Thiên địa là tuyệt không cho phép có người ngự trị ở trên quy tắc, vì lẽ đó không thể để Tiên Vương tầng chín tiến thêm một bước, bước vào Thiên Tôn vị. Đương nhiên, đây đối với Thiên Tôn mà nói khẳng định cũng là sự tình không có chút ý nghĩa nào.
Xèo xèo xèo, ong ong ong, từng bóng người bay ra Thiên Thánh cung, cửa truyền tống ở Hồng Anh Trấn không ngừng lóe lên ánh sáng, hầu như không ngừng vận chuyển, đưa một làn sóng rồi lại một làn sóng người ra ngoài.
Tuy cái này không thể vượt quá cương vực, nhưng vẫn có thể để người ta tiết kiệm lượng lớn thời gian chạy đi, đi tới nơi biên cảnh của Côn Bằng Thiên.
Đám người Lăng Hàn cũng tới Hồng Anh Trấn, vì tăng nhanh tốc độ, chỉ có Hổ Nữu cùng Nữ Hoàng bồi tiếp hắn, những người khác đều ở trong Hắc Tháp.
- Hừ hừ!
Khi bọn họ đi tới Truyền Tống Trận, chỉ thấy Nghiệp Kiến Đức nhìn bọn họ lộ ra vẻ uy nghiêm đáng sợ, sau đó ánh mắt xoay chuyển, đã biến mất không còn tăm hơi.
Nghiệp Kiến Đức có can đảm khiêu khích Lăng Hàn như vậy, đó là bởi vì bên cạnh hắn còn đứng một nam tử thân hình cao to, nhìn qua chỉ ba mươi tuổi, nhưng trên người quấn quanh hào quang năm màu.
Đây là một vị Tiên Vương tầng năm!
Nghiệp gia Tiên Vương, Nghiệp Vô Hải.
Có Tiên Vương tầng năm tọa trấn, Nghiệp Kiến Đức đương nhiên dám quắc mắt nhìn trừng trừng Lăng Hàn. Hơn nữa, nếu không phải nơi này vẫn là địa bàn của Thiên Thánh cung, thậm chí hắn còn có thể năn nỉ Nghiệp Vô Hải giết Lăng Hàn.
Trong mắt Lăng Hàn loé ra một đạo sát khí, loại cắc ké này hắn muốn để lại cho con trai thu thập, nhưng đồ bỏ đi này lại lớn lối như thế, vậy thực sự là tự tìm đường chết.
- Leo Long Môn Sơn, hết thảy đều là cá chép Vượt Long Môn, thiên đạo cực kỳ công bằng, cảnh giới của tất cả mọi người đều ép đến Sơn Hà Cảnh, không tồn tại Tiên Vương, cũng không tồn tại Thăng Nguyên, Tiên Phủ.
Trong đầu Lăng Hàn đọc ra tư liệu liên quan tới Long Môn Sơn.
- Tiên Vương thì đã làm sao, đến thời điểm nếu dám nhúng tay, ta liền giết Tiên Vương vui đùa một chút.
- Đánh nhau cùng cấp, ngoại trừ Kỷ Vô Danh, còn ai có thể ngang hàng ta?
Lăng Hàn tràn đầy tự tin, cái này tuyệt đối không phải hắn đánh giá cao mình.
Kỷ Vô Danh đã từng là Tiên Vương tầng chín, chuyển thế trùng tu nhất định là vì xung kích Thiên Tôn vị, vì lẽ đó hắn khẳng định mạnh hơn bản thân cùng cấp lúc trước.
Tiên Vương tầng chín trâu bò bao nhiêu?
Vì lẽ đó, hiện tại Kỷ Vô Danh khẳng định nghiền ép hết thảy Tiên Vương ở thời kì cùng cấp, ngay cả Tiên Vương tầng chín cũng không ngoại lệ. Mà Lăng Hàn lại có thể đánh ngang tay với Kỷ Vô Danh, chuyện này ý nghĩa là hắn cũng có thể quét ngang Tiên Vương cùng mình cảnh giới tương đương.
Bởi vì người phải sử dụng Truyền Tống Trận thực quá nhiều, mọi người chỉ có thể xếp hàng, mặc dù Lăng Hàn là Thiên Ý trưởng lão nhưng không có đặc quyền bao lớn, dù sao cảnh giới quá thấp, ngay cả Thăng Nguyên Cảnh cũng không cần kiêng hắn kỵ, huống chi là Tiên Vương.
Xếp gần một ngày, bọn họ mới rốt cục dùng được Truyền Tống Trận, vù, ánh sáng phun trào, thân thể của bọn họ chịu đến liên luỵ to lớn, chờ thời điểm phục hồi tinh thần lại đã đi tới biên cảnh phía tây Côn Bằng Thiên.
