Không nói trái cây kia cần lấy ra tinh huyết của Đế Tinh Tiên Vương, ngay cả bản thân nó cũng trưởng thành mấy kỷ nguyên, liền có thể thấy được sự bất phàm của nó, bởi vì dựa theo Hà Phong giải thích, nếu trái cây kia hoàn toàn trưởng thành, có thể để cho một Tiên Vương tầng chín trực tiếp bước vào chuẩn Thiên Tôn.
Hiện tại tuy hiệu quả kém chút, hơn nữa còn chia ra thật nhiều khối, nhưng đối với Tiên Vương cấp thấp mà nói, vẫn là bảo vật hiếm có.
Cái này không phải Tiên quả thuần túy về mặt ý nghĩa, mà là một loại đan dược, đương nhiên thủ pháp luyện chế như vậy rất khó noi theo.
Lăng Hàn vận chuyển dược lực, liền phát hiện cái này không chỉ có thể thúc đẩy tu vi của hắn, hơn nữa còn có thể đẩy Bất Diệt Thiên Kinh về tầng thứ cao hơn.
Thế nhưng, Tiên quả chỉ có một khối, đẩy tu vi liền không đẩy được thể phách.
Chọn cái nào?
Lăng Hàn chỉ hơi do dự, hắn liền quyết định lựa chọn trước tiên luyện Bất Diệt Thiên Kinh.
Thể phách cùng lực khôi phục của Thiên Sinh, Ngõa Lý cho hắn xúc động rất lớn, trước đây là độc quyền thuộc về hắn, nhưng hiện tại chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác có năng lực như vậy, để hắn rất sốt ruột.
Hắn thúc đẩy Bất Diệt Thiên Kinh, điên cuồng hấp thu chỗ tốt của Hóa Nguyên Quy Nhất Quả, bên ngoài thân có từng viên từng viên phù văn lấp lóe, thật giống như giải thích bí mật của Vạn Cổ chư thiên.
Tiên quả này cần mấy kỷ nguyên mới sinh thành, ẩn chứa năng lượng cực kỳ phong phú, Lăng Hàn bỏ ra ròng rã ba mươi chín ngày mới có thể hoàn toàn luyện hóa.
Hắn có chút tiếc nuối, cũng có chút mừng rỡ.
Bất Diệt Thiên Kinh tu đến cấp Tiên Vương, tổng cộng có chín tầng, xưng là Bất Diệt Tiên Vương thể, mỗi một tầng đều đối ứng một tầng Tiên Vương, tỷ như Bất Diệt Tiên Vương thể tầng một thì tương đương với phòng ngự toàn lực của Tiên Vương tầng một.
Thế nhưng, chỗ tốt của Bất Diệt Thiên Kinh ở chỗ, tu ra chính là thể phách, mà thể phách thì là thường trú.
Hiện tại hắn đẩy mạnh Bất Diệt Tiên Vương thể đến tầng thứ sáu, tương đối bất phàm, nhưng cách tầng chín đỉnh cao còn thiếu một chút.
Hơn nữa, Bất Diệt Thiên Kinh tăng lên cũng không bị cảnh giới ảnh hưởng, chỉ cần sức lĩnh ngộ của Lăng Hàn đủ mạnh, cộng thêm có đủ tài nguyên, hắn hoàn toàn có thể tăng Bất Diệt Tiên Vương thể lại, đạt đến vĩnh hằng Tiên Kim thân thể, thân thể chân chính có thể so sánh Tiên Kim.
Lên trên nữa còn có một tầng, cũng là tầng cuối cùng, chính là Bất Diệt Thiên Tôn thể, nhưng Duyên Sinh Thiên Tôn cũng chỉ suy nghĩ ra nửa tầng, tuy thân thể mạnh hơn Tiên Kim, rồi lại không đạt tới toàn lực phòng thủ của Nhất Bộ Thiên Tôn.
Hết cách rồi, Duyên Sinh Thiên Tôn chết sớm, nếu không nói không chắc hắn đã sớm hoàn thiện tầng công pháp này.
- Lực khôi phục cũng tăng lên rất nhiều.
- Hiện tại Bất Diệt Chân Dịch hóa thành hình dạng sương mù, tràn ngập mỗi bộ phận trong thân thể, chịu tổn thương nghiêm trọng đến đâu cũng có thể tự động khôi phục.
- Có điều, năng lực Dục Hỏa Trùng Sinh tạm thời không thể sử dụng.
Cái này dính đến mức độ quy tắc, nhưng đây là ở Viêm Sương Vị Diện, cần điều chỉnh công pháp mới có thể phù hợp đại đạo của nơi này.
