Hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, tuy lấy ra năng lượng hư tử có công thức, mô hình có thể học tập, lợi dụng, nhưng quá trình chân chính là có thể ngộ mà không thể nói bằng lời, nếu không phải Lăng Hàn đã từng là chúa tể thiên địa, thì hắn không thể ở cảnh giới này lấy ra được năng lượng hư tử, cho dù hắn có quyển sách kia cũng không được.
Trước vẫn chưa thành công, là bởi vì chúa tể thế giới như hắn không chính tông, chỉ có thực lực của chuẩn Thiên Tôn, miễn cưỡng mới đạt đến ngưỡng cửa của lực lượng thiên địa mà thôi.
- Thể lực tăng lên đơn giản hơn quy tắc, như vậy chỉ cần ta tăng lực lượng lên tới Thăng Nguyên Cảnh đỉnh phong, tương đương với nắm giữ sức chiến đấu của Thăng Nguyên viên mãn.
Lăng Hàn âm thầm nói, đáng tiếc, lực lượng là một giá trị nhất định, bao nhiêu lực lượng liền đối ứng bao nhiêu sức chiến đấu, không giống cảnh giới, Đế Tinh, Đế giả… sức chiến đấu cùng cảnh giới không tương xứng nghiêm trọng.
- Vì lẽ đó, Ngõa Lý mới dùng tính mạng lũy thừa đến cân nhắc một sinh linh mạnh mẽ, mà không phải cảnh giới.
Tự nói trong lúc đó, hắn đã trở lại học viện, chuẩn bị tiến hành tứ cường chiến.
Ba tràng trước không có chút hồi hộp nào, Lăng Hàn, Hoài Kiếm, Tỉnh Trung Nguyệt thuận lợi thắng được, mà tràng thứ tư thì rất kịch liệt, hai siêu cấp Đế Tinh đều bùng nổ ra sức chiến đấu kinh người, chiến một trận óng ánh, không hề bảo lưu.
Thực lực của hai người vô hạn tiếp cận, tự nhiên cũng chiến cực kỳ kịch liệt, làm sao cũng không cách nào phân ra thắng bại, làm cho chiến đấu vẫn kéo dài như thế.
Cũng còn tốt, tình huống như vậy trước đây cũng đã xảy ra, chủ sự tự nhiên cũng có biện pháp ứng đối, chính là mở ra thời gian chảy gia tốc, bên ngoài qua một ngày, bên trong có thể đánh tới ba năm.
Khư Tinh cùng Huyết Qua cũng thực là kỳ phùng địch thủ, ròng rã đánh mười bảy năm mới rốt cục phân ra thắng bại, hơn nữa là bởi vì không thể sử dụng vũ khí, Huyết Qua thân là Trùng Tộc chiếm tiện nghi, xước mang rô trên người hắn đều là đại sát khí, bình thường không có gì, nhưng ở trong chiến đấu thế lực ngang nhau, một chút xíu ưu thế đến cuối cùng cũng có thể phóng to vô hạn.
Cái này tự nhiên để Khư Tinh không phục, đại chiêu của hắn cần thần binh lợi khí mới có thể phóng ra, hai người ước định sau đó tái chiến một hồi.
Bất kể nói thế nào, Huyết Qua cũng trở thành người cuối cùng trong tứ cường.
Vòng thi đấu kế tiếp, Lăng Hàn chiến Tỉnh Trung Nguyệt, Hoài Kiếm chiến Huyết Qua, vẫn là năm ngày nghỉ ngơi.
Lăng Hàn không có lãng phí từng giây từng phút, hắn đi tới dã ngoại, lấy ra lực lượng thiên địa trong quyển sách thần bí, không ngừng cất bước ở biên giới vách núi, bởi vì chỉ cần mất khống chế chút xíu, thiên kiếp liền thật sẽ rơi xuống, vậy lấy thân thể nhỏ bé của hắn làm sao chịu đựng được?
Trốn vào Hắc Tháp?
Xác thực, Tiên Vương tầng chín không có cách nào đánh vỡ Hắc Tháp, nhưng thiên địa nhằm vào là vĩnh viễn sẽ không biến mất, chỉ cần Lăng Hàn dám ra, thiên địa sẽ tiếp tục oanh kích, cho đến khi hắn ứng kiếp mới thôi, vậy tự nhiên là một con đường chết.
Còn có một lựa chọn, chính là Lăng Hàn rời dị vực, nhưng về Tiên Vực không đường, đi Huyền Nghịch vị diện lại không nắm giữ quy tắc đối ứng, hiện nay hắn chỉ có thể ở lại dị vực.
