Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2919: Ngụy biến (2)




- Ở trong mộ phần này, đến tột cùng cất giấu bí mật gì?

Lăng Hàn đối với Hoang Nguyệt là vô cùng kiêng kị, quyết đoán lớn đến truyền thụ Thiên Tôn diệu pháp, như vậy nếu hắn không phải thiên hạ đệ nhất hiền nhân, tất nhiên là có mưu đồ vô cùng lớn.

Ở trong Tiên Vương mộ địa sẽ có người tốt sao?

Có lẽ có, nhưng tuyệt đối tốt có hạn, bất quá sớm bị người ăn sống nuốt tươi rồi.

Cho nên, Hoang Nguyệt tất nhiên là loại thứ hai, có mưu đồ cực lớn.

Lăng Hàn thật sự không nghĩ ra, đối phương toan tính đến tột cùng là cái gì, lại để cho hắn có thể hào phóng như thế.

Hắn ra Tiên Khách Cư, bắt đầu đi đi lại lại khắp nơi, nhưng không có tiến vào mộ phần, như vậy dù tính toán tình huống không đúng, hắn chạy trốn cũng thuận tiện.

Bất quá có chút ngoài ý muốn, ba người Miêu Hóa không có giết đến, lại làm cho hắn gặp được hai ba người chiến đấu.

Hắn không biết mấy người này vì sao xảy ra xung đột, nhưng chiến đấu vô cùng kịch liệt, hơn nữa... Bọn hắn đều dùng loại thủ đoạn của đám người Tiêu Anh Hùng, hơn nữa so với đám người Tiêu Anh Hùng biến hóa càng thêm rõ ràng, toàn thân bốc lên hắc khí, như ma sát.

Ồ!

Lăng Hàn đột nhiên khẽ giật mình, đây không phải cùng Hắc Hùng quái có chút tương tự sao?

Nếu như trên người của bọn hắn lại dài ra chút ít xúc tu, vậy thì thật là không có khác nhau rồi.

Bọn hắn... Bị nơi đây thay đổi một cách vô tri vô giác, cải biến sao? Bởi vì không có người phát hiện có khác thường gì, y nguyên tầm bảo, chiến đấu.

Vì cái gì mình không có?

Lăng Hàn nội tra bản thân, ánh mắt của hắn không có vật chất màu đen, đương nhiên cũng không có nắm giữ thủ đoạn phá hư thần hồn.

Hắn cẩn thận nghĩ, chẳng lẽ là bởi vì hắn dừng lại ở trong Tiên Khách Cư thời gian chiếm đa số? Hay hắn tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, đây là Thiên Tôn sáng chế, đối với cường độ thần hồn cũng có hiệu quả tăng lên thật lớn.

Hắn ở trong lòng gõ lên cảnh báo, có thể làm cho tính cách của ba người Tiêu Anh Hùng cũng phát sinh cải biến, loại thủ đoạn này quá kinh người.

Ồ, chẳng lẽ là mưu đồ của Hoang Nguyệt sao?

Hắn muốn để người nơi này biến thành tên điên khát máu?

Tuy người trong Tiên Vương mộ địa tựa như biến thái, nhưng mỗi người dù sao vẫn rất quý trọng cái mạng nhỏ của mình, cũng có mưu đồ, cả đám thế lực tạo thành chính là chứng cứ rõ ràng, nếu không mọi người chỉ cần đánh thành một đoàn là được rồi.

Chỉ là đây đối với Hoang Nguyệt có chỗ tốt gì?

Tiên Vương sao sẽ làm sự tình vô nghĩa, để cho người nơi này tự giết lẫn nhau, cuối cùng bị chết sạch sẽ, Hoang Nguyệt từ đó có thể có được cái gì?

Bà La Tiên Hoa? Thăng Long đan?

Thời điểm hắn suy tư, mấy người kia chiến đấu đã chấm dứt, lấy một phương toàn diệt xong việc.

Không có người đào tẩu, đều như điên vậy.

Một phương thắng được cũng chỉ còn lại có ba người, bọn hắn nhìn về phía Lăng Hàn, trong ánh mắt có hắc quang chớp động, tản ra hàn ý đáng sợ.

Bọn hắn không hề cố kỵ lao đến, phát động công kích về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, thân hình xông ra, bành bành bành, liền oanh ba quyền, ba người này liền bị hắn đánh bạo.

Có ba đạo thần hồn trùng kích đến, để cho Lăng Hàn hơi có chút đau đớn.

