Một kiếm kéo tới, phối hợp dáng dấp tiêu sái của Lý Kỳ Na, giống như Phi Tiên a.
Lăng Hàn chỉ nở nụ cười nói:
- Kiếm đến.
Xèo, Lý Kỳ Na chỉ cảm thấy tay phải run lên, Tổ Khí lại bay ra.
Cái gì!
Hắn dùng miệng hình nói, trên mặt có khiếp sợ không nói ra được.
Tổ Khí a, tuyệt đối không thể nhận một tên Lục Liên làm chủ, thậm chí Cửu Liên cũng không được, hơn nữa, không tới Tổ Vương cũng không cách nào kích hoạt Tổ Khí, bởi vậy hắn cực kỳ chắc chắc, vồ lấy Tiên Ma Kiếm liền thắng.
Tuyệt đối không ngờ, Lăng Hàn lại có thể sai khiến Tổ Khí, chuyện này quả thật khó mà tin nổi.
Cả người hắn không khỏi run rẩy, Tổ Khí phát uy, một trăm triệu cái hắn gộp lại cũng không đủ giết.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Không cần sốt sắng, đây cũng không phải Tổ Khí, chỉ là bản thân kiếm đạt đến cấp bậc Tổ Khí mà thôi.
Tiên Khí, cùng dùng Tiên Kim chế tạo thành vũ khí sắc bén, đây là hai việc khác nhau, nhưng thông thường mà nói, Tiên Kim ngay cả Tiên Vương cũng rất khó có, đương nhiên đều được tạo thành Tiên Binh, kỳ thực đó là một khái niệm.
Trong lòng Lý Kỳ Na an tâm một chút, nhưng vẫn có loại sợ hãi khó tả, tuy kia không phải Tổ Khí, nhưng ở trên trình độ sắc bén là giống nhau, căn bản không cần trực tiếp cắt trúng, một đạo kiếm khí cũng cực kỳ đáng sợ, đủ để xé rách hắn.
Hắn vừa chuyển động ý nghĩ, đột nhiên quay đầu bỏ chạy, cũng không tiếp tục suy nghĩ Tổ Khí này, chí ít trong thời gian ngắn sẽ không nghĩ tới.
Lăng Hàn triển khai Hư Linh Không Gian, cấp tốc đuổi theo, cười nói:
- Vẫn không có xong đâu, rời đi gấp như thế làm gì?
Lý Kỳ Na không đáp, chỉ nhanh chóng lao đi, nhưng hắn không thể nhanh hơn Lăng Hàn, rất nhanh liền bị đuổi theo, chỉ thấy một đạo hàn quang kéo tới, để hắn cả người lông tơ dựng đứng.
Hắn vội vã xoay người lại nổ ra một quyền, hồn lực ngưng tụ thành quy tắc, hóa thành một Quang Minh Thần Quyền, đánh tới Lăng Hàn.
Không cầu đả thương địch thủ, chỉ cầu Lăng Hàn ngăn cản, để hắn có thời gian chạy trốn.
Xoạt, Tiên Ma Kiếm đánh ra Kiếm Khí đảo qua, Quang Minh Thần Quyền kia lập tức bị chia ra làm hai, Kiếm Khí không chút nào đình trệ, tiếp tục vót qua.
Phốc, Lý Kỳ Na bị cắt thành hai đoạn, chết một cách thống khoái.
Lăng Hàn cũng líu lưỡi không ngớt, phải biết hắn cùng Lý Kỳ Na thực lực tương đương, nhưng chỉ có thêm một thanh kiếm lại nắm giữ thực lực thuấn sát đối phương.
Suy nghĩ thêm cũng đúng, nếu như Tiên Ma Kiếm thực là Tiên Binh, vậy Thăng Nguyên Cảnh cũng có thể dễ dàng giết, tuy hiện tại ở cấp độ của quy tắc không tới, nhưng dù sao cũng là Tiên Kim tạo thành, nếu không có uy năng lớn lao, còn có tư cách được gọi là Tiên Binh sao?
Lăng Hàn lắc đầu, đi tới tìm đồ vật trên người Lý Kỳ Na, nếu người đã giết, thì không cần khách khí.
- Ồ!
Lăng Hàn phát ra âm thanh kinh ngạc, trên người Lý Kỳ Na đương nhiên là có Không Gian thần khí, nhưng hắn lại cất giấu một cuốn sách trong người, không có thu vào trong Không Gian Thần Khí.
Hắn vốn tưởng rằng đây là một tờ pháp chỉ, kỳ quái sao tên kia không dùng, nhưng rất nhanh phát hiện không đúng, bởi vì hắn không mở ra được quyển sách này, hơn nữa cũng thu không vào Hắc Tháp hoặc trong Không Gian Thần Khí được.
