Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2885: Bức lui (2)




Lăng Hàn cũng không truy kích, một Tiên Vương một lòng muốn đi, hơn nữa ở trên cảnh giới vượt xa hắn, hắn làm sao ngăn được?

Hắn sớm muộn gì cũng sẽ ở Quỷ Vương đô đại náo một hồi, đến lúc đó nên tính toán sổ sách sẽ tính rõ ràng.

Nhìn xem Lăng Hàn cầm kiếm mà đứng, Đường Viễn từ đáy lòng thấy lạnh cả người.

Người trẻ tuổi này thật đáng sợ, vừa bước vào tầng bốn thì có thể khí lực va chạm Tiên Vương tầng bảy, thậm chí đuổi đối phương đi. Nói như vậy, nếu như Lăng Hàn đạt tới tầng sáu, chẳng phải là có thể địch nổi tầng chín sao?

Hắn cậy vào lớn nhất chính là lão ba của hắn, nhưng nếu như Lăng Hàn có thể cùng cha hắn bình khởi bình tọa, vậy hắn còn có khả năng làm càn trước mặt Lăng Hàn sao?

Tuy cách ngày đó còn có chút xa xôi, nhưng Đường Viễn đã có loại cảm giác, ngày đó nhất định sẽ tới.

Hắn cũng như vậy, huống chi là những người khác, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hàn, ai cũng tràn đầy sợ hãi.

Bọn họ đều bởi vì trưởng bối mới có khả năng hoành hành ngang ngược, nhưng bây giờ đứng ở trước mặt bọn họ, lại là một người đủ để chống lại lão tử của bọn họ, há có thể không cho bọn hắn giật mình bể mật?

Ở Tiên Vương mộ địa, không có quy củ, chỉ có giết chóc, ở trước mặt Lăng Hàn, bọn hắn không có một chút cảm giác an toàn.

Lăng Hàn thu kiếm, hắn nhìn về phía Đường Viễn nói:

- Huyết Long đan.

Đường Viễn khẽ run rẩy, thấy Lăng Hàn toát ra vẻ không vui, liền vội vươn tay lấy ra một bình thuốc, cung kính đưa đến trong tay Lăng Hàn.

Hắn bây giờ là thực sự sợ Lăng Hàn, bởi vì đối phương thực có thể uy hiếp được tánh mạng của hắn, thậm chí sau khi giết hắn còn có khả năng thong dong rời đi.

Hắn thích đùa nghịch uy phong, kiêu căng, cuồng bạo, nhưng so với tánh mạng, đây hết thảy đều có thể bị ném bỏ.

Lăng Hàn tiếp nhận bình thuốc, ở trên vai Đường Viễn vỗ nhẹ nhẹ:

- Thời điểm có chiến đấu liền tới bảo ta, ta nói sẽ chiến đấu cho ngươi, là nói lời giữ lời.

Đường Viễn rõ ràng có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh, liền vội vàng gật đầu.

Lăng Hàn nghênh ngang rời đi, hắn cần bế quan, một là củng cố cảnh giới, hai là tiêu hóa kinh nghiệm chiến đấu với La Phù Minh vừa rồi.

Lần bế quan này, dù hắn dùng thời gian gia tốc, lại như cũ dùng ba tháng hiện thực.

Trong lúc này, nữ hoàng, Nhu yêu nữ nhao nhao đột phá, bởi vì Lăng Hàn không trở về thành, các nàng đột phá tự nhiên không có dẫn phát bất luận kẻ nào chú ý.

Lăng Hàn đoán chừng thực lực của mình, chiến lực toàn bộ triển khai, có thể chiến Tiên Vương tầng bảy... đương nhiên là loại dựa vào Thăng Long đan tăng lên như La Phù Minh, nếu như đối thủ là Đế Giả thậm chí Đế Tinh, Lăng Hàn cũng có thể tự bảo vệ mình.

Hắn quay lại chỗ ở của Đường Viễn, mới vừa vặn dàn xếp xong, Đường Viễn liền đi tới.

- Ngài trở lại rồi, ta có thể khiêu chiến Lục Ly chưa?

Đường Viễn có chút không thể chờ đợi được, tìm Lục Ly báo thù vẫn là chấp niệm của hắn, để cho hắn một mực khổ đợi Lăng Hàn trở lại.

Bởi vậy, dù hắn muốn đối phó Lăng Hàn, cũng phải đợi hắn báo thù Lục Ly xong đã.

Lăng Hàn ngược lại không sao cả, hắn tới đây mục đích đúng là chiến đấu, liền gật đầu:

- Tốt.