Hắn kinh ngạc, ba người này tu vi cao nhất mới chỉ là tầng ba, theo lý mà nói mặc kệ oanh kích cũng không có khả năng để cho hắn có một chút cảm giác, lại rõ ràng để cho hắn phát lên cảm giác đau đớn, cái này cực kỳ không đúng.

- Giống như, người ở chỗ này đều trở nên cường đại lên rồi.

- Ồ!

Lăng Hàn phát hiện, trên thân thể ba người này đều dâng lên hắc khí, đang bay về phía hắn.

Thân hình hắn nhanh chóng thối lui trăm trượng, nhưng hắc khí như hình với bóng, vẫn còn thổi qua.

Đây là cái đồ chơi gì?

Lăng Hàn không có trốn, lòng hiếu kỳ của hắn quá lớn, muốn lấy thân thử nghiệm.

Lăng Hàn duỗi ngón tay ra, ba đạo hắc khí kia phảng phất như nhận lấy dẫn dắt, lập tức theo ngón tay của hắn chui vào.

Trong nháy mắt, trước mắt Lăng Hàn chớp động lên vô số ký hiệu, Đại Đạo ở trước mặt hắn hiển hiện, rồi lại bất đồng với bất luận một loại quy tắc nào mà hắn tu, để cho hắn cảm ngộ bộc phát, lại có chút thần kinh thác loạn.

Hắn lăng không liền nắm giữ một loại thủ đoạn, có thể công kích thần hồn đối thủ, tạo thành phá hư đáng sợ.

Hóa ra, thuật công kích thần hồn của đám người Tiêu Anh Hùng là như vậy tới.

Lăng Hàn có loại cảm giác, thậm chí khát vọng, cái kia chính là đánh chết càng nhiều người nữa, hắn nắm giữ thủ đoạn sẽ trở nên càng ngày càng mạnh, thậm chí ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng có thể oanh giết, làm cho đối phương biến thành một cái xác không hồn.

Hắn kinh hãi, nếu như bị cổ xúc động này khống chế, hắn vẫn là mình sao?

Nhưng mà, đối với thực lực khát vọng lại mãnh liệt như vậy, để cho hắn có chút khắc chế không được mình xúc động rồi.

Hắn hít một hơi thật sâu, chẳng trách lấy yêu nghiệt như ba người Tiêu Anh Hùng còn bị ảnh hưởng, bởi vì này phù hợp khát vọng của mỗi một võ giả, cái kia chính là muốn cường đại hơn.

Đối với người trong Tiên Vương mộ địa mà nói, giết chóc không phải sự tình quá bình thường sao? Không cần bị cái này ảnh hưởng, bọn hắn vẫn giết chóc, giết nhiều hơn nữa lại có làm sao?

Lăng Hàn tiến vào Tiên Khách Cư, hắn muốn khu trừ loại cảm xúc giết chóc này ảnh hưởng.

Vừa tiến vào Tiên Khách Cư, Lăng Hàn không khỏi cảm thấy một trận nhẹ nhõm.

- Tựa hồ, toàn bộ hoàn cảnh đều ảnh hưởng ta, chỉ là khí tức màu đen này càng thêm rõ ràng.

- Tiên Khí có thể hữu hiệu ngăn cách loại ảnh hưởng này, cho nên ta tiến vào đây liền trở nên nhẹ nhõm rất nhiều.

- Cái này cũng có thể là nguyên nhân ta chậm chạp không có bị ảnh hưởng.

Lăng Hàn khoanh chân, triển khai Bất Diệt Thiên Kinh, để cho mình bảo trì tâm linh không minh.

Ta tức là ta, không động tâm vì ngoại vật.

Mười ngày sau, Lăng Hàn đứng lên, hắn ngưng kết hơi nước, hóa thành một tấm gương, nhìn kỹ ánh mắt của mình trong kính, trong suốt bình thản, không có một tia lệ khí.

- Hẳn là hóa giải rồi, nhưng toàn bộ hoàn cảnh vẫn sẽ sinh ra ảnh hưởng, ta không thể ở bên ngoài mỏi mòn chờ đợi, nếu không tất nhiên sẽ từng bước một đánh mất bản thân. Đây là ảnh hưởng thay đổi một cách vô tri vô giác, lợi dụng tâm lý khát vọng cường đại của người, từng bước một ăn mòn.

- Chỉ là sau khi ta hóa giải hắc khí, liền không cách nào vận dụng tinh thần trùng kích, tựa hồ hắc khí kia là lực lượng chi nguyên.