- Ha, ngươi còn muốn theo ta động võ?
Nam tử trung niên cười gằn.
- Loại Tiểu Hoa trưởng thành ở trong nhà ấm như các ngươi làm sao biết chiến tranh tàn khốc? Ta mỗi ngày đều cùng dị vực chiến đấu, mài giũa sức chiến đấu của mình, coi như cảnh giới giống nhau, ta cũng có thể lấy một tay trấn áp toàn bộ các ngươi.
Hắn cười gằn, mười người Lăng Hàn tản mát ra khí tức đều chỉ là Nhất Bí, cảnh giới yếu hơn hắn rất nhiều.
- Cút ra Thông Thiên Quan cho ta, nơi này không phải địa phương các ngươi có thể tới làm càn!
Hắn hung hãn ra tay, oanh, trên tay phải nhất thời hiện lên từng hoa văn, vang lên ong ong, chộp về phía mười người Lăng Hàn.
Lăng Hàn hơi kinh ngạc, bởi vì người này rõ ràng không có tư chất Vương giả, nhưng có thể đánh ra công kích tiếp cận trình độ Vương giả.
Cái này khó mà tin nổi, lẽ nào mỗi ngày giao thiệp với tử vong, sẽ làm người phát sinh lột xác sao?
Lăng Hỏa nổi giận gầm lên một tiếng, hắn vốn không nhịn được, chỉ là bị Lăng Hàn áp chế mới không bộc phát ra, hiện tại thấy nam tử trung niên ra tay, hắn tự nhiên lập tức vọt ra, một quyền nghênh tiếp.
Oanh, cả người hắn hóa thành ngọn lửa, Cửu Thiên Hỏa đương nhiên bá đạo.
Oành!
Hai người đấu đối diện một đòn, thân hình đồng thời run lên, va chạm hình thành sóng trùng kích dập dờn vô tận.
Nam tử trung niên kia không khỏi biến sắc:
- Đế giả?
Đối phương là Nhất Bí, nhưng có thể cùng Tam Bí như hắn đấu đối diện mà không rơi xuống hạ phong, không phải Đế giả thì làm sao có khả năng làm được?
Nhưng vẻ khinh bỉ trên mặt hắn càng nặng, đường đường Đế giả lại sợ chết như vậy, thực sự là sỉ nhục.
- Đế giả thì đã làm sao, ở trong Thông Thiên Quan, ngay cả Đế giả cũng phải nằm rạp!
Hắn hung hãn ra tay, hai tay rung lên, từng mạch máu bạo xông, hóa thành từng con Long cứng cáp, sức chiến đấu của hắn tăng mạnh.
- Gục xuống cho ta!
Hắn nổ ra song quyền, trấn áp tới Lăng Hỏa.
Lăng Hỏa ngạo nhiên mà cười, hắn không phải Đế giả phổ thông, mà là Thiên Địa Bản Nguyên biến thành, nắm giữ một chút uy năng của Tiên Vương.
Nói cách khác, ở trước Tiên Vương hắn mạnh mẽ hơn Đế giả bình thường, có thể coi là Đế giả đỉnh cấp, chỉ là so với loại yêu nghiệt như Lăng Hàn, Kỷ Vô Danh lại hơi kém.
Vương giả cũng xứng hung hăng ở trước mặt hắn?
Dù cao hơn hai cảnh giới nhỏ cũng vô dụng!
Hắn cũng cổ động song quyền nghênh tiếp về phía nam tử trung niên, dùng rõ ràng là Nộ Quyền… chín Thiên Địa Bản Nguyên nguyên bản cùng Lăng Hàn là một, tự nhiên nắm giữ tất cả Tiên thuật của Lăng Hàn.
Đương nhiên, hiện tại bọn họ chia lìa ra, thu được độc lập, vậy sau đó Lăng Hàn lại lĩnh ngộ, tu luyện tuyệt học liền không có quan hệ gì tới bọn họ.
Nộ Quyền nổ ra, uy thế ngập trời.
Nam tử trung niên nhất thời rơi vào hạ phong, hắn nguyên bản không bằng Lăng Hỏa, huống chi Lăng Hỏa còn dùng ra Nộ Quyền.
Oành!
Sau mười mấy chiêu, vai trái của hắn trúng một quyền, đằng đằng đằng liên tiếp lui về phía sau, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bả vai thình lình có một quyền ấn cháy đen, còn đang phát tán ra mùi thịt cháy khét.
