Bất quá, một trận chiến chém rụng mười một Tiên Vương, dọa chạy hai mươi mấy người, hơn nữa mỗi cái đều là Tiên Vương tầng chín đỉnh phong, cái này còn chưa đủ sao?
- Tiên Vương mạnh nhất đi à nha.
- Phải, ngay cả để cho Hà Vũ Phong tới, hắn cũng không thể nào làm được, chỉ có thể bị oanh đến chật vật mà trốn.
- Đây không phải Hà Vũ Phong yếu, mà là Thiên Tôn Bảo Khí quá cường đại.
Ai có thể nghĩ đến, Lăng Hàn rõ ràng tế ra một Thiên Tôn Bảo Khí, lấy xu thế vô cùng bá đạo phá cục, đặt hắn ở địa vị Tiên Vương Đại Đế.
- Trải qua trận chiến này, hẳn không Tiên Vương nào dám khiêu chiến Lăng Hàn nữa.
Đám người A Mục đều lắc đầu, nếu công bình chiến một trận, bọn hắn tự nhiên không sợ Lăng Hàn, nhưng một Tiên Vương lại tay cầm Thiên Tôn Bảo Khí, ngay cả bọn hắn cũng vô kế khả thi.
Một trận chiến này, ảnh hưởng sâu xa.
Đám hào phú ai cũng nơm nớp lo sợ, thật không ngờ thực lực của Lăng Hàn rõ ràng cường đã đến tình trạng như vậy, ai còn dám gây sự với Lăng Hàn?
Mười Tiên Vương tầng chín chết cũng chỉ chết vô ích, ai bảo bọn hắn không phải đệ tử võ viện chi?
Thiên Tôn ở Ngoại Vực chiến trường không trở về, toàn bộ vị diện có thể để Lăng Hàn hoành hành rồi, ngay cả chuẩn Thiên Tôn cũng không thể trấn áp hắn đi à nha?
Lăng Hàn rơi hạ thân hình, quét đám người Vân Ngạo Không một chút, thản nhiên nói:
- Yên tâm, ta sẽ không động tới các ngươi, chỉ cần các ngươi không chủ động khiêu khích, các ngươi cũng sẽ được quy tắc của võ viện bảo hộ.
Lúc này đám người Vân Ngạo Không mới nhẹ nhàng thở ra, chỉ cảm thấy trên trán tất cả đều là mồ hôi lạnh.
- Bất quá, các ngươi đều báo ra tổ địa của mình đi.
Lăng Hàn còn nói thêm.
Thằng này muốn làm gì? Sẽ không muốn đánh tới nhà của bọn hắn chứ?
- Lề mề cái gì?
Lăng Hàn trừng mắt.
Đám người Vân Ngạo Không nào dám nói cái gì, liền tranh thủ nói vị trí gia tộc của mình, bọn hắn cũng không tin, chẳng lẽ Lăng Hàn còn thực có can đảm đánh tới nhà bọn họ? Phải biết rằng, bọn hắn đều là thế lực Thiên Tôn, nội tình vô cùng thâm hậu, căn bản không phải một Tiên Vương tầng tám nho nhỏ có thể động.
Đợi bọn hắn rời đi, đám người A Mục tới.
- Lăng sư đệ, xem ra ngươi là kẹt ở bình cảnh tầng chín a.
Đỗ Thập Nhất mở miệng trước.
- Ta là người từng trải, cửa ải này, có người mấy vạn năm liền vượt qua, có người vài tỷ năm vẫn còn giẫm chận tại chỗ, hơn nữa, thiên phú càng cao, ngược lại càng không dễ đột phá, đây là Thiên Địa nhằm vào.
Lăng Hàn gật đầu, Thiên Địa cản trở, đương nhiên khó khăn trùng trùng điệp điệp.
- Chúng ta cũng là bị nhốt ở tầng chín đỉnh phong quá lâu, muốn đi Phá Vân Hỏa Sơn lịch lãm rèn luyện, đó là một hiểm địa tuyệt đối, từng bước nguy cơ, ngươi có thể theo cùng, nói không chừng có thể tìm được cơ hội đột phá.
A Mục cũng nói.
Lăng Hàn nghĩ nghĩ:
- Khi nào thì đi?
- Mấy ngày này a.
- Vậy các ngươi đi trước, ta còn có một số việc phải xử lý, đợi sau khi xong, ta lại đi Phá Vân Hỏa Sơn cùng các ngươi tụ hợp.
- Cũng tốt.
Ba người A Mục rời đi, Lăng Hàn cũng trở về động phủ, hắn đang quy hoạch lộ tuyến, muốn chuyển các thế lực vừa rồi vây công hắn một vòng, để cho bọn hắn cho cái thuyết pháp.
Hắn dễ khi dễ đúng không?
