Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2384: Con trai gặp nạn




Nam tử mặc áo xanh chắp tay mà đi, mang theo vẻ bễ nghễ, dùng con mắt móc nghiêng nhìn Lăng Hàn, mà khi ánh mắt đảo qua đám người Nữ Hoàng, không khỏi hào quang rực rỡ.

Nữ nhân đẹp quá, hơn nữa không chỉ một cái, mỗi người đều đẹp đến khiến lòng người lay động.

Càng là Hoàng giả Đế giả, năng lực tự kiềm chế liền càng mạnh, bởi vì bọn họ đều có mục tiêu cao thượng muốn đi thực hiện, đương nhiên sẽ không tiêu quá nhiều tinh lực ở hưởng lạc, chỉ là lay động theo từng cơn sóng, có rất ít theo đuổi sắc dục.

Nhưng người thiên phú càng kém, lại càng sẽ bị vật chất, sắc đẹp mê hoặc, bởi vì bọn họ đã không có chí tiến thủ, tự nhiên chỉ muốn tìm niềm vui.

Nam tử mặc áo xanh này chính là như vậy, bước vào Phân Hồn cũng là gặp may đúng dịp, năm xưa được một viên Cửu Luyện Tiên Đan do Ngũ Tinh Dược Sư luyện chế, lúc này mới giúp hắn đẩy ra cánh cửa Phân Hồn, nhưng bước vào Phân Hồn hắn liền không cách nào tiến thêm một bước nữa.

Nhưng Phân Hồn so với Trảm Trần, là bản chất bay qua, hắn cũng tự mình cảm giác hài lòng, một bước như thế, không biết để bao nhiêu người chỉ có thể ngước nhìn.

- Còn không quỳ xuống!

Nam tử mặc áo xanh kia lạnh lùng nói, khóe miệng mang theo một nụ cười lạnh lùng.

Hắn ước gì Lăng Hàn phản kháng, như vậy hắn liền có lý do bắt người, dù sao Long Vũ Điện cũng cần mặt mũi, truyền đi ác danh hắn trắng trợn cướp đoạt nữ nhân, vậy nhiều người chỉ trích, Long Vũ Điện dưới áp lực bách bức sẽ khai trừ hắn, thậm chí tiến hành nghiêm trị.

Lăng Hàn cười ha ha, hỏi ngược lại:

- Ngươi muốn chết sao?

- Lớn mật!

Nam tử mặc áo xanh cau mày lại, nhưng trong lòng mừng lớn, rất tốt, tiếp tục tìm đường chết đi.

- Lại dám uy hiếp người của Long Vũ Điện, ngươi đây là tự tìm đường chết.

Đùng!

Lăng Hàn ra tay, một cái tát dán tới, kình phong đáng sợ thổi qua, trong nháy mắt nam tử mặc áo xanh liền bị bão táp vô tình nhấn chìm, đợi đến kình phong qua đi, hắn chỉ còn dư lại một hàm răng, nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất.

- Kết cục của không biết nói chuyện.

Lăng Hàn từ tốn nói, hắn đối với tâm tư của nam tử mặc áo xanh này rõ như lòng bàn tay, bởi vậy ra tay cũng không chút khách khí.

Bảy tên thủ vệ kia sợ đến mặt trắng xám, kia là Minh Đồng đại nhân, cường giả Dương Hồn cảnh, lại bị người một tát đập chết.

- Các ngươi...

Lăng Hàn đưa mắt quét qua.

- Tha các ngươi một mạng, nhưng sau này các ngươi cũng đừng hòng làm ác tiếp.

Hắn vỗ nhẹ một chưởng, đánh ra bảy đạo kình khí, nhất thời phế bỏ tu vi của bảy người này.

Bảy người kia nhất thời đầy mặt mờ mịt, không còn đạo hạnh, bọn họ còn có thể làm gì?

Lăng Hàn đương nhiên sẽ không lưu ý, cất bước liền đi.

Hổ Nữu hì hì nở nụ cười, chạy tới nhấc chân liền đá, đùng đùng đùng, dưới bảy cước, bảy người kia nhất thời bị nàng đá biến mất ở không trung:

- Phải nhớ mang lễ vật trở về a!

Nàng đặt một cánh tay ngọc lên trên mắt làm hình dáng nhìn xa, lớn tiếng nói.

Mọi người không khỏi mỉm cười, tiểu nha đầu vẫn là trước sau như một.

Bọn họ vừa định tiến vào trấn, đã thấy trong rừng rậm ngoài trấn có người chạy ra, một bên chạy về phía bọn họ, một bên vung vẩy nắm tay.

- Mỹ nữ tỷ tỷ…

Ồ?

