Mấy ngày sau, bọn hắn đi tới Vân gia.
Vân gia không ở trên mặt đất, trên núi, trên biển, mà là ở trên mây, từng tòa cung điện hùng vĩ được từng đoá từng đoá mây trắng nâng, bồng bềnh giữa không trung, kim quang sáng chói, lóe sáng như kỳ quan.
Bất quá, thời điểm đám người Lăng Hàn đến, Vân gia đã sớm chuẩn bị, mỗi một tòa cung điện đều đóng chặt đại môn, tựa hồ muốn nói không chào đón Lăng Hàn.
Theo thường lệ do Ngõa Lý trước quan sát một chút, nhìn xem hư thực.
- Có một sinh linh sinh mệnh lũy thừa vượt qua một vạn bốn.
Ngõa Lý nói.
Một vạn bốn!
Tiên Vương tầng chín cường đại tới đâu, sinh mệnh lũy thừa cũng chỉ hơn một vạn ba ngàn, không có khả năng xông phá một vạn bốn.
- Chuẩn Thiên Tôn!
Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu nhìn nhau, đồng thời nói.
- Thiết Bì, ngươi xác định không có nhìn lầm?
Đại Hắc Cẩu hỏi Ngõa Lý.
Ngõa Lý mặt mũi tràn đầy xem thường, cự tuyệt trả lời loại vấn đề lãng phí tinh lực này.
- Tiểu Hàn tử, chúng ta vẫn là rút đi.
Đại Hắc Cẩu lại nói với Lăng Hàn, chuẩn Thiên Tôn a, hoàn toàn không phải Tiên Vương có thể so.
Chợt nhìn, mười tên Tiên Vương tầng chín đỉnh phong có thể địch lại một chuẩn Thiên Tôn, mà Lăng Hàn một người liền giết đến hơn ba mươi tên Tiên Vương tầng chín bỏ chạy, như vậy Lăng Hàn đối đầu chuẩn Thiên Tôn, cũng hẳn là Lăng Hàn toàn thắng.
Nhưng không thể so như thế.
Lăng Hàn có thể áp đảo nhiều Tiên Vương tầng chín như vậy, đó là bởi vì trong tay hắn có Thiên Tôn Bảo Khí, Tiên Vương nào cũng không có khả năng đối đầu, chỉ có bị trấn áp. Nhưng chuẩn Thiên Tôn khác biệt, mặc dù không thể hoàn toàn đối kháng Thiên Tôn Bảo khí, nhưng chí ít cũng sẽ không bị hoàn toàn nghiền ép, dù sao Tiên Ma kiếm chỉ là ở trên bản chất đạt đến Thiên Tôn, uy lực thì chênh lệch nhiều lắm.
Trái lại, chuẩn Thiên Tôn về mặt lực lượng càng lớn, phương diện tốc độ càng nhanh, hoàn toàn có thể triệt tiêu ưu thế do Thiên Tôn Bảo Khí mang tới.
Để Lăng Hàn hiện tại đi đánh chuẩn Thiên Tôn, dù có Tiên Ma kiếm trợ giúp cũng quá sức, hẳn chỉ có phần bỏ trốn mất dạng, bởi vì lực lượng của hắn không bằng, tốc độ không bằng, chỉ có phần bị đánh, uy lực của Tiên Ma kiếm lại lớn, nhưng đánh không trúng người thì có ích lợi gì?
- Đánh!
Lăng Hàn lại chiến ý ngang nhiên.
- Đánh như thế nào, đây không phải là đưa đồ ăn sao?
Đại Hắc Cẩu vội vàng kéo Lăng Hàn, không muốn để cho hắn đi đưa đồ ăn.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Ngươi cùng Ngõa Lý lui trước, ta muốn chiến một trận.
Một là hắn xác thực muốn nhìn một chút mình bây giờ cách chuẩn Thiên Tôn còn kém nhiều ít, ngày sau đối đầu Hà Vũ Phong, trong lòng hắn cũng có chút nắm chắc. Hai, hắn cách tầng chín chỉ kém một chút xíu, chỉ cần một cơ hội liền có thể nhảy qua, có lẽ là một chút áp lực.
Chuẩn Thiên Tôn nha, đủ để gây áp lực cho hắn.
- Tiểu tử, ngươi bảo trọng, Cẩu gia rút lui trước.
Đại Hắc Cẩu cực kỳ không có nghĩa khí, vỗ vỗ vai Lăng Hàn.
- Nếu ngươi chết, Cẩu gia sẽ thay ngươi nhặt xác.
Lăng Hàn cười ha ha, dưới chân điểm một cái, đã bão tố lên không trung, hắn huyền lập lấy:
- Vân gia đã có một vị chuẩn Thiên Tôn, làm gì trốn trốn tránh tránh, đi ra đánh một trận đi!
- Thật đúng là tiểu tử to gan lớn mật!
