Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2781: Thoát thân




- Đáng chết! Đáng chết! Duyên Sinh, nếu ngươi đã chết, vì sao còn quấy loạn ta?

Thiên Sinh gào thét, tay phải không ngừng biến hóa, một hồi là đao, một hồi là kiếm, một hồi là côn.

Lăng Hàn nguyên bản đã muốn đi, nhưng không khỏi ngẩn ra, Thiên Sinh này đột nhiên như bị động kinh, là bởi vì Duyên Sinh Thiên Tôn đang ảnh hưởng hắn sao?

Cũng đúng, Duyên Sinh Thiên Tôn hòa vào thiên đạo, làm cho Thiên Sinh hoàn toàn dòm ngó đạo pháp của Duyên Sinh Thiên Tôn, ngay cả Hắc Tháp cũng thân cận với hắn, nhưng ngược lại, Duyên Sinh Thiên Tôn tất nhiên cũng có một bộ phận ý chí ở trong cơ thể hắn, chỉ là so sánh với đó, khẳng định là ý chí của Thiên Sinh chiếm cứ vị trí chủ đạo, ý thức của Duyên Sinh Thiên Tôn chỉ có thể ảnh hưởng một hồi.

Tuy chỉ có hạn độ mà ảnh hưởng, nhưng ở loại thời khắc then chốt này, hoàn toàn có thể đưa đến tác dụng mang tính chất quyết định.

Vẫn là sư phụ tốt, lại thay mình hóa giải một nan đề.

- Trấn cho ta!

Thiên Sinh hướng trời gào lớn, cả người hắn không chỉ dâng trào ngọn lửa, trong mắt còn có lôi đình chạy chồm, sắc mặt của hắn đang khôi phục bình tĩnh, ý chí của Duyên Sinh Thiên Tôn đã bị hắn trấn áp.

Lăng Hàn không do dự nữa, lập tức nhảy về phía truyền tống trận.

Xoạt, một đạo đao khí chém tới, cực kỳ lạnh lẽo.

Lăng Hàn cũng không quay đầu lại, chém ra một kiếm, oành, chặn được đao khí, nhưng cả người hắn run lên, thân hình nghiêng lệch xuyên qua truyền tống trận.

Cảnh vật trước mắt thay đổi, đây là hành lang không gian hắc ám, nhìn phía sau, truyền tống trận trong nháy mắt hóa thành một điểm sáng nhỏ, nhưng rất nhanh thì nhìn thấy Thiên Sinh cũng giết tới, hắn truy kích ở trong đường hầm, tựa hồ nhất định phải chém Lăng Hàn.

Đệt!

Lăng Hàn vội vã lao nhanh, ở trong không gian thông đạo này, hắn cũng không dám vận chuyển không gian thuấn di cùng thời gian lưu gia tốc, bằng không có khả năng cực cao hỗn loạn không gian, đến thời điểm đó lối đi này tất nhiên sẽ tan vỡ.

- Ngươi không trốn được!

Tốc độ của Thiên Sinh nhanh kinh người, hắn cũng không có sử dụng quy tắc, chỉ là thể thuật phát uy, đang rút ngắn khoảng cách cùng Lăng Hàn.

Lấy tốc độ của hắn, e là không cần mấy tức liền có thể đuổi kịp, mà ở trước Lăng Hàn, kỳ thực các nàng Nữ Hoàng cũng không xa xôi.

Lăng Hàn nảy ác tâm, đột nhiên đứng lại, Tiên Ma Kiếm chém đi, oanh, tất cả quy tắc trong cơ thể hắn tràn ra.

Đã như vậy, hắn liền phá huỷ hành lang này.

- Ngươi dám!

Thiên Sinh giết tới, hắn phủ đầu chính là một đao chém về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn lùi, một bên lùi một bên nổ ra công kích, mục tiêu không phải Thiên Sinh, mà là hành lang này.

Hiện tại hắn nắm giữ sức chiến đấu tầng ba đỉnh cao, lực phá hoại đáng sợ đến mức nào, rất nhanh toàn bộ hành lang đều run lên, có từng đạo từng đạo ánh sáng đặc biệt bắn rơi, thật giống như hành lang này đã vụn vặt.

- Dừng tay!

Thiên Sinh gầm dữ dội, mặc dù hắn là thiên địa sinh dưỡng, có đủ loại dị năng, nhưng nếu đường hầm không gian phá nát, hắn cũng chỉ có thể nước chảy bèo trôi, đương nhiên, chết là chắc chắn sẽ không chết, lấy thể phách Tiên Kim của hắn, trên đời này ngoại trừ Thiên Tôn, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng chỉ có thể áp chế hắn mà thôi.