Lăng Hàn không khỏi kinh ngạc, bởi vì đây là một nữ nhân, hơn nữa hắn còn nhận thức, Trần Sương Sương, con dâu tương lai của hắn.

Cũng thật đúng dịp, đến chỗ nào cũng có thể gặp gỡ nha đầu này?

Lăng Hàn ngừng lại, chúng nữ cũng ngừng lại, ngoại trừ Hổ Nữu, Nữ Hoàng, Nhu yêu nữ cùng Thiên Phượng Thần Nữ biết thân phận của nàng ra, các nữ Hách Liên Tầm Tuyết còn tưởng rằng đó là một hồng nhan tri kỹ nào đó của Lăng Hàn, nhất thời lộ ra vẻ cảnh giác.

Các nàng cũng không muốn Lăng Hàn kiếm nhiều tỷ muội hơn nữa.

- Tỷ tỷ!

Trần Sương Sương đánh tới, cũng không để ý mình kỳ thực còn lớn hơn đại bộ phận người ở đây, dính lên một cái liền hô tỷ tỷ, sờ sờ ngọc thủ của đối phương, đầy mặt đều là đốm nhỏ.

Lăng Hàn chỉ cảm thấy quái lạ, con dâu đùa giỡn mẹ chồng, cái này xem như là chuyện gì?

- Này này này, có chuyện liền nói, không nên táy máy tay chân. Còn có, nhanh lau nước miếng đi!

Hắn nói.

Trần Sương Sương vội vã đưa tay lau khóe miệng, sau đó đột nhiên “A” một hồi nói:

- Suýt chút nữa đã quên chính sự!

Đám người Lăng Hàn không khỏi thở dài, nha đầu này cũng thực là thần kinh lớn, lại nhìn mỹ nữ đến quen chính sự.

- Cái chính sự gì?

Lăng Hàn cười nói, đối với con dâu hắn đương nhiên sẽ không thiếu hụt kiên trì, cực kì dễ tính.

- Lăng sư đệ của ta gặp phải nguy hiểm, các ngươi không phải bà con xa của hắn sao, có thể giúp hắn một tay hay không?

Trần Sương Sương hỏi.

Hả, trong lòng Lăng Hàn nhất thời dâng lên một luồng sát ý, ai muốn bất lợi với con trai của mình? Hách Liên Tầm Tuyết càng gấp đến độ nắm lấy hai tay của Trần Sương Sương:

- Kiến Tuyết làm sao?

- Ồ, mỹ nữ tỷ tỷ, ngươi biết Lăng sư đệ? Nha, các ngươi đều là bà con xa sao?

Trần Sương Sương tò mò nói, nàng có chút mờ mịt, làm sao bà con xa của Lăng sư đệ nhiều như vậy, hơn nữa mỗi người đều là đại mỹ nữ, đẹp đến nổi bong bóng.

Lăng Hàn nhất thời có kích động đánh người, hiện tại là thời điểm hiếu kỳ cái này sao? Hắn ho khan một hồi nói:

- Kiến Tuyết đến cùng làm sao?

- Ồ!

Lúc này Trần Sương Sương mới phục hồi tinh thần lại.

- Ta cùng Lăng sư đệ ra ngoài rèn luyện, ở chung quanh đây phát hiện một cổ mộ, bên trong đạt được một Tiên Kiếm, kết quả những người của Long Vũ Điện kia cũng phát hiện nơi này, buộc chúng ta giao Tiên Kiếm ra, Lăng sư đệ không chịu, kết quả đánh nhau.

Trần Sương Sương tự thuật:

- Trong chiến đấu, Lăng sư đệ vì cứu ta, đã trúng một kích, kết quả chịu trọng thương, còn có độc thương, dựa vào thuốc trên người chúng ta căn bản không thể chữa trị.

- Chúng ta muốn về, nhưng người Long Vũ Điện lại không chịu buông tha chúng ta, vẫn truy sát ở phía sau, một đường đuổi đến nơi này.

- Thương thế của Lăng sư đệ càng ngày càng nặng, ta liền dự định xông vào trấn này, dùng cửa truyền tống về tông môn, gọi cứu binh.

- Kết quả liền gặp phải các ngươi.

- Ta lo lắng Lăng sư đệ không kéo được lâu như vậy, các ngươi rất lợi hại, có thể hỗ trợ đúng hay không?

Lăng Hàn tóm lấy nàng, dưới chân đã chạy vội:

- Dẫn đường.

Hắn tâm nhớ con trai, tự nhiên không thể lại bảo lưu, oanh, lực lượng trong cơ thể toàn bộ phát tán ra, thân hình hắn bão tố, nhanh vô cùng. Một tay khác tóm lấy các nàng Hổ Nữu, trong nháy mắt liền rời đi trấn nhỏ.