Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2868: Đối thủ thứ sáu (2)




Đường Viễn cũng có chút thận trọng, tuy Tắc Ngang này chỉ có tám thắng liên tiếp, nhưng số lần hắn đạt được tám thắng liên tiếp lại cao tới hơn ba mươi, phần chiến tích này cực kỳ kinh người, bằng không hắn cũng không thể có danh khí cao như thế.

Hơn nữa, bản thân Tắc Ngang là Đế giả, lại thêm chiến giáp, sức chiến đấu của hắn tự nhiên lại cao một cấp độ, có chút Tiên Vương tầng bốn cũng không phải đối thủ.

- Làm sao, không dám?

Triệu Song kích tướng nói.

- Đối với thủ hạ của mình không có tự tin như thế sao?

Nhị thế tổ như Đường Viễn đương nhiên không thể nhịn được, lập tức nghểnh cổ nói:

- Có gì không dám, vẫn đánh cược ba cây Bà La Tiên Hoa!

- Tốt!

Triệu Song cười to, vừa vặn cầm tiền đặt cược lần trước thua trở về.

- Đường Viễn, ngươi vẫn là cầu tiểu tử này còn có thể lưu lại một mạng đi.

Đường Viễn hừ một tiếng:

- Ai giết ai, còn không nhất định đâu, chờ xem đi.

- Ha ha ha ha!

Triệu Song cười to, hắn cảm giác lần này mình khẳng định thắng chắc.

Một bên khác, người dẫn chương trình còn nói một trận, triệt để nhen lửa tâm tình của khán giả, sau đó nói:

- Hiện tại, liền để chiến đấu bắt đầu đi!

- Ha ha ha ha, tiểu tử, rửa sạch sẽ cái cổ chưa? Quan tài đã mua chưa?

Tắc Ngang cười to, cực kỳ hung hăng.

- Còn có di ngôn gì muốn nói không, con người của ta vẫn rất thông tình đạt lý.

Lăng Hàn mỉm cười, đưa tay phải ra, nhìn Tắc Ngang ngoắc ngoắc ngón tay.

Động tác khiêu khích này lập tức để người trên khán đài điên cuồng, rất nhiều người ngược lại giúp đỡ Lăng Hàn, bắt đầu hô tên của hắn.

- Dám cướp danh tiếng của ta!

Tắc Ngang giận dữ, dưới chân bắn ra, quái vật khổng lồ này lập tức nhằm về phía Lăng Hàn, xoạt, chiến giáp trong tay lại còn có thêm một thanh kiếm, nhưng không phải thực thể, mà là do ánh sáng tạo thành.

Cái này gọi là Nguyên Tử kiếm, Lăng Hàn nghe Ngõa Lý nói qua, đây là năng lượng thuần túy, có lực phá hoại đáng sợ, từ điểm này mà nói, cũng không kém Tiên Binh.

Hơn nữa, Nguyên Tử kiếm không phải thực thể, căn bản không thể chống đỡ, bởi vậy cực kỳ khó đối phó.

Trước tuy Dương Chí Huyền có chiến giáp, nhưng không có trang bị như Nguyên Tử kiếm, hiển nhiên không bằng Tắc Ngang.

Tắc Ngang vừa ra tay liền dùng chiến giáp, Nguyên Tử kiếm, nói rõ muốn tốc chiến tốc thắng.

Lăng Hàn rất hiểu chiến giáp, đồ chơi này có lực khôi phục cực kỳ mạnh mẽ, một là lực bộc phát cường đại đến có thể trực tiếp phá hủy, hai là chỉ có mài, kéo dài đến năng lượng của chiến giáp hầu như không còn.

Bằng không, bên có chiến giáp liền đứng ở thế bất bại.

Lăng Hàn đương nhiên sẽ không lựa chọn cái sau, hắn ngưng nắm đấm, thân hình bắn lên, nghênh tiếp về phía Tắc Ngang.

Oành!

Tốc độ của hắn càng nhanh hơn, đi sau nhưng tới trước, một quyền đánh vào chiến giáp, tay trái thì phất một cái, đánh vào cổ tay phải của chiến giáp, dễ dàng liền đẩy Nguyên Tử kiếm đi.

Tắc Ngang kinh hãi, không nghĩ tới tốc độ của Lăng Hàn nhanh như vậy, mà lực lượng cũng cực kỳ kinh người, coi như hắn có chiến giáp gia trì cũng không địch lại. Nhưng hắn lập tức lộ ra cười gằn, bởi vì bộ chiến giáp này bất đồng với dĩ vãng.