Thanh âm ung dung vang lên, một bóng người cũng đạp trên không khí đi tới. Đây là một thanh sam trẻ tuổi, phong thần tuấn lãng, có một loại phong thái khiếp người.
- Các hạ xưng hô như thế nào?
Lăng Hàn cười nói, lấy thực lực của hắn bây giờ cho dù không bằng chuẩn Thiên Tôn cũng chênh lệch không xa, hoàn toàn có thể cùng chuẩn Thiên Tôn ngang hàng luận xử.
Một Tiên Vương tầng tám lại cùng chuẩn Thiên Tôn xưng huynh gọi đệ, cái này có chút không thể tưởng tượng, quá đề cao bản thân rồi?
Nhưng vị chuẩn Thiên Tôn kia của Vân gia lại chỉ cười nhạt một tiếng, không sinh khí chút nào nói:
- Ta họ Vân, tên Hạo Dưỡng.
- Tên rất hay.
Lăng Hàn gật gật đầu.
- Tiểu gia hỏa, ngươi xác thực rất yêu nghiệt, có thể lấy tu vi tầng tám áp chế tầng chín đỉnh phong, chỉ sợ có thể vang danh vạn cổ, dù trong mấy vị Thất Bộ Thiên Tôn đại nhân trước mắt, lúc trước có thể so với ngươi cũng phượng mao lân giác.
Vân Hạo Dưỡng cho Lăng Hàn đánh giá cực cao.
- Nhưng ngươi phải biết, Tiên Vương cũng chỉ là Tiên Vương, ở trước mặt chuẩn Thiên Tôn là cặn bã.
Nói đến phần sau, hắn phong mang tất lộ, tản mát ra quang mang như tuyệt thế thần kiếm, áp bách đến người không thở nổi.
- Vậy thì đến chiến một trận đi!
Lăng Hàn hào khí vượt mây, cầm kiếm giết về phía Vân Hạo Dưỡng.
- Hừ, thật sự cho rằng ngươi có thể coi trời bằng vung sao?
Vân Hạo Dưỡng cười lạnh, thân hình chớp động, đồng dạng nhanh vô cùng.
Như thế nào là chuẩn Thiên Tôn?
Là lấy lực lượng độc nhất vô nhị giữa thiên địa rèn luyện thân thể, ở ngoài quy tắc lại có thể thuật kinh người, thậm chí siêu việt quy tắc. Khi có một ngày chẳng những có thể dùng lực lượng như vậy rèn luyện thân thể, thậm chí còn có thể điều động, vậy thì không còn là chuẩn Thiên Tôn, mà là Thiên Tôn chân chính.
Chuẩn Thiên Tôn, là tồn tại xen vào giữa Tiên Vương cùng Thiên Tôn.
Lăng Hàn lấy năng lượng Hư Tử rèn luyện thân thể, khẳng định mạnh hơn chuẩn Thiên Tôn, nhưng hắn giới hạn trong cảnh giới, lại không thể nào là đối thủ của chuẩn Thiên Tôn chân chính.
Đây là bản chất khác nhau.
Vân Hạo Dưỡng xuất thủ, tốc độ của hắn nhanh hơn Lăng Hàn, lực lượng cũng càng lớn hơn, đấm ra một quyền, lực lượng tầng tầng điệp gia, để thân hình của Lăng Hàn cấp tốc trở nên chậm, sau đó tĩnh lại, sau đó rút lui, gia tốc, bành, hắn bị oanh đến trên mặt đất, chấn động đến đại địa phát ra tiếng vang, tro bụi đầy trời.
Bành, Lăng Hàn từ lòng đất bay vụt ra, trên quần áo tất cả đều là bụi bẩn, càng có máu tươi, làn da nứt ra.
Chuẩn Thiên Tôn xuất thủ quả nhiên bá đạo, dù Lăng Hàn so với lúc trước đối kháng Hà Vũ Phong thực lực lại tiến một bước, nhưng chọi cứng một kích của chuẩn Thiên Tôn vẫn để hắn bị thất thế. Còn tốt, đây chỉ là thiệt thòi nhỏ, chỉ là thương tổn tới da thịt, cũng không có đả thương được gân cốt, càng không có dao động đến căn bản.
- Ừm, quả nhiên khí lực kinh người!
Vân Hạo Dưỡng gật đầu, hắn tự nghĩ dù thân thể của mình được lực lượng độc nhất vô nhị giữa thiên địa kia rèn luyện, nhưng vẫn không bằng khí lực của Lăng Hàn, đối phương tất nhiên là tu luyện bí pháp nào đó, mới khiến cho hắn có thể tăng khí lực lên tới độ cao này.
Lăng Hàn vỗ vỗ bùn đất trên người nói:
- Chuẩn Thiên Tôn quả nhiên cường hoành, nhưng chiến lực của Vân huynh chỉ giới hạn ở nơi này sao, hắc hắc!