Lăng Hàn không khỏi cười thầm, lại để cho bọn họ mù mờ đoán trúng rồi, nhưng những người này tuyệt đối đoán không ra mục đích thật sự hắn bắt đi những Nhân tộc này.
Bởi vì hai vị Tổ Vương thay phiên trấn thủ, Lăng Hàn không có cơ hội ra tay, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục chờ.
Một lần chờ này, là năm năm trôi qua.
Thiên Hoang Sơn đột nhiên đến một vị khách nhân, đây là một tên Trùng Tộc, nhưng hóa thành hình người, hai tay vẫn duy trì hình thái của Trùng Tộc như cũ, khoác vảy màu đen, không có hai tay, mà hóa thành hai cái kìm to, như Tiên Kim chế tạo thành vũ khí sắc bén.
- Hóa ra là môn hạ của Hoàng Tuyền đại nhân Liễu Không sư đệ!
Mọi người đón hắn vào, thuận tiện giới thiệu cho mấy người không biết thân phận của hắn một chút.
Hoàng Tuyền là phong hào của một vị Thiên Tôn.
Liễu Không nhìn về phía mọi người gật đầu ra hiệu:
- Sư tôn đại nhân mời Hằng Hoang Đại Nhân đi qua thương lượng một ít chuyện, vừa vặn phát hiện có một vùng núi lửa phun trào, chảy ra thiên địa nguyên lực, đối với các vị Cửu Liên sư huynh sư tỷ, còn có sư đệ sư muội sắp đột phá Cửu Liên có nhiều chỗ tốt, liền lệnh tại hạ đi một chuyến, mang các vị tới.
Tuy hệ thống võ đạo của dị vực không giống Tiên Vực, nhưng ở trên một số tiết điểm là tương đồng.
Tỷ như Tiên Vực từ Tiên Phủ đến Thăng Nguyên, dị vực từ Bát Liên đến Cửu Liên, cái này là một biến chất, Tiên Vực là chuyển hóa linh lực thành nguyên lực, đây là lực lượng Bản Nguyên, chất lượng cao hơn linh lực.
Tại sao nói cho dù Tiên Vương không có lực lượng quy tắc, sức chiến đấu cũng có thể sánh được Trảm Trần, chính là bởi vì cấp độ nguyên lực cao, nếu không thì, lực lượng to lớn hơn nữa cũng như đại hán vung tờ giấy đánh người, không đến nơi đến chốn.
Ở dị vực, bước đi này cũng tương tự là hồn lực biến chất.
Từ Tiên Phủ đến Thăng Nguyên, có thể từ từ đi, chuyển hóa từng tia linh lực thành nguyên lực.
Thông tục mà nói, chính là áp súc, 10 ngàn, một trăm triệu phần linh lực có thể ngưng tụ thành một phần nguyên lực, tỷ lệ này không giống, chất lượng của nguyên lực cũng không giống, khẳng định là áp súc càng kịch liệt càng tốt.
Nhưng tốc độ chuyển hóa như vậy rất chậm, nếu như có Thiên Địa Vĩ Lực có thể mượn dùng, tốc độ chuyển hóa sẽ tăng cao rất nhiều.
Vì lẽ đó, đột phá Thăng Nguyên có thể nhắm mắt làm liều, cũng có thể đi thiên địa bí cảnh. Hơn nữa, coi như bước vào Thăng Nguyên, quá trình ngưng tụ nguyên lực cũng rất chậm, có thiên địa bí cảnh giúp đỡ sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng thiên địa bí cảnh như vậy không phải nói có là có, mà cần thiên địa phun trào ra lực lượng bản nguyên, Võ Giả mới có thể mượn dùng.
Lực lượng bản nguyên này, kỳ thực là quy tắc cô đọng, tỷ như Cửu Thiên Hỏa, nói trắng ra chính là quy tắc thiên địa cụ hóa, cùng lực lượng thiên địa không có quan hệ quá to lớn.
Nghe hắn nói chuyện, chỉ cần người ở Bát Liên Cửu Liên đều cực kỳ mừng rỡ.
Bát Liên nơi này đều đạt đến đỉnh cao, sắp bước vào Cửu Liên, đang cần thiên địa nguyên lực đến rèn luyện bản thân.
- Vậy lập tức lên đường đi.
Bọn người Tử Sương nói, có vẻ cực kỳ cấp bách.
Bởi vì thiên địa nguyên lực dâng trào là có thời gian, một khi bỏ qua liền không biết phải đợi bao nhiêu năm, hơn nữa tỷ như lần này núi lửa phun trào, tuôn ra lượng lớn thiên địa nguyên lực, cũng không có nghĩa là một số năm sau còn có thể phun trào lần thứ hai.