Gần đây, hắn bỏ ra giá cao để chiến giáp thăng cấp, không phải chiến giáp Tam Tinh nữa, mà là Tứ Tinh, có thể phụ trợ Tiên Vương tầng bốn chiến đấu.

Hắn không cách nào để cho chiến giáp phát huy toàn bộ uy lực, nhưng từ góc độ phòng ngự mà nói, dù Tiên Vương tầng bốn đỉnh cao cũng rất khó uy hiếp đến chiến giáp phòng ngự, hắn tự nhiên là vô tư.

Đây là một bí mật, hắn chưa nói với bất luận người nào, bởi vì hắn có dã tâm, không vừa lòng thân phận đá cản đường, muốn xung kích Huyết Chiến Vương, như vậy hắn mỗi chiến đấu một trận, thu hoạch lệ phí di chuyển sẽ vượt lên vài lần.

Muốn phá chiến giáp của ta, ngươi thực sự là người ngốc nói mộng!

Thẻ thẻ thẻ thẻ.

Nhưng một ý nghĩ còn chưa xong, hắn ngơ ngác nghe được âm thanh chiến giáp vỡ tan, cực kỳ. chói tai

Oanh, khán giả trên khán đài thì triệt để điên cuồng, bọn họ nhìn thấy gì?

Chiến giáp của Tắc Ngang bị Lăng Hàn phá tan!

Tên kia quá dã man, tay không trực tiếp phá chiến giáp.

Trời ạ!

Đây thực sự là quá kinh người.

Tuy chiến giáp cực ít khi dùng Tiên Kim làm thành, nhưng đây chính là kết tinh của khoa kỹ vị diện, nói theo một ý nghĩa nào đó, kỳ thực khoa học kỹ thuật cũng là một loại công pháp, đều là làm sao lợi dụng lực lượng.

Chiến giáp cấp cao cực kỳ kiên cố, bằng không ở trong chiến đấu đánh liền không tốt, vậy có thể đưa đến tác dụng gì?

Nhưng bây giờ thì sao?

Tất cả mọi người há to miệng, chết lặng nhìn Lăng Hàn tay không xé nát chiến giáp, cực kỳ dã man, cực kỳ bạo lực, quá con mẹ nó chấn động!

Ngay cả Đường Viễn cùng Triệu Song cũng thất thanh, không nói ra lời, đây thực sự là một siêu cấp mãnh nhân.

Nhưng chỉ một lúc sau, Đường Viễn liền bắt đầu cười ha hả:

- Triệu Song, đa tạ ba cây Bà La Tiên Hoa của ngươi, gộp lại, ta từ chỗ ngươi kiếm lời được sáu cây!

Triệu Song không nói gì, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hàn tràn ngập tức giận, tại sao tên này mạnh mẽ như vậy, liền không thể ngoan ngoãn chết sao?

- Đây mới là trận thứ sáu mà thôi.

Hắn trấn định lại.

- Kế tiếp... Đấu tràng sẽ phái ra càng nhiều cao thủ, muốn thu được danh xưng Huyết Chiến Vương, khó như lên trời.

Nhưng lần này Đường Viễn tràn ngập tự tin với Lăng Hàn:

- Triệu Song, vậy kế tiếp lại đánh cược a.

Triệu Song không có tiếp lời, bây giờ đối với thực lực của Lăng Hàn hắn hoàn toàn không chắc chắn, lại không biết kế tiếp đấu tràng sẽ phái ra cao thủ gì, sao dám mạo muội đánh cược?

Hơn nữa, Bà La Tiên Hoa quá quý giá, hiện tại hắn đã liên tục mất đi sáu cây, không biết sẽ bị lão tử mắng thành cái gì, nào dám xằng bậy như thế?

Nhưng hắn tin tưởng, ở trận thứ mười, phương diện đấu tràng nhất định sẽ điều động cao thủ chân chính, ngăn cản Lăng Hàn trở thành Huyết Chiến Vương.

Hắn liền đánh cược trận thứ mười, một lần thắng toàn bộ trở về, thậm chí kiếm lời một chuyến.

Giữa trường.

Lăng Hàn lôi kéo mấy lần, Tắc Ngang liền xuất hiện ở trước mặt, trên mặt tràn ngập kinh hoảng, thật giống như một mỹ nữ tay trói gà không chặt gặp phải sắc lang, chỉ kém rít gào lên tiếng.

Cả người hắn run rẩy, hoàng mao thật giống như đang khiêu vũ.

Lăng Hàn khẽ mỉm cười:

- Vừa nãy ngươi nói cái gì ấy nhỉ, ta không nghe rõ, ngươi nói lại lần nữa được không.