Nam tử trung niên vừa giận vừa sợ, đột nhiên chỉ tay về phía Thông Thiên Quan giữa bầu trời, trong miệng nói lẩm bẩm, nhưng căn bản nghe không ra hắn nói cái gì, cho đến cuối cùng hắn mới hét lớn một tiếng, chỉ thấy có một ánh bạc từ trong Thông Thiên Quan bắn ra, chiếu ở trên người hắn.
Oanh, khí tức của hắn cấp tốc bành trướng, thật giống như tu vi lập tức tăng lên gấp mấy lần.
- Trấn cho ta!
Hắn bắn người mà ra, lần thứ hai ác chiến với Lăng Hỏa.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Lực lượng quy tắc rung động, hình thành Đạo quang óng ánh, cực kỳ kịch liệt.
Để bọn người Lăng Hàn kinh ngạc chính là, thứ này lại cùng Lăng Hỏa đánh hoà nhau.
Toà hùng quan này, còn có thể tăng cường sực mạnh của võ giả?
Lăng Hàn không khỏi nghĩ đến thế lực Hắc Ám thờ phụng Tiên Linh, chỉ một pho tượng đá, lại có thể gia trì gấp mười lần sức chiến đấu, cái này cực kỳ kinh người.
Lăng Hỏa cũng đánh ra hỏa khí, thân hóa lửa nóng hừng hực, có thể nung nấu tất cả quy tắc dị chủng.
Hắn là Thiên Địa Bản Nguyên, nếu như sức chiến đấu không mạnh mới kỳ quái.
Kịch chiến gần như non nữa ngày, khí tức trên người nam tử trung niên run lên bần bật, trở nên cực kỳ không ổn định, sau đó hạ nhanh, sức chiến đấu tự nhiên cũng giảm mạnh, tựa hồ Thông Thiên Quan gia trì lực lượng cho hắn đã tiêu hao hết.
Lăng Hỏa nhân cơ hội đánh mạnh, oành oành oành, nổ đến nam tử trung niên liên tục rút lui.
- Lệ Hồng Phi, ngươi mượn dùng lực lượng của Thông Thiên Quan, lại vẫn không thể đánh thắng một Nhất Bí Võ Giả?
Chỉ thấy lại có một nam tử đi tới, tương tự khoác một cái áo da thú, cực kỳ thô lỗ.
Trung niên nam tử lúc trước kia lau đi máu tươi ở khóe miệng, chiến ý không giảm ngược lại càng kiêu ngạo hơn, hắn hừ một tiếng nói:
- Đặng Lợi, không cần lo sự tình của ta!
Tên nam tử đến sau cười gằn nói:
- Lực lượng của Thông Thiên Quan, ngươi một tháng chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng lãng phí ở đây, đã để Nhiếp đại nhân không thích, mệnh lệnh ta tới xem một chút.
Hắn dừng một chút, lại nói:
- Không phải để ngươi đến kiểm tra thân phận của những người này sao, vì sao cùng bọn họ đánh nhau?
Lệ Hồng Phi hừ một tiếng nói:
- Mấy người này tự xưng là từ Thánh Nguyên Học Viện đến.
- Thánh Nguyên Học Viện?
Ánh mắt Đặng Lợi quét đám người Lăng Hàn, tương tự lộ ra vẻ khinh bỉ.
- Chính là học viện do chư vị Tiên Vương tầng chín đại nhân sáng lập sao? Hừ, cầm lượng lớn tài nguyên, nhưng tất cả đều là phế vật!
- Nếu như những tư nguyên này có thể tiêu vào trên người chúng ta, chúng ta đã có thể bước vào Thăng Nguyên Cảnh!
Lệ Hồng Phi gật đầu nói.
- Ta hỏi các ngươi, nếu là đệ tử của Thánh Nguyên học viện, vì sao đến muộn như vậy?
Đặng Lợi nhìn đám người Lăng Hàn quát hỏi.
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Các ngươi chỉ là người dẫn đường mà thôi, có tư cách gì chất vấn?
- Hỏi ngươi liền đáp, từ đâu tới nói nhảm nhiều như vậy!
Đặng Lợi không nhịn được nói, hắn giống Lệ Hồng Phi, đối với những người sinh trưởng ở trong hoàn cảnh an nhàn như Lăng Hàn là đố kị vừa xem thường.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Ta nguyên bản còn rất kính trọng các ngươi, nhưng các ngươi lại muốn phá hoại phần cảm tình này. Hiện tại, ta chẳng muốn phí lời với các ngươi, cho hai người các ngươi lựa chọn, một, mời chúng ta vào thành, hai, ta bắt các ngươi, các ngươi lại mang chúng ta vào thành, các ngươi chọn cái nào?
- Ha ha, ỷ vào nhiều người bắt nạt ít người sao?
Đặng Lợi cười gằn.