- Hơn nữa, mức độ quy tắc chỉ có thể thích hợp với Tiên Vương, nếu như ta đột phá Thiên Tôn, vậy Dục Hỏa Trùng Sinh liền hoàn toàn vô hiệu.
Tiên Vương được thiên địa quan tâm, cho nên mới có khả năng có một tia cơ hội sống lại, nhưng Thiên Tôn là tuyệt đối không được.
Chết đi thiên địa còn mừng, ở đó mà cho ngươi sống lại.
- Hơn nữa, tiến hóa lũy thừa của ta tựa hồ lại tăng lên một chút. Lăng Hàn lẩm bẩm nói, trước hắn vô hạn tiếp cận mười hai, nhưng hiện tại hắn cảm giác đã đi lên bậc thang này.
Bởi vậy tuy tu vi của hắn không có một chút tăng lên nào, nhưng sức chiến đấu lại tăng lên rất nhiều, chuyện này chỉ có thể giải thích là tiến hóa hơn trước.
Lăng Hàn là người thứ nhất hoàn thành luyện hóa, đón lấy, mấy người Hỏa Phù Dung, Kỷ Vô Danh cũng dồn dập ngừng lại, Ngõa Lý chậm nhất, nhưng hắn cũng không đáng kể nhất, thân thể sẽ tự mình tiêu hóa chỗ tốt.
- Nếu đều xong, vậy liền cút về đi.
Hắc Lư ra tay, xé rách không gian, đạp mọi người vào. Sau đó mới tự mình đi vào, xèo, không gian hợp lại, nơi này lập tức khôi phục nguyên trạng.
Mọi người Xuyên Toa Hư Không, rất nhanh liền té ra ngoài, quả nhiên, bọn họ đã trở lại Vũ Viện đệ nhất thiên hạ.
- Cút đi cút đi.
Hắc Lư không nhịn được nói.
- Lại dám để bản tôn đợi nhiều ngày như vậy, thực sự là một đám nhóc con không bớt lo! Nữ hài kia, sau này ngươi cũng là một thành viên của Vũ Viện.
Lời này là nói với Liễu Vũ Phi.
Liễu Vũ Phi đại hỉ, kỳ thực nàng cũng hãm hại đám người Lăng Hàn, đang lo lắng có thể bị bọn họ tính sổ hay không, nhưng thành học viên của Vũ Viện đệ nhất thiên hạ, sinh mệnh liền được bảo đảm.
- Hừ!
Ngự Hư Tiên Vương phất tay áo, dẫn đầu rời đi.
Hắn rất khó chịu, tuy người khác bị thương, ăn khổ, nhưng chí ít cũng đạt được chỗ tốt, hắn thì sao?
Nguyên khí hao tổn không nói, Càn Cổ Chuông còn trôi đi vô số tinh hoa, lần đi này quả thực thiệt thòi đến nhà bà ngoại.
Hắn nhìn về phía Lăng Hàn, trong ánh mắt có sát khí nhảy lên, người trẻ tuổi này... hắn nhất định phải diệt trừ! Nhưng không phải hiện tại.
Ngự Hư Tiên Vương hét dài một tiếng, nhanh chóng rời đi.
Mấy người Tiêu Anh Hùng cũng lục tục rời đi, tuy trước đó bọn họ chịu đại nạn, nhưng cuối cùng đạt được chổ tốt, tu vi mỗi người đều tăng vụt, chỉ cần thoáng súc tích một hồi liền có thể đột phá, hơn nữa sau khi đột phá còn có thể duy trì tu vi tăng trưởng cao tốc một quãng thời gian.
Tổng thể mà nói, vẫn là kiếm lời.
Chỉ là... Không có giết được Lăng Hàn.
- Tiểu Hắc, chúng ta cũng đi thôi.
Lăng Hàn nhìn về phía Đại Hắc Cẩu nói.
Oành!
Lăng Hàn lập tức bị một cước đá lăn đi, chỉ thấy Hắc Lư giẫm chân trên ngực hắn, trong lỗ mũi phun ra lửa:
- Tiểu tử, ngươi gọi ai là Tiểu Hắc hả?
Phải, đã quên thứ này cũng một thân đen thui.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Đúng là đã quên tiền bối, tại hạ là đang gọi Đại Hắc Cẩu kia.
Hắc Lư cũng không có thật muốn tính sổ với hắn, rất nhanh liền thu chân nói:
- Chu Hằng thổi phồng ngươi như vậy, nhưng bản tôn nhìn chung quanh, ngươi cũng không có địa phương lạ kỳ gì nha.
Chu Hằng?
Lăng Hàn kinh ngạc nói:
- Tiền bối cùng Chu Hằng tiền bối quan hệ rất tốt sao?
- Khà khà, tiểu tử kia là bản tôn một tay dạy ra a!
Hắc Lư nhất thời dào dạt đắc ý.