Lăng Hàn làm sao để ý tới, ngược lại múa Tiên Ma Kiếm càng gấp.

Oành oành oành, toàn bộ hành lang phát ra ánh sáng chói mắt, đột nhiên nổ lớn, Lăng Hàn không có chút hồi hộp nào mà bị đánh bay ra ngoài, lấy thể phách của hắn lại thêm toàn lực phòng ngự cũng vô dụng, chỉ cảm thấy xương cốt toàn thân hóa thành bột mịn, trong cơ thể lún vào mảnh vỡ đại đạo, để hắn khó chịu đến không cách nào hình dung.

Cũng còn tốt, Thiên Sinh cũng bị đánh bay, hơn nữa là về một hướng khác, ở dưới vụ nổ lớn như vậy, ngay cả Thiên Sinh cũng vô lực đối kháng, chỉ có thể bị đánh bay ra ngoài.

Bạo tạc vẫn còn tiếp tục, lan tràn về hai đầu.

Lúc này, Lăng Hàn chỉ có cầu khẩn, hi vọng các nàng Nữ Hoàng có thể đúng lúc chạy ra thông đạo, nếu bị sóng xung kích trúng, làm sao cũng sẽ bị thương nặng.

Sau đó, mắt hắn tối sầm lại, ngất đi.

Hắn bị thương quá nặng, có Thiên Tôn Bảo khí đánh tổn thương, có Tiên Binh chém ra xé rách tổn thương, còn có đường hầm không gian nổ lớn chấn thương, dù người làm bằng sắt cũng chịu không được.

Cũng không biết qua bao lâu, hắn từ từ tỉnh lại, chỉ thấy toàn thân tràn ngập đau đớn không cách nào hình dung, mí mắt không mở ra được.

Hắn thử vận dụng thần thức, cực kỳ miễn cưỡng, chỉ có một tia có thể lưu chuyển, hắn quan sát trong thân thể, không khỏi cười khổ, được rồi, thân thể này thật có thể nói là thủng trăm ngàn lỗ.

Trước hắn cũng đã trọng thương, cuối cùng lại bị không gian bạo tạc chấn kích, vậy càng là đòi mạng, hiện tại có vô số mảnh vỡ không gian đại đạo đâm vào trong cơ thể hắn, thật giống như ở trong cơ thể một phàm nhân đâm đầy đao nhọn, cái này cùng chết có khác nhau bao nhiêu?

Cũng còn tốt chính là, Lăng Hàn không phải phàm nhân.

- Cho dù muốn nhúc nhích một hồi, ít nhất cũng phải trăm năm.

Lăng Hàn tính toán nói, mà cho dù qua trăm năm, hắn nhiều lắm là thoáng có một ít sức chiến đấu, cách hoàn toàn khôi phục là xa xa khó vời.

- Hơn nữa...

Hắn thở dài, không gian thần khí cũng ở trong vụ nổ lớn kia hóa thành mảnh vụn, đồ vật bên trong tự nhiên cũng không còn.

- Hiện tại, ta chỉ có thể dựa vào thân thể chậm rãi khôi phục.

Lăng Hàn muốn biết hiện tại mình ở nơi nào, nhưng mí mắt không cách nào mở, thần niệm cũng thả không ra bên ngoài cơ thể, hoàn toàn chính là một người mù.

Hắn thở dài, nghĩ hắn đường đường là Tiên Vương, lại nắm giữ sức chiến đấu tầng ba, nhưng bây giờ thì sao? Ngay cả một người bình thường cũng không bằng.

Không thể làm gì khác hơn là nằm như thế, ngược lại thể phách của hắn đạt đến cấp bậc Tiên Vương, gió thổi mưa móc đương nhiên không thể có ảnh hưởng gì với hắn.

Một ngày, mười ngày, nửa tháng, thời gian lặng yên mà qua, Lăng Hàn nỗ lực rút ra đại đạo trong cơ thể, tốc độ chậm không hợp thói thường, hết cách rồi, hiện tại hắn thực sự là quá tổn thương, nhất định phải đi từ từ.

Nơi này có dã thú, hơn nữa hiện tại khí tức của Lăng Hàn cực kỳ suy sụp, căn bản không có một chút lực uy hiếp của Tiên Vương, doạ không được ai, thỉnh thoảng sẽ bị cắn mấy phát, cũng may thể phách của hắn đủ mạnh, cho dù toàn thân đều là vết thương cũng không phải dã thú có thể cắn được.

Dã thú cắn hắn, không con nào không gãy hết răng.

Hơn nửa năm sau, hắn rốt cục bị người phát hiện.