Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2571: Tiêu tiền




Một lúc sau, một lão giả xuất hiện, đây là một cao thủ Bát Liên, tương tự là Thiên Sứ tộc, nhưng biên giới cánh chim đã hiện ra vẻ tro đen.

Đây là hắn trải qua quá nhiều lần Thiên Nhân kiếp, đã tạo thành ảnh hưởng với thân thể, lại qua mấy lần, hắn liền không thể đứng ở chỗ này nữa, mà là trên đầu rụng tóc, lòng bàn chân chảy mủ, lúc nào cũng có thể bỏ mình.

Lăng Hàn gật gù, nguyên bản tiếp đón hắn chỉ là một người giúp việc, nhưng hắn hiển lộ cảnh giới một chút, còn nói có vật phẩm trọng yếu bán đấu giá, mới đổi thành lão giả này tới tiếp hắn.

- Món đồ gì?

Lão giả lại hỏi.

Lăng Hàn lấy ra một chiếc bình ngọc, đặt ở trên bàn.

Lão giả cầm lấy, vừa muốn mở ra, lại nghe Lăng Hàn nói:

- Cẩn thận một chút.

Hắn không phản đối, lẽ nào trong này chứa Hồng Hoang mãnh thú sao.

Tách, hắn mở nắp bình ra, nhất thời một luồng sát khí vọt ra, để tay hắn không khỏi run lên, nhất thời để chiếc lọ kia rớt xuống đất.

Lăng Hàn nhanh tay, đùng, nắm lấy chiếc lọ.

Trước hắn ở trong Hắc Tháp thao túng qua thi thể Tổ Vương, tuy vẫn không thể trực tiếp tiếp xúc Tổ Vương thân, nhưng cách một chiếc lọ thì không có vấn đề, chỉ cần đừng để miệng bình trực tiếp quay về mình là được.

Lăng Hàn để chiếc lọ lên bàn một lần nữa, sau đó khẽ mỉm cười.

Lão giả không khỏi lộ ra vẻ mặt lúng túng, Lăng Hàn rõ ràng đã nhắc nhở hắn, nhưng hắn vẫn suýt chút nữa quăng ngã chiếc lọ. Nếu như thật ném hỏng, vậy không biết sẽ tạo thành tổn thất lớn bao nhiêu.

- Đây là...

Hắn lộ ra kinh sợ, chỉ cần cảm ứng hung sát chi khí này một chút, hắn liền biết đồ vật trong bình không đơn giản.

Hắn nhìn sang chiếc lọ lần thứ hai, sau đó biểu cảm trên mặt thay đổi.

Là một nhân sĩ chuyên nghiệp, hắn lập tức tiến vào trạng thái, bỏ lúng túng lúc trước qua một bên.

- Máu Tổ Vương!

Hắn thay đổi sắc mặt, sau đó vẻ mặt trở nên quái lạ.

Bọn họ thật vất vả đạt được một phần máu Tổ Vương, lúc này lại xuất hiện một bình, đây cũng quá đúng dịp chứ?

- Có điều, còn chưa luyện hóa.

Hắn nhíu mày, cái này sẽ ảnh hưởng giá cả bán đấu giá.

- Quý hãng có biện pháp tinh luyện máu Tổ Vương sao?

Lăng Hàn hỏi.

- Không.

Lão giả lắc đầu, sau đó lại nói.

- Đây là một loại bí thuật, chỉ nắm giữ ở trong tay số ít thế lực. Có điều, ngươi cũng không cần để ý, dù sao thiên hạ không có nhiều máu Tổ Vương như vậy.

Cũng đúng, Tổ Vương nào không có chuyện làm cả ngày lấy máu ra chơi?

Nhưng Lăng Hàn thầm nghĩ trong lòng, Tổ Vương thi có thể lợi dụng trong Hắc Tháp chí ít hơn một trăm bộ, đây là của cải kinh người cỡ nào?

Hơn nữa, Lăng Hàn không có dự định bán máu Tổ Vương, mà là muốn giữ lại cho mình dùng, vậy tự nhiên là cần phương pháp luyện hóa.

- Ngươi dự định đổi bình máu Tổ Vương này thành Tinh Thạch, hay lấy vật đổi vật?

Lão giả hỏi.

- Nếu như cái trước, chúng ta sẽ thu lấy mười lăm phần trăm thủ tục phí, nếu là trường hợp sau, vậy ngươi phải thanh toán cho chúng ta mười vạn Tinh Thạch.

- Sau.

Lăng Hàn nói, trực tiếp ném ra một cái Không Gian Thần Khí, sau đó lấy ra một ít Tinh Thạch, vừa vặn mười vạn.

- Vậy ngươi muốn hối đoái thứ gì?

