn Thiên Tôn kia trở về.

- Kiếm đến!

Lăng Hàn kêu nhỏ một tiếng, tay phải hư không trảo một cái, hưu, Tiên Ma kiếm liền tự hành thoát ly Tàn Nguyệt, vọt về phía Lăng Hàn.

- Ha ha, đánh đi!

Hắn múa kiếm mà động, triển khai Cửu Hóa Thiên Kinh, để công kích của hắn trở nên vô cùng lăng lệ.

- Giết hắn! Giết hắn!

Hoang Nguyệt ở bên ngoài thét to, hai lần bị Lăng Hàn phá hủy chuyện tốt, để hắn cực hận.

Mười tên chuẩn Thiên Tôn đánh tới, lực lượng vô cùng nặng nề.

Lăng Hàn lại như mũi tên đột ngột ra ngoài, một mình đón lấy.

Bành bành bành, những công kích này đều đánh vào trên thân Lăng Hàn, chấn động đến toàn thân hắn run rẩy.

Nhưng có hắn làm chủ lực, bọn người A Mục cuối cùng cũng đặt chân vững vàng, giữ vững trận địa.

Bọn hắn vừa kinh hỉ vừa lo lắng.

Ai có thể nghĩ tới, một Tiên Vương tầng chín lại có thể đối đầu chuẩn Thiên Tôn, hơn nữa còn có thể ở mặt chiến lực siêu việt? Bọn hắn cũng là siêu cấp thiên tài, nhưng so sánh với Lăng Hàn, bọn hắn kém nhiều ít?

Nhưng Lăng Hàn hiển nhiên không thể nào là đối thủ của mười tên chuẩn Thiên Tôn, bị đánh cho thân thể rung động.

Lại nói, coi như Lăng Hàn có thể liều hơn mười tên chuẩn Thiên Tôn, người ta đằng sau còn đứng hơn chín mươi tên a!

Chỉ hi vọng... Lăng Hàn có thể chống đỡ nhiều một hồi, thẳng đến cường giả võ viện tới.

Bành bành bành, vô số công kích đánh lên người Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn lại một bước không lùi.

Đổi một thời điểm, hắn tuyệt không có khả năng mạnh như vậy, miễn cưỡng ăn công kích như vậy, nhưng bây giờ hắn đang tu luyện Bất Diệt Tiên Kim Thể, chỉ là còn không có thành công, vốn cần thời gian chậm rãi dung luyện, bây giờ lại không có thời gian.

Vậy chỉ dùng phương thức thô lỗ nhất, trực tiếp nhất.

Hắn mượn dùng những chuẩn Thiên Tôn này công kích, đến rèn luyện Bất Diệt Tiên Kim Thể của hắn. Nhưng vấn đề là, hiện tại khí lực của hắn tiếp nhận nhiều chuẩn Thiên Tôn công kích như vậy, làm sao gánh vác được?

Rất nhanh, Lăng Hàn liền bắt đầu thổ huyết, làn da vỡ ra, hiện ra bạch cốt, bộ dáng cực thảm.

- Thêm ít sức mạnh! Thêm ít sức mạnh!

Hoang Nguyệt ở bên ngoài quát, cặp mắt của hắn đã đỏ lên.

- Quái vật không dám gặp người, ngươi rống cái gì?

Lưu Tử Nhan nhịn không được trách mắng.

Hoang Nguyệt cười lạnh:

- Chỉ cần tiểu tử này chết, toàn bộ các ngươi đều sẽ chôn cùng, vẫn là nghĩ di ngôn trước khi lâm chung đi!