Chiến tranh không ngại lừa dối, không chỗ nào không cần.
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Ta cũng là sử giả yêu thích hòa bình, hoan nghênh, hoan nghênh.
Nghe hắn nói như vậy, tất cả mọi người lắc đầu không ngớt, con hàng này giết người căn bản không nháy mắt, còn nói sử giả của hòa bình, hư cấu.
Ngõa Lý nhìn Lăng Hàn nói:
- Ta cần tiến một bước tiến hóa, nhưng thiếu hụt vật liệu, kiếm của ngươi là vật liệu mang tính then chốt, có thể cho ta không?
Kháo, người này đúng là lòng tham không nhỏ, vừa đến đã đánh chủ ý Tiên Ma Kiếm.
Lăng Hàn hiếu kỳ nói:
- Ngươi có thể luyện hóa thanh kiếm này sao?
Ngõa Lý không nói gì, tựa hồ là đang suy tư, sau đó nói:
- Trải qua tính toán của ta, cần 9376 năm, 36 ngày, 8 giờ 10 phút 34 giây, ta có thể hoàn toàn hấp thu tinh hoa vật liệu trong thanh kiếm này.
- Nhưng ta phát hiện, thanh kiếm này cũng đồng dạng nắm giữ công năng tiến hóa, nếu như nó lại tiến hóa một lần, thời gian ta hấp thu của nó sẽ lấy phương thức lũy thừa tăng lên, tiến hóa đến mức tận cùng, ta liền không cách nào luyện hóa nó.
Cái thứ này ngược lại rất chân thật.
Lăng Hàn kinh ngạc, người bình thường nói đến đều lấy năm làm đơn vị độ dài thời gian, chỉ có thể nói 2300 năm, 15000 năm, mà sẽ không quá cụ thể. Nhưng thứ này không chỉ nói chính xác, thậm chí ngay cả mấy ngày mấy giờ cũng nói ra.
Chỉ là hắn đối với phút cùng giây là không hề có khái niệm, không biết cái này đến tột cùng là một loại đơn vị thời gian thế nào.
Nhưng điều này nói rõ một điểm, Ngõa Lý có tính cách nghiêm cẩn khiến người ta giận sôi.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Thanh kiếm này ta có tác dụng lớn, không thể cho ngươi.
Ngõa Lý không vội, cũng không giận nói:
- Không có món đồ gì là không thể trao đổi, chỉ là hiện tại ta vẫn không có lấy ra đồ vật đồng giá.
Lăng Hàn nói:
- Vừa nãy ngươi nói, khả năng giải đáp nghi hoặc của chúng ta?
- Sóng sinh mệng của ngươi, còn có ba sinh vật giống cái này...
Ngõa Lý chỉ chỉ ba nữ Hổ Nữu.
- Đều khác với tất cả mọi người, vì lẽ đó ta cho rằng...
- Khặc!
Lăng Hàn dùng sức ho khan một tiếng, đánh gãy Ngõa Lý, sau đó nói vói đám người Vân Hà tiên tử.
- Phiền phức các ngươi tạm thời tránh lui một chút.
- Tại sao?
Có người không vui, Ngõa Lý là chiến binh đặc thù của Huyền Nghịch vị diện, nếu như có thể mang về giao cho học viện, bọn họ sẽ lập xuống đại công hiển hách.
Lăng Hàn đây là muốn độc chiếm công lao sao?
- Các ngươi không muốn bị diệt khẩu, tốt nhất nghe lời của ta.
Lăng Hàn cười nói, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên sát ý.
Cái này không phải đùa giỡn, nếu như đám người Vân Hà tiên tử biết bí mật hắn đến từ Tiên Vực, vậy hắn sẽ không chút lưu tình hạ thủ, không để lại hậu hoạn.
Vân Hà tiên tử đưa tay lôi kéo, tất cả mọi người đi ra xa xa.
Lăng Hàn bày xuống một bức tường quy tắc, như vậy âm thanh liền sẽ không truyền ra ngoài, những người Vân Hà tiên tử kia muốn nghe trộm cũng không thể.
- Nói tiếp đi.
Hắn nhìn Ngõa Lý nói.
Ngõa Lý không có thiếu kiên nhẫn một chút nào, tựa hồ chờ lại lâu đối với hắn mà nói cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì.
Ngẫm lại cũng đúng, hắn ở đây nằm ba mươi lăm kỷ nguyên, dài đến giận sôi.
- Sóng sinh mệnh của bốn người các ngươi tương tự sinh linh trí tuệ của vị diện ta.
Hắn tiếp tục nói.
