Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3003: Thất phu chi nộ




Sau chuyện này, thanh danh của Lăng Hàn khẳng định lại lên một tầng, tuy đây là bởi vì người khác.

Lăng Hàn động, nhưng vượt quá dự liệu của mọi người, hắn không phải quay người rời đi, trái lại, hắn đi nhanh về phía Hà Vũ Phong, mãi đến khi hai người chỉ cách một trượng, hắn mới ngừng lại nói:

- Mặc dù tại hạ chỉ là tầng bảy, không thể nào là đối thủ của chuẩn Thiên Tôn, nhưng thất phu giận dữ, còn máu tươi ba thước!

Lời nói này, hắn nói cực kỳ trầm thấp, dương động lên lửa giận mà hắn đọng lại hơn nửa ngày, để cho mọi người không khỏi chấn động.

Ngươi muốn làm cái gì?

Khiêu chiến một vị chuẩn Thiên Tôn sao?

Lăng Hàn dừng một cái, lại nói:

- Tại hạ muốn lãnh giáo Hà Thiên Tôn mười chiêu!

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc, không ít người đều hoài nghi lỗ tai của mình có phải xảy ra vấn đề hay không, mới có thể nghe được lời không thể tưởng tượng nổi như thế.

Một Tiên Vương tầng bảy rõ ràng khiêu chiến chuẩn Thiên Tôn?

Hí!

Nhưng đám người Đỗ Thập Nhất, A Mục,… lại lộ ra vẻ thưởng thức.

Chính như Lăng Hàn nói, thất phu giận dữ, còn có thể máu tươi ba thước.

Nếu như Lăng Hàn nén giận như vậy, cái kia cố nhiên là một cách làm sáng suốt, nhưng sẽ bị bọn hắn coi là thấp hơn một bậc, tuy không đến mức khinh thị, nhưng sẽ không tri giao.

Lãnh giáo mười chiêu, trịch địa hữu thanh!

Ta là tầng bảy, tự nhiên không thể nào là đối thủ của chuẩn Thiên Tôn, nhưng ta có ngạo khí, cũng không phải ngươi là chuẩn Thiên Tôn có thể lấn ta, nhục ta.

Lâm Phiêu Tuyết sáng mắt, tuy nàng ra mặt giúp Lăng Hàn một tay, nhưng đây chẳng qua là vì lệnh cha mà thôi, bản thân đối với Lăng Hàn không có hảo cảm gì, đương nhiên cũng không có ác cảm, giống như ở trên đường cái nhìn thấy người, không có bất kỳ cảm giác.

Nhưng hiện tại nàng có chút minh bạch, vì cái gì người như phụ thân cũng coi trọng Lăng Hàn như vậy.

Chỉ nhìn phần dũng khí này, liền giá trị nàng chạy một chuyến rồi.

Nàng rất có hứng thú, muốn biết Lăng Hàn đến cùng thực chỉ là thất phu chi nộ, bị phẫn nộ che mắt, mới không biết lượng sức khiêu chiến, hay hắn thực sự đã tính trước, có lòng tin ở trong tay Hà Vũ Phong chống đỡ mười chiêu.

Lúc này tức giận nhất đương nhiên là Hà Vũ Phong rồi.

Đường đường chuẩn Thiên Tôn, rõ ràng bị một Tiên Vương tầng bảy khiêu chiến!

Hắn đương nhiên có thể một tát chụp chết Lăng Hàn, nhưng một Tiên Vương liền dám khiêu chiến chuẩn Thiên Tôn, đối với tôn nghiêm của hắn mà nói, giống như bị hung hăng đâm một đao, chà xát một cái.

Hắn hít vào một hơi thật sâu, mới nói:

- Thật đúng là một gia hỏa không biết cái gọi là! Tốt, bản tôn liền cho ngươi ra liên tục chín chiêu, đợi chiêu thứ mười... Bản tôn sẽ cho ngươi biết kính sợ!

Hắn hạ quyết tâm, muốn ở chiêu thứ mười oanh giết Lăng Hàn, không để cho Lâm Phiêu Tuyết cơ hội ra tay cứu trợ.

Hết cách rồi, ai bảo tiểu tử này muốn khiêu chiến chuẩn Thiên Tôn?

Thiên Tôn chi uy không thể phạm!

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn không có tế ra Tiên Ma kiếm, chỉ là hai tay chấn động, tạo thành nắm đấm, Cửu Hóa Thiên Kinh vận chuyển, chiến lực của hắn điên cuồng tăng lên.

Hiện tại chiến lực thông thường của hắn liền đạt đến tầng chín đỉnh phong, lại lấy Cửu Hóa Thiên Kinh phóng đại, ít nhất ở trong thời gian ngắn như vậy, chiến lực của hắn có thể so sánh siêu cấp Đế Tinh tầng chín đỉnh phong, thậm chí còn muốn cường đại hơn.

