- Vì lẽ đó, nếu thân phận của ngươi lộ ra ánh sáng, sẽ người người gọi đánh, mặc ngươi ba đầu sáu tay, tu vi đạt đến tầng chín cũng vô dụng, một người một quyền liền có thể đánh cho ngươi sợ chết khiếp.
Hắc Lư cảnh cáo nói.
Lăng Hàn gật đầu:
- Lư tiền bối yên tâm, tại hạ sẽ chú ý.
- Cắt, bản tôn quan tâm gì, ngươi là ai chứ, cần bản tôn quan tâm sao.
Hắc Lư giễu cợt nói.
Lăng Hàn cười cười, Hắc Lư giống Đại Hắc Cẩu, xấu tính là khẳng định, nhưng cũng có một mặt thiện tâm, chỉ là bị bọn hắn che lấp, cố ý nói thô lỗ mà thôi.
Lăng Hàn trước về động phủ một chuyến, lần đi Tiên Vương mộ địa này tuyệt không phải chuyện một ngày hai ngày, hắn cần an bài một vài chuyện.
Nhu yêu nữ còn có các nữ khác ở trong Không Gian Tiên Khí đương nhiên không có bất kỳ ý kiến gì, muốn cùng Lăng Hàn chung một chỗ.
Lăng Hàn đi gặp Vũ Hoàng nói tình huống, Vũ Hoàng biểu thị hắn vẫn không có tu ra Đạo của mình, cần ở trong Vũ Viện một quãng thời gian củng cố cơ sở, nhưng nhất định cũng sẽ đi nơi đó.
Lăng Hàn đương nhiên ủng hộ Nhị ca, hắn lại đến thăm đám người Dị, Nghiêm Tiên Lộ, còn có chín người Lăng Hỏa, lưu lại chút đan dược, hắn định một thời gian cho mình, dự định ở trong Tiên Vương mộ địa nghỉ ngơi một tỷ năm.
Ở trong một tỷ năm này, hắn không cách nào rời đi, chỉ có sống sót đến lúc ấy, Hắc Lư mới sẽ đến tiếp dẫn hắn, nếu không, cũng chỉ có hắn thành tựu Thiên Tôn, mạnh mẽ xé ra một góc của ngục giam mới có thể thoát vây.
Đây quả thật là một quyết định cực kỳ mạo hiểm, ngược lại Đại Hắc Cẩu, Ngõa Lý cũng không có nói muốn đồng hành, không coi nghĩa khí ra gì.
Lăng Hàn kéo Ngõa Lý nói chuyện chừng mấy ngày, nhờ đối phương phân tích con đường võ đạo của mình một chút, hắn là dựa vào tự mình tìm tòi bò lên, có thể sẽ có một ít chi tiết nhỏ không đủ, mà Ngõa Lý phân tích là nghiêm cẩn nhất.
Đương nhiên, Lăng Hàn cũng sẽ không hoàn toàn tin phân tích, mà chỉ là tham khảo.
Hắn tự nhiên không có đi xông Cửu Tuyệt Trận, nhưng có người nói Thiên Sinh bạo phát, ở cửa thứ năm tăng lên rất nhiều, đè xuống đám người A Mục, Tàn Nguyệt, hiển lộ hết yêu nghiệt.
Ý niệm trong lòng Lăng Hàn càng kiên định, hắn nhất định phải ở trên tu vi vượt qua Thiên Sinh, sau đó đánh nổ tên này, giải phóng Duyên Sinh Thiên Tôn, từ đó phục sinh Duyên Sinh Thiên Tôn.
Hắn tạm thời thả xuống cừu hận với đám người Thiên Sinh, Tiêu Anh Hùng, do Hắc Lư dẫn dắt, đi tới Tiên Vương mộ địa.
- Kỳ thực Vũ Viện có rất nhiều học viên ở nơi đó, nhưng mọi người tuyệt đối sẽ không bộc lộ thân phân, vì lẽ đó, vạn nhất thật đối địch, ngươi cũng không cần hạ thủ lưu tình, nếu không chỉ sẽ đưa mạng.
Hắc Lư cảnh cáo.
Lăng Hàn gật đầu, trừ khi hắn đẩy mạnh Bất Diệt Tiên Vương thể đến tầng thứ chín, vậy dù hắn đối đầu Tiên Vương tầng chín cũng có thể toàn thân trở ra, nếu không gặp phải vô số Tiên Vương vây đánh, khẳng định là tao ương.
Nhìn Ngự Hư Tiên Vương liền biết, hắn là tồn tại số một số hai trong Tiên Vương, nhưng gặp phải mấy ngàn xích sắt tầng chín vây công, cuối cùng còn không phải bị bắt?
Kiến đông cắn chết voi, huống chi trong Tiên Vương mộ địa có rất nhiều nhân vật siêu tuyệt.