Đây là nhìn vận khí.
- Được!
Liễu Không gật đầu, kỳ thực hắn cũng rất muốn nhanh một chút lên đường.
Mọi người lập tức xuất phát, Liễu Không là nhận mệnh lệnh của Thiên Tôn mà đến, đương nhiên là có chuẩn bị, tay giương lên, liền thấy một sông lớn sáng tối bỗng dưng hình thành, chỉ có một chiếc thuyền nhỏ ở giữa sông lay động.
- Mời lên thuyền.
Liễu Không nói, trước tiên nhảy lên thuyền nhỏ.
Mọi người nhảy lên, Liễu Không chống thuyền, nhất thời, thuyền nhỏ theo gió vượt sóng, tốc độ nhanh kinh người, mà sông lớn cũng đang không ngừng rải về phía trước, chỉ sau một ngày, sông lớn liền đến phần cuối, thuyền nhỏ dừng lại.
Bọn họ đã đi tới dưới chân một ngọn núi lớn, mà núi lớn đang phun ra dung nham, ngọn lửa màu đen thiêu trời, thật giống như trời cũng muốn tan.
- Đây là Kim Vân Sơn!
Tử Sương kinh ngạc thốt lên.
- Cho dù chúng ta lấy truyền tống trận lại đây, cũng cần ba năm!
Nhưng bây giờ thì sao, vẻn vẹn một ngày mà thôi, bọn họ liền đến.
Tất cả mọi người hâm mộ nhìn về phía Liễu Không, sông lớn cùng thuyền nhỏ kia đã bị hắn cất đi.
- Đây là pháp bảo Gia sư cho tại hạ mượn, chờ sau đó phải đưa cho sư tôn đại nhân.
Liễu Không cười nói.
Quả nhiên, chỉ có Thiên Tôn mới có thủ đoạn nghịch thiên như vậy, thực sự là quá kinh người.
- Các vị, hai vị Thiên Tôn đại nhân đối với con dân của bản vị diện đều coi như con cháu, bởi vậy không có xem thiên địa bí cảnh này là tài sản riêng, vì lẽ đó, chúng ta lên núi, sẽ gặp phải võ giả khác.
Liễu Không nghiêm nghị nói.
- Vì tranh cướp thiên địa nguyên lực, mọi người khó tránh khỏi một phen tranh đoạt, ý của hai vị Thiên Tôn đại nhân là bọn họ tuyệt không nhúng tay, hết thảy dựa vào mình.
Bọn người Hoài Kiếm lộ ra vẻ ngạo nghễ, bọn họ người nào không phải thiên chi kiêu tử? Đặc biệt là sau khi thu đệ tử, ít nhất là Đế Tinh cất bước, còn có thể sợ cạnh tranh sao?
Cho dù bọn họ gặp phải cường giả Cửu Liên Tam Diệp, không địch lại cũng có thể thong dong đào tẩu, không đến nỗi làm mất tính mạng.
- Vậy thì lên đường đi.
Tất cả mọi người tràn ngập kỳ vọng, tuy đi tới bí cảnh như vậy, nhưng có thể được thiên địa bí lực hay không còn không nhất định, cái này cần xem cơ duyên.
Hầu như mỗi người đều đơn độc hành động, tài nguyên có hạn, đương nhiên là dựa vào sức mình.
Lăng Hàn cùng ba nữ Hổ Nữu chung một chỗ, xuất phát về phía trên núi.
Tiểu Khủng vẫn như tiểu Cẩu, được Nhu yêu nữ ôm vào trong ngực, bộ dáng manh manh, tiểu gia hỏa ở dưới Lăng Hàn lạm dụng uy quyền đã bị ép luồn cúi.
Đây là một mảnh núi cao liên miên, núi lửa đang phun trào dung nham là ngọn núi chính, có người nói có uy thế chí cao, chỉ có Tổ Vương mới có thể lên đỉnh, bởi vậy cũng đừng nghĩ có thể bò đến trên đỉnh ngọn núi.
Thiên địa nguyên lực theo núi lửa dâng trào đi ra, nếu như có thể lên đỉnh, chiếm cứ miệng núi lửa, vậy muốn thu được thiên địa nguyên lực sẽ rất dễ dàng.
Thiên Tôn đương nhiên có thể làm được, nhưng không có làm như thế, tự nhiên là xem thường làm.
Nếu như đệ tử Thiên Tôn ngay cả chút ý thức cạnh tranh ấy cũng không có, vậy thì nhanh cút đi.