Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2709: Cứu giá (Hạ)




Ngự Vô Địch kinh hãi đến biến sắc, hắn cho rằng Lăng Hàn phải bị thương nặng đến tình trạng hầu như gần chết, kia là Bảo khí Tiên Vương tầng chín luyện chế, ngay cả Tiên Vương tầng một chân chính cũng có thể dễ dàng xoá bỏ.

Nhưng Lăng Hàn cường thế phản kích lại cho hắn biết, thương thế của đối thủ xa xa không có nghiêm trọng như hắn tưởng tượng, ngược lại, sức chiến đấu của đối phương hầu như còn ở trạng thái mạnh nhất.

Làm sao có khả năng, kia là Bảo khí phụ thân hắn luyện chế a!

Hắn không thể nào tiếp thu được, Lăng Hàn này đến cùng là yêu quái gì, ở niên đại hắn đừng nói không có quái vật như vậy, ngay cả Đế Tinh cũng chỉ có hắn, bằng không hắn cũng không thể quét ngang cùng cấp vô địch rồi.

Ngự Vô Địch cầm côn mà đứng, hiện tại hắn muốn làm rất đơn giản, chính là kéo dài thời gian, chỉ cần kéo dài tới hắn có thể lần thứ hai dùng Hồng Ma Thổ, vậy hắn liền khẳng định thắng, bởi vì Lăng Hàn dùng Hồng Ma Thổ trước hắn.

Hắn tự tin như vậy đương nhiên là xây dựng ở dưới tình huống không ai có thể không ăn Hồng Ma Thổ mà nắm giữ sức chiến đấu cấp Tiên Vương, nhưng ai bảo cơ duyên của Lăng Hàn nghịch thiên như vậy, chính là thành tồn tại độc nhất vô nhị.

Lăng Hàn cường thế công kích, thương thế ở dưới Bất Diệt Chân Dịch vận chuyển đã hoàn toàn khôi phục, hắn cường thế như cũ, chỉ cần Tiên Khí không phát uy, Ngự Vô Địch lại tính là gì?

Lần này hắn có kinh nghiệm cùng giáo huấn, đương nhiên sẽ không lại đặt mình vào nguy hiểm, mà kéo dài một khoảng cách oanh kích, điều này làm cho lực sát thương của hắn có hạ thấp, nhưng hắn mạnh hơn Ngự Vô Địch quá nhiều, dễ dàng liền có thể đưa đối phương vào chỗ chết, bởi vậy, ý thức Tiên Vương trong Tiên Côn Tử Kim cũng không ngừng bị kích hoạt.

Có thể nhìn thấy, sau mấy chục lần, thân ảnh của Ngự Hư Tiên Vương đã càng ngày càng nhạt.

Chuyện này ý nghĩa, Ngự Hư Tiên Vương lưu lại thủ đoạn cho con trai có thể cứu hắn mấy chục lần, đủ thấy hắn sủng ái đứa con trai này dường nào, nhưng ai có thể nghĩ tới trên Tiên lộ lại có một quái vật như Lăng Hàn, nhanh như vậy liền bức Ngự Vô Địch đến tuyệt cảnh.

- Đáng ghét! Đáng chết!

Ngự Vô Địch rống to, nhưng Ngự Hư Tiên Vương vì rèn luyện hắn, lưu lại tia ý thức này chỉ có thể bị động kích phát, dùng để bảo vệ hắn, nhưng không cách nào chủ động thảo phạt, căn bản là không làm gì được Lăng Hàn.

Lẽ nào hắn thật phải chết ở chỗ này?

Cái ý niệm này xẹt qua, cả người Ngự Vô Địch không khỏi phát lạnh.

Từ khi sinh ra đến hiện tại, hắn chưa từng nghĩ tới mình sẽ có một ngày tử vong.

Hắn có lão tử hầu như vô địch, bản thân càng là cấp bậc Đế Tinh, nhất định phải trở thành Tiên Vương tầng chín, Thiên Nhân kiếp căn bản không cần cân nhắc, nhưng bây giờ thì sao, đao tử vong đã gác đến trên cổ.

Đúng lúc này, hắn đột nhiên lộ ra sắc mặt vui mừng, hơn nữa còn là vẻ mừng rỡ như điên.

Hắn có thể dùng Hồng Ma Thổ!

- Ngày lành của ngươi đến rồi!

Ngự Vô Địch cười ha ha, vội vã lấy ra Hồng Ma Thổ ăn vào, nhất thời, khí thế của hắn tăng vọt, lực lượng cuồn cuộn mà động, đạt đến cấp bậc Tiên Vương.

- Chết!

Hắn cường thế giết ra, Tiên Côn Tử Kim vung vẩy, cực kỳ bá đạo.

