Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2454: Con mắt




Khí tức hỗn độn muốn thôn phệ linh hồn của Lăng Hàn, hoặc là đồng hóa hắn, kéo vào trong bóng tối vô tận.

Trong lòng Lăng Hàn bay lên hiểu ra, đây là quy tắc hai giới dung hợp, vì lẽ đó sinh linh nơi này không thể tránh khỏi mang theo khí tức của dị vực, tràn ngập giết chóc.

Hắn thử nghiệm đi phá giải quy tắc trong đó, nhưng phát hiện đây là phí công, những quy tắc này tất cả đều là mảnh vỡ, căn bản không thể phỏng đoán, chỉ có thể do thiên địa tự nhiên hình thành.

Hết cách rồi, đây không phải là Đại thế giới chân chính, chỉ là hai thế giới, hai loại quy tắc va chạm hình thành khu vực nhỏ.

Thế nhưng, hắn thông qua những mảnh vỡ quy tắc này, bắt lấy một ít lân sừng của quy tắc dị vực.

Chí ít sau một canh giờ, Lăng Hàn rốt cục buông lỏng tay ra.

Hắn chỉ cảm thấy trên mặt khô cứng, duỗi tay sờ, đã thấy trên tay tất cả đều là vảy máu.

Lúc đối kháng thiên địa ý chí trong con sinh linh kia, cơ thể của hắn lại chịu đựng không được, thất khiếu không ngừng chảy máu, mới sẽ làm đầy mặt hắn đều là vảy máu.

Thân thể hắn run run, không chỉ trên mặt, trên da cũng chảy ra máu tươi, kết thành vảy máu, để hắn sắp biến thành một quái vật.

Có điều, hắn chịu đựng quy tắc dị chủng xung kích, con sinh linh kia cũng như thế, nó không cường đại bằng Lăng Hàn, đã biến thành một thi thể, mỗi một tấc da đều nứt ra, nhưng toả ra một mùi thơm.

Kỳ thực Lăng Hàn không phải đối kháng con sinh linh này, mà là quy tắc của nơi đây, kết quả là hắn miễn cưỡng có thể đối kháng.

Dù sao, đây là ý chí thiên địa, hắn không có bị chấn chết đã tốt lắm rồi.

- Đây là... Tiên dược!

Lục Chấn đột nhiên kinh ngạc thốt lên, hắn vạch thân thể của con sinh linh kia, ở trong trái tim của nó lại súc tích một cây cỏ nhỏ, kết ra bảy trái cây, mùi thơm ngát chính là từ trên trái cây tản mát ra.

Lăng Hàn lấy ra nhìn, lông mày không khỏi nhăn lại:

- Tiên dược này hẳn là đối lập với nơi đây, vì lẽ đó chúng ta ăn vào phỏng chừng cũng rất khó chiếm được chỗ tốt.

Hắn trầm ngâm một hồi, vẫn phân ra hai trái cây cho Lục Chấn, Mai Hoa.

- Trước tiên cầm lại nói.

Lục Chấn cùng Mai Hoa đương nhiên sẽ không từ chối, Tiên dược lại kỳ quái cũng là Tiên dược.

Bọn họ cũng không dám nói Lăng Hàn độc chiếm năm trái, bởi vì con sinh linh này vốn là Lăng Hàn chém giết, không chia cho bọn họ cũng có thể.

Tiên dược a, cho bọn hắn một phần đã rất hào phóng.

Lăng Hàn thu Tiên dược, còn cất đi thi thể của con sinh linh này, hắn cảm thấy rất hứng thú với nơi này, dự định phải cố gắng nghiên cứu một chút.

Bọn họ tiếp tục tiến lên, đi tới khu vực mục tiêu, bắt đầu tỉ mỉ quan sát, vẽ địa đồ.

- Hàn thiếu, ngươi mau tới đây xem.

Lục Chấn đột nhiên chạy tới.

Lăng Hàn đi theo hắn, chỉ thấy ở vách núi, có một cái cửa động nhỏ, đen thùi lùi.

- Liền cái này?

Lăng Hàn kinh ngạc, cái này có gì đáng xem.

- Hàn thiếu, kiên nhẫn một chút.

Lục Chấn nói.

Chờ một hồi lâu, hô, Lăng Hàn chỉ cảm thấy một nguồn lực lượng dẫn dắt, hấp dẫn hắn di động về phía cửa động kia. Hắn vội vã vận chuyển lực lượng quy tắc, thân hình nhất thời dừng lại, nhưng Lục Chấn không có thực lực như vậy, thân thể gấp hạ về phía trước.

Cũng còn tốt hắn đã sớm chuẩn bị, một bên động một bên ưỡn ẹo thân thể lấy tá lực, duy trì thân thể không ngã.