Hơn ba mươi tên Tiên Vương tổng cộng đến từ chín thế lực, tin tưởng đây chỉ là một ít bộ phận thế lực nhúng tay lợi ích ở Tiên Vương mộ địa, thế lực khác có lẽ không có muốn tìm Lăng Hàn tính sổ, hay còn không có ra tay, cái này Lăng Hàn mặc kệ, hắn chỉ biết là ai vươn đao với hắn, hắn sẽ hung hăng đánh tới đó.
Không lâu lắm, Đại Hắc Cẩu đến.
- Tiểu tử, ngươi mạnh như vậy?
Hai mắt nó tỏa ánh sáng.
- Bình thường thôi.
Lăng Hàn cười nói.
- Tiên Ma kiếm thực sự tấn cấp thành công?
Đại Hắc Cẩu có chút không dám tin tưởng.
Lăng Hàn gật đầu:
- Đúng vậy.
- Tốt!
Đại Hắc Cẩu dùng sức đập chân một cái, sau đó liền lộ ra vẻ tiếc nuối.
- Thiên Sinh đi Ngoại Vực chiến trường, nếu không buổi tối hôm nay chúng ta liền đi gõ muộn côn.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Nơi này có Thiên Tôn tọa trấn, muốn ở dưới mí mắt người ta làm chuyện xấu, cái này độ khó quá cao. Đi Ngoại Vực chiến trường càng tốt, chỉ cần chúng ta tìm được hắn, tùy tiện giày vò như thế nào đều không có việc gì.
- Cũng đúng.
Đại Hắc Cẩu gật đầu.
- Trước đó, chúng ta đi thu sổ sách trước.
Lăng Hàn nói.
- Cái này cẩu gia ưa thích.
Đại Hắc Cẩu vui vẻ gật đầu.
- Tìm ai thu sổ sách đây?
Nghe Lăng Hàn báo ra mấy thế lực, khóe miệng của Đại Hắc Cẩu không khỏi co giật:
- Cẩu gia thu hồi lời nói mới rồi, vẫn là ngươi đi thôi, bổn tọa giống như tiêu chảy rồi.
Những cái này đều là thế lực Thiên Tôn, quỷ mới biết nội tình đáng sợ đến cỡ nào, nó mới không muốn đi chịu chết.
- Không có việc gì, tất cả Thiên Tôn đều ở Ngoại Vực chiến trường, mặt khác nha, chúng ta cũng mang Ngõa Lý lên.
Lăng Hàn cười nói.
- Có đạo lý!
Đại Hắc Cẩu gật đầu, năng lực phá trận của Ngõa Lý không ai bằng, có hắn, hệ số an toàn của bọn hắn có thể tăng lên rất nhiều.
Bọn hắn đi gọi Ngõa Lý.
Mới đầu Ngõa Lý không muốn đi, nhưng Lăng Hàn lấy ra ba khối Tiên Kim, hắn liền gật đầu cái rụp.
Vương gia đưa tới mười mấy khối Tiên Kim, Lăng Hàn cũng không có toàn bộ dùng xong, hiện tại với hắn mà nói, Tiên Kim đã ý nghĩa không lớn, vừa vặn dùng để thanh toán nợ thiếu Ngõa Lý đã lâu.
Sổ sách nên trả đều thanh toán xong, đám người Lăng Hàn xuất phát, dựa theo bản đồ hắn chế định, bắt đầu đi đòi một lời giải thích.
Cách bọn hắn gần nhất chính là Liễu gia, nhưng cho dù lấy cước trình của ba người bọn hắn, y nguyên đi chừng một tháng mới tới.
Bọn hắn cũng không có trực tiếp đánh vào, Liễu gia là có một vị Tam Bộ Thiên Tôn, mặc dù đã sớm đi Ngoại Vực chiến trường, cực kỳ lâu mới có thể trở về một lần, nhưng người nào biết một vị Tam Bộ Thiên Tôn sẽ bố trí ra thủ đoạn gì, có lẽ ngay cả chuẩn Thiên Tôn cũng có thể giết thì sao?
Vẫn là cẩn thận mới tốt.
Ngõa Lý lên trước, phát ra lục quang tiến hành quan sát, nhìn xem Liễu gia hư thực.
Một trăm triệu năm trôi qua, hắn cũng rút ra toàn bộ năng lượng trong quyển trục vị diện, mà hiệu suất “chuyển hóa” của hắn vượt xa Lăng Hàn, có gia tăng chiến lực lên Lăng Hàn hay không không biết, nhưng năng lực quan sát lại tăng lên hơn mấy trăm lần, ở dưới ý niệm của hắn chuyển động, lục quang bắn ra mấy trăm trượng liền biến thành trong suốt, như ánh mặt trời chiếu xạ, ngay cả Thiên Tôn cũng không thể phân rõ.