- Hơn nữa, tiềm lực của ngươi cực kỳ mạnh mẽ, nắm giữ không gian tiến hóa vô hạn, vì lẽ đó, ta quyết định cùng ngươi hợp tác.
Lăng Hàn nở nụ cười:
- Ta cho rằng ngươi coi trọng chỉ là kiếm của ta.
- Kia xác thực cũng là một yếu tố.
Ngõa Lý bình tĩnh nói.
- Ta vẫn hi vọng ngươi có thể cho ta thanh kiếm kia, để ta thu được vật liệu then chốt tiến hóa.
Thứ này còn chưa tuyệt vọng.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Thanh kiếm này ngươi chết tâm đi, ta sẽ không cho ngươi.
Vì tăng Tiên Ma Kiếm lên tới cấp bậc Tiên Kim, hắn không biết trả giá bao nhiêu tinh lực cùng tâm huyết, nơi nào sẵn lòng lấy ra trao đổi.
Ngõa Lý cũng không có lộ ra vẻ thất vọng, trời sinh chính là một khuôn mặt người chết, hoàn toàn không có bất luận tâm tình biến hóa gì:
- Căn cứ tính toán của ta, ta trở lại Huyền Nghịch vị diện, đạt được cơ hội tiến hóa sẽ cao hơn nơi này mấy trăm lần.
- Chúng ta có thể hợp tác.
Hắn tiếp tục nói.
- Cùng một chỗ trở lại thế giới của mình, hơn nữa, ta cũng muốn đi vị diện đẳng cấp cao, tiếp tục tiến hóa.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút nói:
- Tốt, có điều là, ngươi biết làm sao rời đi nơi này sao?
- Đơn giản.
Ngõa Lý gật đầu.
- Được, trước rời khỏi nơi này, chờ thời gian gần đủ rồi, chúng ta liền đi Huyền Nghịch vị diện.
Lăng Hàn nói.
Hắn bỏ quy tắc phong tỏa, gọi đám người Vân Hà tiên tử lại.
Ngõa Lý phụ trách dẫn đường, toàn thân hắn phát sáng, giống như những chiến binh lúc trước kia, nhưng hắn phát ra tia sáng khá nhu hòa, cũng càng thêm tự nhiên, thật giống như thật sự có sinh linh sẽ tự mình phát sáng.
Hơn nữa, loại đồ vật như đuốc ở đây căn bản không có tác dụng, chiếu sáng không gian không đủ nửa thước, chỉ có những chiến binh này mới như là nguồn sáng chân chính.
Mọi người đuổi tới, bọn họ cũng không biết Lăng Hàn cùng Ngõa Lý đạt thành thỏa thuận gì, đều cực kỳ hiếu kỳ, chỉ là không ai dám truy hỏi Lăng Hàn.
Ngõa Lý hiển nhiên là người chịu được nhàm chán, một đường đi tới hoàn toàn không nói một tiếng.
Lăng Hàn không nhịn được hỏi:
- Chiến binh nơi này cùng chiến giáp trong thung lũng biến hóa, đều có liên quan với ngươi chứ?
- Đúng thế.
Ngõa Lý gật đầu.
- Ta cầm kim loại của thổ dân cải tạo một hồi, kích hoạt năng lượng hư tử, chỉ là những kim loại này quá kém, năng lượng hư tử không cách nào toàn diện vận chuyển, nếu không sẽ phá hoại kết cấu của bọn chúng.
Tất cả mọi người kinh ngạc, bọn họ muốn tìm ngọn nguồn bí mật của chiến binh, chiến giáp, lại là gia hỏa người lại như không phải người này?
- Năng lượng hư tử là cái gì?
Lăng Hàn hỏi.
Ngõa Lý nói:
- Một trong những năng lượng cuối cùng của Nguyên Thế Giới.
Giải thích như vậy không thể để cho Lăng Hàn thoả mãn, nhưng hắn biết Nguyên Thế Giới đại diện cho cái gì, nếu là năng lượng cuối cùng của Nguyên Thế Giới, cái năng lượng hư tử này hẳn là cực kỳ cao cấp.
Lăng Hàn lại tỉ mỉ hỏi sự tình của năng lượng hư tử, nhưng Ngõa Lý nói thẳng cho biết, hiện nay tầng thứ sinh mệnh của hắn còn quá thấp, không có tư cách tiếp xúc được năng lượng hư tử.
- Có điều, tiềm lực của ngươi cực kỳ kinh người, có tám mươi chín phần trăm xác suất tiến hóa đến cấp bậc kia.
Ngõa Lý lại nói.