Chuyện này... hắn từ trên người lấy ra một cuốn sách khác, đây là hắn mới vừa vào Tiên Vực sau đó từ bên trong một ổ sơn tặc đạt được, bởi vì không mở ra lại không thể thu vào Hắc Tháp, để hắn cho rằng ghê gớm, vì lẽ đó vẫn thu ở bên người, nhưng trên thực tế đồ chơi này không có một chút xíu tác dụng.
Hiện tại hắn lại ở dị vực nhìn thấy quyển sách thứ hai.
Nhưng xuất hiện ở ổ sơn tặc, còn có trên người một Thất Liên, tựa hồ nói rõ thứ này không đáng giá, nhưng ngay cả Hắc Tháp cũng thu không vào, lại sẽ là đồ vật phổ thông sao?
- Quái lạ, thứ đồ này đến cùng là cái quỷ gì?
Lăng Hàn hai tay cầm một cuốn sách, trước đây chỉ có một cái vô bổ, hiện tại là hai cái.
Trước đây giới hạn ở thực lực, Lăng Hàn không có kiểm tra cuốn sách thứ nhất quá nhiều, sau đó cũng từ từ quên, hiện tại một lần nữa nhìn thấy, tâm hiếu kỳ của hắn liền không nhịn được nữa.
Hắn dùng Tiên Ma Kiếm đi đâm, khi mũi kiếm đụng tới quyển sách, vù, một đạo ánh sáng kinh người chói lọi, để hắn chỉ cảm thấy trong tay tê rần, Tiên Ma Kiếm suýt chút nữa tuột tay bay đi.
Cái này!
Hắn kinh ngạc, quyển sách này còn thật có chút hổ báo a, ngay cả Tiên Binh cũng có thể ngang hàng?
Hắn vò đầu bứt tai, rốt cuộc phải làm sao mới có thể mở quyển sách ra đây, hắn quá hiếu kỳ.
Lăng Hàn suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cất đi hai quyển sách, đồ chơi này nếu không đụng chạm thì như giấy phổ thông, căn bản không cảm ứng được có chỗ đặc thù gì.
- Sau này hãy nói đi, hiện tại trước tiên cải tạo Khi Thiên Thuật lại nói.
Hắn tiến vào Hắc Tháp, tìm hiểu ở dưới Luân Hồi Thụ, mà chúng nữ sớm liền làm như thế, đánh đổi là lượng lớn Tinh Thạch tiêu hao, có điều bọn họ nhiều Tinh Thạch lắm, trong thời gian ngắn là không cần lo lắng sẽ có nguy hiểm tiêu hao hết.
Dưới Luân Hồi Thụ vượt qua trăm vạn năm, cuối cùng Lăng Hàn thành công cải tạo Khi Thiên Thuật, đương nhiên là mượn Khởi Nguyên Ma Phương, nếu không, hắn ở trên quy tắc không đạt tới độ cao như vậy.
Hắn truyền Khi Thiên Thuật cho các nữ, sau khi các nàng tu luyện thành, không nói có thể lừa gạt Tiên Vương, lừa gạt Thăng Nguyên Cảnh hẳn là không có vấn đề.
Chúng nữ tiếp tục tu luyện, Lăng Hàn thì trở về trấn.
Vân Hà tiên tử đã chờ hắn nhiều ngày, nhưng hiện tại bản thân không có mặt, mà để Long Đồ chờ.
- Bái kiến đại nhân!
Nhìn thấy Lăng Hàn, Long Đồ lập tức cung kính hành lễ, hắn biết Lăng Hàn là một vị Đế giả, đối với nhân vật như vậy nhất định phải cung kính.
Nhìn thấy một người dị vực hành lễ với mình, biểu hiện cung kính, Lăng Hàn có một loại quái lạ không nói ra được, nhưng trên mặt không chút biến sắc, khẽ gật đầu nói:
- Chủ nhân nhà ngươi đột phá Ngũ Diệp chưa?
- Vâng!
Long Đồ lập tức thẳng eo lên, Ngũ Diệp a, từ đây bước vào hàng ngũ Đế giả, nhất định có thể trở thành Tổ Vương, theo chủ nhân như vậy đương nhiên là mặt mũi sáng sủa.
Lăng Hàn cười cợt, Đế giả mà thôi, hắn giết không biết bao nhiêu, ngay cả Đế Tinh cũng có mấy cái chết ở trong tay hắn.
Hắn nói:
- Chủ nhân nhà ngươi đâu?
- Tiên tử nhà ta đã chờ đợi nhiều ngày, xin mời đại nhân đi theo tiểu nhân.
Long Đồ lần thứ hai cung kính nói.
...