Hắc Lư xé rách không gian, Thiên Tôn chạy đi thực quá nhanh, nhưng Hắc Lư vẫn cực kỳ cẩn thận, bởi vì trong hư không vô cùng nguy hiểm, có thể gặp phải Cuồng Loạn công kích, vậy dù nó là Nhất Bộ Thiên Tôn, cũng có khả năng bị giết chết.
Cũng còn tốt, bọn họ thuận lợi đi tới một ngôi mộ tràng.
Lăng Hàn không khỏi đổ mồ hôi lạnh, không phải nói mộ địa chỉ là một từ hình dung sao, sao lại dẫn hắn đến mộ địa thật rồi?
- Đây chính là lối vào, ngốc!
Hắc Lư giễu cợt nói, nó mang theo Lăng Hàn đi tới trước một mộ lớn, duỗi chân ở trên mộ bia nhấn một cái, ký tự phía trên liền từng hành sáng lên.
- Đi vào dễ dàng, nhưng đi ra khó như lên trời!
Nó lần thứ hai nhắc nhở Lăng Hàn.
- Trong một tỷ năm này, ngươi không được bất luận người nào trợ giúp, hoàn toàn chỉ có thể dựa vào mình.
- Ta biết.
Lăng Hàn gật đầu.
- Đi thôi!
Hắc Lư đá một cước, oành, Lăng Hàn liền đụng vào trên mộ bia, thân hình biến mất không còn tăm hơi.
- Thực sự là kỳ vọng a, tiểu tử này ở một tỷ năm sau có thể đạt đến độ cao thế nào.
Hắc Lư xoa xoa chân, vẻ mặt đầy chờ mong.
Nó xé rách không gian bước vào, nhất thời, không gian khép lại, chỉ để lại một gợn sóng nhợt nhạt.
Một lúc sau, chỉ thấy ba bóng người bay lượn đến, thật giống như đạp lên Vạn Cổ năm tháng, toả ra khí tức vô cùng bá đạo.
trên người ba người này đều quấn quanh bảy đạo dị sắc, đều là Tiên Vương tầng bảy.
Cốc Hợp Nghĩa, Miêu Hóa, Tiêu Anh Hùng.
Bọn họ luyện hóa Hóa Nguyên Quy Nhất Quả, đều trong khoảng thời gian ngắn đột phá, trở thành Tiên Vương tầng bảy, lấy tư chất Đế Tinh của bọn họ, sức chiến đấu tự nhiên vượt xa tầng thứ này.
- Tiểu tử kia tiến vào Tiên Vương mộ địa.
- Lấy trình độ yêu nghiệt của hắn, nếu bỏ mặc hắn trưởng thành, lúc đi ra tất nhiên sẽ ở trên tu vi vượt qua chúng ta.
- Nhất định phải trừ bỏ!
- Hơn nữa, trên người hắn có bí mật lớn, ta hoài nghi hắn đạt được sáu đại lực lượng bản nguyên rèn luyện, bằng không thể thuật không thể yêu nghiệt như vậy.
- Giết hắn, đoạt được phương pháp này, chúng ta bước vào Thiên Tôn độ khả thi tất nhiên tăng nhiều.
Ba người dồn dập ra tay, đặt lên trên mộ bia, nhất thời, từng viên từng viên ký tự lần thứ hai phát sáng.
Tiên Vương mộ địa, dễ vào khó ra, chỉ cần là Tiên Vương liền có thể dễ dàng mở ra đi vào, nhưng muốn đi ra? Tiên Vương tầng chín cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, chỉ có Thiên Tôn mới có thể lấy thực lực của mình xé ra cấm chế.
Xèo xèo xèo, ba người cũng dồn dập đi vào.
...
Lăng Hàn bị một cước đạp ra ngoài, thân hình lảo đảo, thời điểm hắn ổn định bước chân, chỉ thấy mình đã đi tới một địa phương âm u, giữa bầu trời nằm dày đặc mây đen, bốn phía lại có khí tức màu đen bốc hơi, hóa thành các loại phù hiệu quỷ dị.
Hắn trước tiên không vội rời đi, mà điều chỉnh tình trạng của mình, thích ứng hoàn cảnh nơi này.
Một lát sau, hắn mới đứng lên, đánh giá bốn phía.
Đây là một núi hoang, không có một ngọn cỏ.
Hắn đi tới trước, lực lượng Tiên Vương triển khai, sau ba ngày, phía trước hắn xuất hiện một toà thành lớn.
Quỷ Vương đô.
Đây là ba chữ lớn trên cửa thành, bút lực cứng cáp, toả ra một loại tư thế bá đạo, càng có một loại cuồng ý, toát ra khí thế thiên hạ kiêu hùng ngoài ta còn ai.