Ở dưới đùa lửa, sức chiến đấu của Lăng Hàn vững chắc tăng lên, thể lực của hắn đã đạt đến Thăng Nguyên đại thành, lại phối hợp lực lượng thiên địa rèn luyện qua thể phách, coi như không dùng tới lực lượng quy tắc, hắn cũng có thể phát huy ra sức chiến đấu của Thăng Nguyên đại thành. Hơn nữa, chiến lực như vậy là không bị vị diện ảnh hưởng.
Cho dù hắn đi tới Huyền Nghịch vị diện, thậm chí vị diện cao đẳng, quy tắc dĩ nhiên là không thể dùng, nhưng sức chiến đấu vẫn có thể duy trì ở Thăng Nguyên đại thành.
- Chẳng trách Thiên Tôn đáng sợ như vậy, bọn họ đã nhảy ra quy tắc, đi bất kỳ địa phương nào cũng sẽ không suy yếu sức chiến đấu.
Năm ngày tĩnh dưỡng trôi qua rất nhanh, vòng bán kết bắt đầu, hai trận chiến đồng thời tiến hành.
Lăng Hàn đối mặt Tỉnh Trung Nguyệt, đối thủ phong hoa tuyệt đại này, đẹp đến trong lành thoát tục, như tuyệt thế tiên tử, chỉ có thể phóng tầm mắt nhìn, ngay cả tới gần cũng không dám.
- Kỳ vọng ngày này rất lâu.
Tỉnh Trung Nguyệt nói, âm thanh trong trẻo, cực kỳ êm tai, chính là một loại hưởng thụ.
Lăng Hàn cười nhạt:
- Ra tay đi, ta cũng sẽ không thương hương tiếc ngọc.
Tỉnh Trung Nguyệt nhất thời giận dữ, nàng là siêu cấp Đế Tinh, chưa từng cần người thương tiếc? Nàng là vô địch kiếm, có thể phá hủy tất cả!
- Vạn hóa kiếm quyết!
Nàng hừ nhẹ một tiếng, tay trắng đẩy ra, vô số ngân kiếm từ trong tay nàng phát ra, cuồng quét về phía Lăng Hàn.
- Ta nói muội tử, chúng ta liền không thể cẩn thận luận bàn sao?
Lăng Hàn cười nói, một bên cường thế đột tiến, song quyền huy động liên tục, mỗi một đạo ngân kiếm đều bị hắn đánh nát.
Hắn phảng phất như một vị Ma Vương, giết tới trước mặt Tỉnh Trung Nguyệt.
Ở mọi người nhìn lại, Lăng Hàn rất có hiềm nghi đùa giỡn Tỉnh Trung Nguyệt.
Hết cách rồi, một cái là Đại Lão Hắc của Ác Ma tộc, một cái khác là phấn kiều kiều của Thiên Sứ tộc, hai người đứng chung một chỗ chính là dã thú cùng mỹ nữ. Hiện tại Lăng Hàn nói trêu chọc, ở mọi người nhìn lại chính là đùa giỡn.
Tỉnh Trung Nguyệt mặt lạnh, không ngừng ra tay, từng đạo từng đạo công kích hóa thành kiếm khí lăng thiên, nàng như một vị nữ Chiến Thần, mỹ lệ mà nguy hiểm, quyến rũ nhưng không mất anh tư, ngay cả nam giới của Ác Ma tộc, Trùng Tộc, Thánh Thú cũng nhìn chằm chằm không chớp mắt, thần thái sáng láng.
Nếu như chiến đấu thắng bại là do khán giả quyết định, vậy người thắng sẽ không có chút hồi hộp nào là Tỉnh Trung Nguyệt.
Lăng Hàn buông tay chiến một trận, tiến hóa lũy thừa của hắn đã đạt đến mười một, ở dưới điều kiện trước mắt hẳn là không có chỗ tăng lên, nhưng giao thủ với cường giả như Tỉnh Trung Nguyệt, nói không chắc có thể đánh vỡ ràng buộc, mở ra con đường tiến hóa càng mạnh hơn.
Ở trên người hắn, các loại quy tắc hạ bút thành văn, hóa thành hình thái các loại binh khí, cắt chém về phía Tỉnh Trung Nguyệt, hay là bao vây ở quả đấm của hắn, trực tiếp oanh kích Tỉnh Trung Nguyệt.
Thể phách mạnh mẽ của hắn cũng đưa đến tác dụng cực lớn, tuyệt đại bộ phận công kích của Tỉnh Trung Nguyệt hắn đều có thể không nhìn, điều này làm cho hắn có thể lấy ra càng nhiều lực lượng đặt ở tiến công, mà kết quả chính là phản kích của Tỉnh Trung Nguyệt giảm thiểu, ngược lại để công kích của hắn càng thêm cuồng bạo.
Từ tình cảnh đến xem, Lăng Hàn đã chiếm ưu thế, cơ bản chỉ có phần hắn công kích.