- Ta đi an bài ngay.

Đường Viễn cũng không dám mỏi mòn chờ đợi, Lăng Hàn để cho hắn từ đáy lòng phát lên hàn ý.

Lăng Hàn phất phất tay, những ngày này hắn một mực tiêu hóa kinh nghiệm chiến đấu, hiện tại, hắn rốt cục có thời gian rảnh lấy Thăng Long đan ra, ý định hảo hảo nghiên cứu.

Cái này có thể làm cho Hoàng giả, thậm chí Vương giả rảo bước tiến lên Tiên Vương, hơn nữa không ngừng ở tầng một, để cho hắn rất hiếu kỳ.

Lăng Hàn tách ra một chút dược mạt của Thăng Long đan, lấy thần hồn tiến hành nhìn quét, nhưng vô luận tài liệu là cái gì, trải qua luyện chế, tự nhiên không có cách nào đơn giản phân biệt.

Hắn đặt ở trong miệng nếm nếm, lập tức có vô số hiểu ra, Đại Đạo giống như ở trước mặt, có thể đụng tay đến.

Chẳng trách cái này có thể tăng lên tỷ lệ đột phá của Tiên Vương, hiệu quả có chút nghịch thiên.

Hắn gọi Đường Viễn qua, hỏi sự tình Thăng Long đan.

- Cái này ở đâu ra?

Đường Viễn trả lời cực kỳ đơn giản:

- Phụ thân đại nhân cho.

Về phần Đường Minh Bá lại từ nơi nào được Thăng Long đan? Thanh Quỷ Tiên Vương.

Lăng Hàn sờ cằm, muốn làm rõ ràng đan phương của Thăng Long đan, chẳng lẽ hắn còn phải đi tìm Thanh Quỷ Tiên Vương?

Người sáng tạo ra Thăng Long đan tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài, nghe Đường Viễn nói, Thăng Long đan này ở mỗi thành thị trong Tiên Vương mộ địa đều có, tuy giá trị kinh người, nhưng không đến nổi hi hữu.

Cổ quái.

Đan dược quý giá như vậy, số lượng hẳn nên ít đến thương cảm mới phải.

Ngõa Lý không ở đây, nếu không hắn có thể trợ giúp mình phân tích, chỉ nói điểm ấy, hắn so với mình là đại Đan sư còn muốn ngưu bức hơn vô số lần.

Có cơ hội, phải tới phủ đệ của Thanh Quỷ Tiên Vương xem mới được.

Hắn bức La Phù Minh đi, cái này hẳn không phải bí mật gì, có lẽ Thanh Quỷ Tiên Vương đã biết sự hiện hữu của hắn, ôm ý nghĩ chiêu an a.

Vì cái gì hắn còn không có nhìn thấy Thanh Quỷ Tiên Vương?

Có lẽ đối phương có sự tình khác làm trễ nãi, tạm thời còn chẳng quan tâm hắn.

Rất nhanh, bên Lục Ly truyền đến đáp lại, đã đáp ứng Đường Viễn khiêu chiến, cái này để cho Đường Viễn cực kỳ hưng phấn, hắn đợi lâu như vậy, cả ngày đợi đến một ngày có thể báo thù rửa hận.

Chiến đấu định ở ba ngày sau, Huyết Chiến Vương đối Huyết Chiến Vương, chiến đấu như vậy tự nhiên đặc biệt hấp dẫn ánh mắt, sau khi đấu tràng thả ra tin tức, lập tức dẫn phát vô số người điên cuồng.

Nếu có ai điều tra, như vậy sẽ phát hiện người xem thuần một sắc vì Thi Uyên... cũng chính là tên Huyết Chiến Vương kia của Lục Ly.

Vì cái gì?

Lúc trước Lăng Hàn trào phung thật sự quá làm người hận, nhân khí mất đến lợi hại, để cho tất cả mọi người ở Quỷ Vương đô muốn nhìn hắn chết. Có lẽ thay góc độ khác mà nói, đây cũng là biểu hiện của nhân khí vượng, nếu không sao có nhiều người quan tâm như vậy?

Tiếng xấu lan xa đó cũng là danh a.

Ngày hôm nay, người xem như mây, vé vào cửa bị xào đến kinh người, nhưng vẫn cung không đủ cầu.

Lăng Hàn ở hậu trường đợi một lúc, hắn được mời ra, sau khi trở thành Huyết Chiến Vương, đãi ngộ của hắn được đề cao không ít, mà đối thủ của hắn cũng cùng một thời gian xuất hiện.