Thực lực bây giờ của hắn đã vô hạn tiếp cận Tiên Vương, tự nhiên cũng có thể có hạn độ mà phát huy ra uy của Tiên Khí, tăng cao sức chiến đấu.

Lăng Hàn không vung quyền đón lấy, mà dùng tới Tiên Ma Kiếm, lúc này uy lực của Tiên Côn Tử Kim quá mạnh mẽ, chỉ dựa vào Tiên Vương giới chỉ đã không cách nào ngang hàng, nhất định phải dựa vào uy năng của Tiên Ma Kiếm.

Ầm! Ầm! Ầm!

Hai tên chuẩn Tiên Vương điều khiển Tiên Binh đấu đối diện, tăng quy mô chiến đấu thêm một bước, dư tử tầm thường, chỉ có phần trố mắt quan sát.

Ngự Vô Địch càng đánh càng mạnh, hắn nín một hơi, bị Lăng Hàn ức hiếp quá lâu, hắn không thể chờ đợi được nữa muốn trấn áp Lăng Hàn, tàn nhẫn xuất ác khí.

Lăng Hàn không sợ, thể lực của hắn cực kỳ lâu dài, căn bản không lo dùng hết.

Chiến một nén hương thời gian sau, Ngự Vô Địch không khỏi biến sắc.

Làm sao sức chiến đấu của Lăng Hàn vẫn mạnh như thế, một chút cũng không có ý tiêu giảm?

Kháo, hắn dùng Hồng Ma Thổ đã rất lâu a!

Ngự Vô Địch càng đánh trong lòng càng lạnh.

Chuyện gì thế này?

Hắn lại không phải không có dùng qua Hồng Ma Thổ, có thể kéo dài thời gian bao lâu lẽ nào hắn còn không biết sao? Hắn cũng đã chống qua thời kỳ mình dùng không được Hồng Ma Thổ, nhưng Lăng Hàn lại còn ở trạng thái sức chiến đấu khủng bố, cái này quá không hợp lý.

Lẽ nào Lăng Hàn dùng siêu cấp Hồng Ma Thổ? Hồng Ma Thổ thăng cấp bản?

Hiện tại hắn chỉ có ở trong lòng tin chắc, nếu hắn dùng Hồng Ma Thổ sau, vậy sức chiến đấu nhất định kéo dài hơn Lăng Hàn, vì lẽ đó, người cười đến cuối cùng nhất định là hắn.

Hai người đại chiến, lúc trước Ngự Vô Địch cũng xưng bá chủ một thời đại, bản năng, kinh nghiệm chiến đấu tự nhiên cực kỳ mạnh mẽ, hiện tại sinh mệnh lũy thừa của hắn hoàn toàn tương tự Lăng Hàn, hơn nữa đều nắm Tiên Binh, vậy đương nhiên sẽ không thua kém Lăng Hàn mảy may.

Chiến đấu cực kỳ kịch liệt, ngươi tới ta đi, thỉnh thoảng liền có máu tươi tung toé, tình cảnh đồ sộ mà lại thê thảm.

Lăng Hàn chiến ý sôi trào, Tiên Ma Kiếm vung chém như bay, hắn chiến đến thoải mái tràn trề.

Bất quá, hắn là thể thuật phát uy, có thể hầu như không chỗ tận cùng mà tiếp tục đánh, nhưng Ngự Vô Địch không được, Hồng Ma Thổ kéo dài thời gian có hạn! Hơn nữa, coi như dùng Hồng Ma Thổ cũng chỉ có thể vô hạn tiếp cận sức chiến đấu Tiên Vương, mà không thể vượt qua, coi như liên tục hai lần dùng, thà rằng tự mình hại mình cũng vô dụng.

Sức chiến đấu của Ngự Vô Địch lại bắt đầu rơi xuống dốc.

Hắn vừa giận vừa sợ, điều này làm cho hắn không cách nào tưởng tượng, không thể tiếp thu, tại sao có thể có quái vật như vậy?

- Ngươi, ngươi đến cùng vận dụng thủ đoạn gì?

Hắn hỏi, nếu không hắn thực sự là chết cũng không nhắm mắt.

Lăng Hàn cười nhạt, hắn lại có lý do gì giải thích cho đối phương?

- Người sắp chết, biết nhiều như vậy làm gì?

Ngự Vô Địch đỏ cả mặt, năm đó hắn khí phách cỡ nào, quét ngang cùng cấp, bất luận người nào ở trước mặt hắn cũng chỉ có phần nằm rạp, nhưng bây giờ lại bị Lăng Hàn coi là kẻ chắc chắn phải chết, để hắn làm sao cam tâm?

Hắn cắn răng, một ý nghĩ đang ở trong đầu của hắn bay lên.

Nếu như chết, cơ duyên to lớn hơn nữa lại cùng hắn có quan hệ gì?