Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2506: Tam Giới Tháp thức tỉnh




Lăng Hàn cười đến càng thêm tùy tiện, hắn tản ra Khi Thiên Thuật, lộ ra diện mạo và khí tức thật sự, lạnh nhạt nói:

- Hàn Lâm chỉ là tên giả của ta, thân phận chân thật của ta chính là Lăng Hàn, các ngươi nói phải nhớ kỹ tên của ta, làm sao nhớ?

Nhiều Tiên Vương cũng không nói gì, ai có thể nghĩ tới Lăng Hàn lại là lấy thân phận giả đi tới Thông Thiên Quan, có người như vậy sao? Đây chính là vì Tiên Vực mà chiến, cực kỳ quang vinh.

Nhưng hiện tại bọn họ cảm giác bị Lăng Hàn tát một cái, còn nói phải nhớ kỹ tên của Lăng Hàn, nhưng ngay cả tên thật của người ta cũng tính sai.

- Khá lắm tiểu tử, lại dám lừa dối Tiên Vương, ngươi cũng thật là gan to bằng trời!

Nếu không phải làm sự tình không thấy được ánh sáng gì, cần gì như vậy?

Thẩm gia Tiên Vương nói.

Đây thực sự là nói bậy, nhưng một vị Tiên Vương mở miệng, vậy thì tương đương với khuôn vàng thước ngọc, giả cũng biến thành thật.

Lăng Hàn cười nhạt:

- Các ngươi thật làm cho ta thất vọng, có điều, vẫn có Vạn Cổ đại nhân cùng vài tiền bối bảo vệ ta, để ta cảm giác Tiên Vực có một chút xíu hi vọng cùng đáng giá cứu vớt.

- Không nên lại nói hưu nói vượn, Tiên Phủ nho nhỏ, ngoan ngoãn im lặng!

Thẩm gia Tiên Vương ra tay, tóm về phía Lăng Hàn.

Thiên Tôn đã hạ lệnh dụ, hắn tự nhiên trắng trợn không kiêng dè.

Hắn biết Lăng Hàn có Khởi Nguyên Ma Phương, nhưng nơi này là Thông Thiên Quan, không phải khu vực trung lập, vậy chỉ có thể tìm hiểu đạo tắc mà thôi. Hơn nữa, Thiên Địa Nguyên Cương đối với hắn nửa điểm dùng cũng không có, hắn là Tiên Vương tầng bảy!

Cái này vừa ra tay, tự nhiên là nắm chắc.

Vạn Cổ Tiên Vương muốn ra tay, nhưng càng nhiều Tiên Vương đều lạnh lùng nhìn hắn, để hắn không thể không đè xuống kích động, nếu ra tay, hắn sẽ gặp phải mười tên Tiên Vương trở lên liên thủ vây công.

Hắn không phải Ngự Hư Tiên Vương, không mãnh liệt như vậy.

- Ngươi cho rằng, ta chỉ có thể dựa vào Khởi Nguyên Ma Phương sao?

Lăng Hàn cười gằn, trong lòng kêu một tiếng Tiểu Tháp, oanh, khí tức của hắn nhất thời tăng lên vô hạn, trong nháy mắt liền đột phá Thăng Nguyên Cảnh, sau đó đạt đến Tiên Vương.

Tầng một, tầng hai, tầng ba... Mạnh mẽ của hắn thật giống như không có chừng mực.

- Các ngươi căn bản không biết lá bài tẩy của ta, quả thực buồn cười!

Lăng Hàn lạnh lùng nói, lúc này, khí tức của hắn đã bão tố đến tầng bảy, đủ để chống lại Thẩm gia Tiên Vương.

Thẩm gia Tiên Vương mạnh mẽ dừng công kích, ngược lại không phải hắn cho là mình không phải đối thủ của Lăng Hàn, mà là biến hóa như thế cũng quá con mẹ nó khó mà tin nổi.

Nơi này lại không phải khu vực trung lập, Lăng Hàn dựa vào cái gì mạnh như thế?

Nhưng mà, khí thế của Lăng Hàn còn tăng vọt, rất nhanh vọt qua tầng tám, bước vào tầng chín, còn tăng lên nữa.

Hắc Tháp toàn diện thức tỉnh, giúp Lăng Hàn chiến một trận óng ánh!

Trước khi rời đi khu vực trung lập, Lăng Hàn đã từng nói chuyện với Tiểu Tháp, thương lượng các loại khả năng xuất hiện, mà Lăng Hàn quyết định chính là, không thèm đến xỉa làm một vố lớn.

Tiểu Tháp là Thiên Tôn Bảo khí, tuy vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng dù sao đến Tiên Vực rất lâu, nó cũng súc tích lượng lớn năng lượng, để Lăng Hàn tiến hành một cuộc chiến óng ánh vẫn không thành vấn đề.