Lão giả hỏi, hắn tự nhiên hi vọng Lăng Hàn tuyển cái trước, giá trị một phần máu Tổ Vương tuyệt đối tới một trăm triệu Tinh Thạch.

Lăng Hàn không chút do dự nói:

- Thủ đoạn tinh luyện máu Tổ Vương.

Lão giả kinh ngạc, hắn đã nói rõ ràng như vậy, sao Lăng Hàn vẫn nhìn chằm chằm không thả? Hắn hơi suy nghĩ, không khỏi hít vào một hơi nói:

- Ngươi không chỉ nắm giữ một phần máu Tổ Vương!

Con số này nhất định sẽ không ít, bằng không coi như ngươi đổi được phương pháp tinh luyện thì đã làm sao, giá trị tăng thêm không quá một phần máu Tổ Vương này, vẫn thiệt thòi a.

Nhà ngươi có Tổ Vương sao, muốn máu liền có máu?

Tuy trong lòng hắn cho là như vậy, nhưng ngoài miệng tự nhiên không thể hỏi, người làm ăn không thể quá hiếu kỳ. Nhưng hắn vẫn nói thêm một câu:

- Nếu như ngươi có càng nhiều máu Tổ Vương, có thể giao cho chúng ta bán ra, số lượng nhiều, chúng ta có thể giảm phí thủ tục.

- Hơn nữa, làm ăn ở phòng đấu giá của chúng ta, tin tức thân phận tuyệt đối bảo mật, không cần lo lắng sẽ gặp phải phiền toái gì.

Lăng Hàn chỉ cười cợt, thứ nhất hắn nắm giữ máu Tổ Vương quá nhiều, căn bản không thể lấy ra toàn bộ bán đấu giá, thứ hai hắn làm sao có khả năng dễ dàng tin tưởng người khác như thế, ngươi nói bảo mật liền tuyệt đối bảo mật?

Đương nhiên, hiện tại hắn ngụy trang, kỳ thực cũng không sợ bị người ta biết máu Tổ Vương là hắn bán.

Quan trọng nhất chính là, hắn cũng cần máu Tổ Vương, còn có các nàng Nữ Hoàng, nhiều hơn nữa cũng không chê nhiều.

Lão giả lại khuyên vài câu, nhưng Lăng Hàn căn bản không đổi ý, nhưng lưu lại một chỗ trống, nếu như lần này hợp tác vui vẻ, nói không chắc hắn còn có thể mang phần máu Tổ Vương thứ hai đến chỗ này bán đấu giá.

Sau khi quyết định, Lăng Hàn được mời đi tới phòng khách, mặc dù đối với phòng đấu giá mà nói, sinh ý mười vạn Tinh Thạch không coi là nhiều, nhưng không chịu nổi Lăng Hàn lấy ra đồ vật quá mức quý giá, bởi vậy cũng có đãi ngộ cấp bậc quý khách.

Trong sàn đấu giá dùng đến quy tắc không gian, tự thành một động thiên, kết cấu không khác sàn đấu giá phổ thông, nhưng to nhỏ là gấp trăm lần trở lên, có thể chứa được trăm vạn người.

Lăng Hàn ngồi ở trong một bao sương, hơn nữa tầm nhìn còn vô cùng tốt, cho thấy phòng đấu giá coi trọng hắn.

Không lâu lắm, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

Ngõa Lý biến trở về hình người, ngồi ở bên cạnh Lăng Hàn, hắn trí tuệ sơ khai, đang đứng ở trong học tập cao tốc, chỉ là trước đây học tập tri thức của vị diện cao đẳng, hiện tại là học làm người như thế nào.

Hắn nhìn cực kỳ nhập thần, hắn có thể mở ra một loại hình thức, đồng thời bắt giữ âm thanh, vẻ mặt của mỗi người, sau đó tiến hành phân tích, tính toán, để cho hắn học tập.

Lăng Hàn đặt chú ý ở trên vật đấu giá, bảo bảo hiếu kỳ này hắn liền không thèm để ý.

Mới đầu vật đấu giá đều hết sức bình thường, Lăng Hàn nhìn nghe, đều không nhịn được ngáp một cái, cho đến khi có Tiên dược xuất hiện, hắn mới lên tinh thần.

Tuy niên đại không dài, nhưng nếu là Tiên dược liền cực kỳ quý giá, có thể dùng để luyện đan.

Lăng Hàn tự nhiên ra tay, tuy hắn giàu nứt đố đổ vách, có của cải của hơn trăm tên Tổ Vương, dù những Tổ Vương kia không thể mang theo toàn bộ gia sản, nhưng chỉ cần một bộ phận nhỏ cũng phú khả địch quốc.