Có điều, cái sức hút này cũng chỉ kéo dài một lúc, rất nhanh liền biến mất rồi.

- Quái lạ!

Lăng Hàn đi tới trước cửa động, thả thần thức đi vào.

Tiến vào hơn trăm dặm, động này không có biến hóa chút nào, cực kì hẹp, lại tới hơn ngàn dặm, cái này đã tiếp cận cực hạn của Lăng Hàn, ở trong vùng thế giới này, thần thức cũng chịu đến hạn chế rất lớn.

Hắn còn có thể xuống chút nữa, nhưng bỗng nhiên bay lên một luồng cảm giác nguy hiểm, thần thức nhất thời như thuỷ triều trở lại trong cơ thể.

Cảm giác rùng mình kéo tới, Lăng Hàn chỉ cảm thấy mình thật giống như bị đồ vật nguy hiểm gì đó nhìn chằm chằm, cái cảm giác này vô cùng không tốt, để hắn không tự chủ được toát ra mồ hôi, trên lưng ướt đẫm.

Hắn lại nhìn về phía cửa động nhỏ kia, đột nhiên cả người lông tơ dựng đứng.

Một con mắt!

Hắn nhìn thấy một con mắt đang theo dõi hắn, vô tình mà lại lạnh lùng.

- Hàn thiếu!

Lục Chấn vội vã tiến tới, nhìn về phía cửa động, nhưng cái gì cũng không thấy.

Lăng Hàn vung tay, lại nhìn về phía cửa động, lần này, hắn không nhìn thấy bất luận đồ vật gì.

- Nhanh đi.

Mặc dù Lục Chấn có chút không rõ, nhưng bọn họ cũng gần như hoàn thành nhiệm vụ, liền không phản đối, lại nói, hắn phản đối cũng vô dụng, há có thể trái ý Lăng Hàn?

Bọn họ kêu lên Mai Hoa, hầu như là thảm bại mà chạy.

Cho đến khi ra khỏi sơn cốc, hàn ý trong lòng Lăng Hàn mới dần dần biến mất.

Hắn có thể khẳng định, kia nhất định không phải ảo giác của hắn.

Ở phía dưới thung lũng này, ẩn phục một sinh linh đáng sợ.

Có thể làm cho Nhất Bí Đế Tinh như hắn cũng kiêng kỵ như vậy, kia tất nhiên là vượt qua cấp bậc Tiên Phủ.

Thăng Nguyên Cảnh?

Nhưng vùng thế giới này không phải chỉ có thể chứa đựng tồn tại cấp bậc Tiên Phủ sao?

Không đúng, vùng thế giới này chỉ vừa hình thành, quy tắc đang diễn hóa, vậy sẽ đản sinh ra sinh linh cấp bậc Thăng Nguyên lại có gì đáng kinh ngạc? Chỉ là quy tắc chưa hoàn thiện, vì lẽ đó con sinh linh kia không cách nào xuất thế, chỉ có thể dò xét một chút.

Nếu không thì, vừa nãy hắn không cách nào từ trong thung lũng rời đi.

Đương nhiên, hắn không tiếc lộ ra Hắc Tháp, sinh linh Thăng Nguyên Cảnh kia cũng không thể tạo thành uy hiếp gì với hắn.

- Ta phải nhanh một chút tăng thể phách lên.

Lăng Hàn thầm nói.

Thế nhưng, đến cấp độ hiện tại của hắn, tăng thể phách lên không chỉ là bị sét đánh đơn giản như vậy, mà cần Tiên dược vô tận phối hợp Bất Diệt Thiên Kinh tiến hành rèn luyện, nói cách khác, hắn cần tiền.

Tiền tiền tiền, hắn thực sự là thiếu tiền.

- Tại sao các ngươi trở về?

Thẩm Siêu xuất hiện, ánh mắt đảo qua ba người Lăng Hàn, trên mặt lộ ra vẻ bất mãn.

- Nhiệm vụ hoàn thành.

Lăng Hàn từ tốn nói, ném địa đồ tới.

Thẩm Siêu tiếp cận, lấy thần thức quét một hồi, nhưng không phát tác được, bởi vì tấm bản đồ này xác thực đã hoàn thiện.

- Ta còn có việc muốn bẩm báo Nhiếp đại nhân.

Lăng Hàn lại nói.

Thẩm Siêu lập tức hừ một tiếng:

- Có chuyện gì có thể nói với ta, tại sao phải vượt cấp đăng báo? Hơn nữa, bản đồ này của các ngươi là chính xác sao, sẽ không phải là các ngươi tùy ý vẽ ra lừa gạt chứ?

Lăng Hàn hơi nhướng mày, không vui nói:

- Ta cũng không có tẻ nhạt như thế.