Nó không cách nào để cho Lăng Hàn phát huy ra sức chiến đấu của Thiên Tôn, nhưng trên Tiên Vương tầng chín, tiếp cận sức chiến đấu của chuẩn Thiên Tôn lại không khó.

Lăng Hàn lạnh lùng nhìn Thẩm gia Tiên Vương:

- Ngươi không phải nhảy nhót rất vui sao, lại nhảy cho ta nhìn một chút!

Hết thảy Tiên Vương đều ngơ ngác, lúc này lực lượng của Lăng Hàn hoàn toàn nghiền ép bọn họ, thậm chí mạnh hơn Ngự Hư Tiên Vương một chút.

Chuyện này... trên người của tiểu tử này lại còn có một chí bảo, cấp bậc Thiên Tôn!

Vù, Hắc Tháp từ trong cơ thể của Lăng Hàn nổi lên, muốn cho Lăng Hàn chiến một trận óng ánh, nó nhất định phải hiện thân.

Không biết bao nhiêu năm, Hắc Tháp xuất hiện lần nữa, nó treo ở trên đỉnh đầu của Lăng Hàn, buông xuống từng đạo từng đạo hỗn độn khí, thân tháp màu đen toả ra lực lượng vượt qua quy tắc thiên địa, mặt ngoài kết từng phù văn, ngay cả Tiên Vương cũng không cách nào thấy rõ.

- Tam Giới Tháp!

Có Tiên Vương lâu năm kinh ngạc thốt lên, bọn họ ở tám kỷ nguyên trước đã là đại nhân vật, đương nhiên gặp qua Tam Giới Tháp.

Đây là Bảo khí của Duyên Sinh Thiên Tôn, năm đó Duyên Sinh Thiên Tôn lấy thân hợp đạo, phá huỷ đường nối hai giới, Tam Giới Tháp cắt ra Không Gian, chẳng biết đi đâu. Món bảo khí này thời điểm đại chiến với dị vực bị trọng thương, hiện tại còn có thể nhìn thấy phía trên có vết thương do cường giả dị vực lưu lại, nhưng Thiên Tôn Bảo khí phi phàm, khí thế kia quá bá đạo.

Nha, hóa ra Lăng Hàn là truyền nhân cách thế của Duyên Sinh Thiên Tôn!

Ngẫm lại cũng làm người ta cảm thấy chua xót, lúc trước Duyên Sinh Thiên Tôn vì Tiên Vực không tiếc tự hủy hi sinh mình, vì Tiên Vực đổi lấy tám kỷ nguyên hòa bình, nhưng hiện tại ngược lại tốt, mọi người hưởng thụ chỗ tốt của Duyên Sinh Thiên Tôn hi sinh mang đến, lại bức đệ tử cách thế của hắn lên đường cùng.

- Ha ha ha ha!

Vạn Cổ Tiên Vương cười to, khóe mắt có huyết lệ chảy ra.

Ánh mắt Lăng Hàn uy nghiêm đáng sợ, ra tay chộp tới Thẩm gia Tiên Vương:

- Lão gia hoả, lấy lớn ép nhỏ rất thoải mái đúng hay không? Hiện tại cũng cho ngươi thoải mái một hồi!

Thời gian của hắn có hạn, thứ nhất Hắc Tháp không thể giúp đỡ hắn vẫn ở vào trạng thái này, thứ hai Hắc Tháp xuất thế, không bao lâu nữa sẽ đưa ba tên Thiên Tôn kia tới, hắn nhất định phải tốc chiến tốc thắng.

Thẩm gia Tiên Vương sắp khóc, hắn làm sao có thể nghĩ đến Lăng Hàn lại còn có một chiêu như thế?

Cũng đúng, ai tin tưởng Khởi Nguyên Ma Phương lại không phải át chủ bài mạnh nhất của Lăng Hàn.

Hắn muốn trốn, có thể từ trong tay Tiên Vương tầng chín đào mạng, nhưng đối mặt sức chiến đấu tiếp cận cấp bậc chuẩn Thiên Tôn, chạy trốn căn bản là không hiện thực.

Lăng Hàn vồ một cái, Thẩm gia Tiên Vương liền lọt vào trong tay hắn.

- Hối hận không?

Lăng Hàn hỏi, trong ánh mắt sát khí lẫm lẫm, lạnh giá như băng.

- Hối hận.

Thẩm gia Tiên Vương gật đầu, quyết định hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt.

Hắn thực sự là hối hận chết mất, mình là Tiên Vương tầng bảy, tại sao lại muốn làm người tích cực dẫn đầu, hiện tại được rồi, lại bị một Tiên Phủ Cảnh nho nhỏ ở trước mặt mọi người nhục nhã.

Lăng Hàn gật đầu, đột nhiên tay nắm chặt, đùng, Thẩm gia Tiên Vương lập tức hóa thành bọt máu, ở trước mặt lực lượng cấp chuẩn Thiên Tôn, căn bản không đỡ nổi một đòn.