Từ nơi này lại đi không tới vạn dặm, chính là ra Côn Bằng Thiên, sau đó vượt qua Cửu Long Thiên, Minh Hải Thiên,… chính là có thể đi vào Âm Hà Thiên, lần này, Long Môn Sơn xuất hiện ở nơi đó.
Bọn họ bắt đầu chạy đi, Lăng Hàn triển khai Hư Linh Không Gian, nháy mắt chính là ngàn tỉ dặm, tốc độ còn nhanh hơn đại bộ phận Tiên Phủ Cảnh.
Dù như vậy, bọn họ vẫn dùng nửa năm mới tiến vào Âm Hà Thiên.
Âm Hà Thiên, xứng danh, vô luận là ở đâu cũng có thể nhìn thấy một dòng sông dài vắt ngang ở trong thiên không, âm trầm như sắt, nhưng con sông này cao không thể với tới, ngay cả Tiên Phủ Cảnh cũng không cách nào chạm đến, sẽ bị bão táp trên chín tầng trời đánh rơi xuống.
Thăng Nguyên Cảnh đúng là có thể thử một lần, nhưng có người nói Âm Hà Chi Thủy cực kỳ lạnh lẽo, Thăng Nguyên Cảnh cũng không cách nào chống cự, sẽ bị đông giết.
Có điều, đối với Võ Giả tu luyện quy tắc hệ thủy mà nói, cái này là một Thánh Địa, ở đây có thể phỏng đoán đại đạo hệ thủy càng tốt hơn.
- Tới xem một chút Long Môn Sơn cụ thể ở vị trí nào.
Bọn họ tìm địa đồ, bắt đầu tìm kiếm.
- Chỗ này.
Sau khi xác định phương hướng, bọn họ tiếp tục chạy đi, tiến quân về phía Long Môn Sơn.
Bởi vì không quen đường, bọn họ dùng rất nhiều thời gian đối chiếu, gần như sau mười mấy ngày, mới đến dưới chân núi Long Môn Sơn.
Nơi này nguyên bản là một Đại Hải, nhưng hiện tại bỗng dưng có thêm một ngọn núi lớn đến không cách nào hình dung, toàn bộ hải vực đều bị lấp kín.
Ngọn núi này lớn có thể thấy được chút ít.
Nhưng mà, từ dưới chân núi nhìn, là căn bản không nhìn thấy đỉnh, chỉ thấy giữa núi có thần hà lượn lờ, hóa thành Long, Phượng cùng bách thú, lại giống như có Tiên Nhân ngồi xếp bằng, miệng niệm đại đạo, hóa thành ánh sáng quy tắc.
Long Môn Sơn, quả nhiên bất phàm.
Leng keng leng keng, coong coong coong coong.
Dưới chân núi khắp nơi đều là chiến đấu, nơi có người thì có giang hồ, nửa điểm không giả.
Tiến vào khu vực Long Môn Sơn, đám người Lăng Hàn lập tức phát hiện, bọn họ không chỉ mất đi năng lực phi hành, thậm chí độ cao có thể nhảy vọt cũng chịu đến hạn chế to lớn, thật giống như lập tức liền biến thành người bình thường.
Cũng đúng, bằng không Long Môn Sơn cũng quá dễ leo.
- Không thể thu người vào Không Gian Thần Khí, không có kinh nghiệm trên đường lên núi, thiên địa căn bản sẽ không thừa nhận, vậy dù phóng qua Long Môn cũng toi công.
Lăng Hàn thả các nữ từ trong Hắc Tháp ra.
Sau đó, mỗi người đều chỉ có thể dựa vào mình, coi như là được người cõng lên núi, cũng đồng dạng không được thiên địa tán thành.
- Đi vài bước tập thể dục cũng được a.
Lý Tư Thiền bắt đầu mở chuyện cười.
- Có điều là không thể phi hành, cũng không cách nào nhảy quá cao quá xa, vậy con đường này liền đi không thông.
Lăng Hàn nhìn xa, mảnh sơn vực này tất cả đều là vách núi chót vót, không cách nào nhảy lên.
- Tìm đường lớn.
Bọn họ lùi ra khỏi sơn vực, lại lập tức khôi phục năng lực phi hành, vòng quanh núi xoay một vòng, rất nhanh tìm được một đại đạo lên núi.
Căn cứ tư liệu đến xem, đại đạo như vậy rất nhiều, không cần thiết phải nhét chung một lên núi.
Đám người Lăng Hàn hạ thân hình xuống, muốn đi về phía trước, đã thấy khu vực này lại bị người phong tỏa.