- Giết!

Hắn liền xông ra ngoài, hai đấm nộ nện.

Dù hắn chỉ là Tiên Vương tầng bảy thì như thế nào, liền không có tính tình, có thể mặc người nhục nhã sao?

Còn có hai vị cường giả của Vương gia, vì hắn còn bị Hà Vũ Phong đả thương, Đại Hắc Cẩu cũng thiếu chút nữa trọng thương, vì cái gì người vô tội lại chịu lấy liên quan?

Cũng bởi vì ngươi mạnh?

Bành! Bành! Bành!

Hai đấm của Lăng Hàn nộ đánh, sức lực lớn ngập trời.

Tất cả mọi người run sợ, cái này thật sự là một Tiên Vương tầng bảy ư, vì sao cảm giác còn cường đại hơn Tiên Vương tầng chín?

Nhưng mà, đáng sợ hơn lại là Hà Vũ Phong, hắn chắp hai tay sau lưng, bất luận Lăng Hàn nộ đánh thì như thế nào, hắn bất động như bàn thạch, quả thực để cho người tuyệt vọng.

Cái này là chuẩn Thiên Tôn a, thoát ly cấp độ Tiên Vương, thoát ly cấp bậc quy tắc, thăng lên đến độ cao Tiên Vương chỉ có thể nhìn lên.

- Chỉ có chút thực lực ấy sao?

Hà Vũ Phong cười nhạo.

Lâm Phiêu Tuyết âm thầm lắc đầu, hiện tại chiến lực của Lăng Hàn xác thực bất phàm, nếu như hắn là tầng chín, như vậy vận chuyển môn bí thuật này thật có thể uy hiếp chuẩn Thiên Tôn. Nhưng mà, Lăng Hàn dù sao chỉ là tầng bảy, công kích như vậy có thể để cho bất kỳ một Tiên Vương tầng chín nào kiêng kị, thậm chí không dám gánh phong mang, nhưng muốn đối phó một vị chuẩn Thiên Tôn lại vẫn kém xa.

Bảy chiêu, tám chiêu, chín chiêu!

Hà Vũ Phong cười nhạt một tiếng, huy chưởng đập tới Lăng Hàn:

- Con sâu cái kiến, ngươi cũng ăn bản tôn một kích!

Oanh, một kích chém ra, Thiên Địa cũng muốn sụp đổ.

Lâm Phiêu Tuyết cũng không xuất thủ, là Lăng Hàn nói muốn đánh mười chiêu, vậy nếu như bị Hà Vũ Phong đánh chết, đó cũng là hắn tự tìm.

Thiên Tôn há lại cho khiêu khích?

Lăng Hàn cũng không lui lại, hắn hét lớn một tiếng, hai mắt hiện lên lệ sắc, trên mặt tất cả đều là kiên nghị, nắm tay phải hóa chưởng, tư, cửu thải tiên lôi thiểm động, hung hăng đón đánh Hà Vũ Phong.

Ba ba ba, một chưởng này chém ra, cánh tay phải của hắn bắt đầu bạo liệt, mạch máu cùng một thời gian toàn bộ nổ tung, da thịt bay tán loạn, chỉ còn lại có từng chồng bạch cốt.

Thất phu chi nộ.

Chỉ chém ra một cái Ngũ Hành Lôi Thuật, vì cái gì cánh tay của Lăng Hàn đều nổ?

Rất đơn giản, đó chính là hắn chẳng những vận chuyển Ngũ Hành Lôi Thuật, còn lấy Cửu Hóa Thiên Kinh thôi phát uy thế.

Thiên Tôn pháp là không thể nào chung một chỗ vận chuyển, Tiên Vương chịu không được uy lực lớn như vậy, không đả thương người trước chết mình.

Nếu như đổi lại là vài ngày trước, Lăng Hàn xác thực cũng không dám xằng bậy như vậy, nhưng hiện tại Bất Diệt Tiên Vương Thể của hắn đã đại thành, khí lực so với Tiên Kim chỉ kém một tuyến, lại làm cho hắn có lòng tin, có dũng khí làm như vậy.

Tuy là thất phu, nhưng giận dữ cũng có thể để cho Thiên Tôn dổ máu!

Giết!

Lăng Hàn vọt tới, hạo hạo đãng đãng, một bước không lùi.

Hà Vũ Phong cuối cùng lộ ra vẻ thận trọng, hắn kiêu ngạo, nhưng tuyệt sẽ không mù quáng tự đại, Lăng Hàn là một kích oanh ra, phản ứng đầu tiên của hắn chính là tránh đi phong mang. Nhưng hắn là ai, đường đường chuẩn Thiên Tôn, lại né tránh một tầng bảy công kích, cái này để cho hắn làm sao chịu nổi?